"Mọi người ở đây nói cái gì mà vui thế?"
Ngước mắt thấy Tô Thiên đến gần, một người trong đó nói:"Cũng không có gì, Lục tiểu thư kể về khi còn bé quậy phá quá mức, ông nội Lục bất đắt dĩ đành phải nghiêm khắc phạt đứng nhìn người trong nhà ăn cơm."
Tô Thiến nghe thấy thế mỉm cười cũng muốn hưởng ứng theo:"Không những chỉ ông nội Lục đâu, tôi còn biết mọi người trong Lục gia đều bó tay với cậu ấy."
Những người đó nghe Tô Thiến nói vậy, cũng tò mò hỏi tại sao cô ta lại biết chuyên của Lục Lạc hồi còn bé.
Cô ta liền vội vàng nói hai người là bạn thân.
Lục Lạc nghe vậy lặp tức nhíu mày không thích, chướng mắt với cái cách Tô Thiến thể hiện với mọi người rằng là rất thân thiết với cô, là người biết hết mọi thứ về cô.
Cô không mặn không nhạt nói:"Nếu phải kể đến quậy phá thì Tần Miểu cũng không hơn kém gì cả, hai chúng tôi biết nhau từ khi còn nhỏ xíu, cậu ấy cũng khiến gia gia tức giận biết bao nhiêu lần đấy."
Tô Thiến nghe Lục Lạc chưa gì đã ẩn ý vạch ra ranh giới quan hệ với cô ta, bàn tay vụng trộm nắm chặt, trong lòng hận không thể giết chết cô bằng ánh mắt.
Mọi người xung quanh nhận ra điều Lục Lạc muốn nói, không khí bỗng nhiên trầm xuống khiến họ không khỏi xấu hổ ho khan, còn có một số thì cười vui vẻ khi người khác gặp nạn.
Cũng chỉ là tỏ vẻ thôi.
Cuối cùng Bạch Lâm ra mặt đánh tan bầu không khí này, mọi người cụng ly với nhau để chúc mừng sinh nhật Tô Thiến.
Lục Lạc cũng vì gặp nhiều người nhiệt tình, không muốn mọi người khó xử, nên hết ly này đến ly khác chui vào bụng.
Cô cũng biết tự chủ bản thân, không để mình đi vào tình trạng không biết gì khi cô còn chưa giải quyết âm mưu của Tô Thiến.
Mà Lục Lạc cũng hơi ngà ngà say, khi cô bắt đầu muốn đi vệ sinh liền biết mình không uống được nữa...Quay qua nói với Tần Miểu nhận được cái gật đầu của cô ấy, cô liền cầm túi xách đi nhà vệ sinh.
Cô vịn tường để bước chân ổn định hơn không bị ngã, đến khi đi ngang căn phòng nào đó cô nghe được giọng nói của ai ở trong.
Lúc đầu cũng không muốn để ý, nhưng âm thanh giọng nói đó cứ truyền vào tai, lúc đó Lục Lạc mới nhận ra đây là giọng nói của hai mẹ con Tô Thiến.
"Đúng là tức chết, con phải khiến con nhỏ đó biết thế nào là lễ độ, con mới nghe người báo là ly rượu có thuốc đã được chuẩn bị, chút nữa có cơ hội sẽ được đưa cho Lục Lạc uống."
"Ừm, con cùng đừng nóng mà làm hỏng kế hoạch, bây giờ chỉ cần chờ đợi nó uống xong rồi làm dự kiến."
"Vâng, con biết rồi, nhưng mà con không muốn giao anh Lâm Lâm cho nó đâu, anh ấy phải là của con mới đúng."
"Mẹ biết rồi, mẹ biết con thích thằng bé đó nên mẹ không làm như vậy, mẹ đã tìm một người khác thay thế rồi.
Đợi khi đó người mà Lục Lạc ngủ chung là một thằng đàn ông khác, đến sáng mẹ dẫn mọi người đến bắt tại trận, xem nó có thể sống thế nào..."
(Đừng mang truyện đi nơi khác, đừng , truyện được sáng tác bởi Xunnieee.)
Sở Thoa - mẹ của Tô Thiến là bà vợ lẽ, mặc dù xã hội hiện giờ không ủng hộ việc đàn ông có nhiều vợ, nhưng vì lúc đó bà ta đã mang thai, nhà họ Tô bắt buộc vì danh dự mà không làm đám cưới, đón dâu cũng không có chú rể và Sở Thoa phải chịu đi vào bằng cửa sau.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Tôi Lại Say Đắm Cô Giáo Cấp 2 Của Tôi Rồi
2.
Hôn Nhân Gượng Ép
3.
Trùng Sinh Để Gặp Người
4.
Vị Hôn Phu Đến Đây Nào
=====================================
Dù là người được cậu chủ yêu quý nhất nhưng vốn dĩ lúc ban đầu bà ta chỉ là người giúp việc cho gia đình, muốn bay lên cành cao liền học cách quyến rũ cậu chủ, dù vậy vẫn không thể bì lại được người vợ cả có gia đình mẹ đẻ cường hãn chống lưng.
Vì thế địa vị trong nhà của Sở Thoa đặc biệt rất thấp..
Nghe từng lời nói từng âm mưu của bọn họ, cô mới biết kiếp trước cô đã ngốc nghêch đến dường nào.
Lục Lạc cười lạnh trong lòng khinh bỉ.
Dòng thứ tiểu tam thấp kém chỉ biết xen ngang vào gia đình của người khác nhất quyết không chịu an phận.
Muốn hại cô đến thế cơ à, phải xem cô có để bọn chúng được như ý nguyện hay không.
Đến khi trở lại chỗ ngồi cô lặp tức đem chuyện này nói cho Tần Miểu, rồi bắt đầu cùng cô ấy vạch ra kế hoạch phản đòn.
Hai người phối hợp rất ăn ý, từ lúc người phục vụ đưa cho cô ly rượu khác, ly rượu đó được lặng lẽ chuyển qua tay của Tô Thiến.
Cô và Tần Miểu tỏ vẻ như không biết gì, vẫn vui vẻ tiếp tục uống rượu với mọi người.
Tầm nửa giờ sau nhận thấy Tô Thiến đã say khướt, Lục Lạc tỏ vẻ đi không nổi, một bên xem xét tình hình bên mẹ cô ta, một bên nhờ hai cô gái đưa đến số phòng đã nghe lén.
Nhận thua với mọi người nhằm không muốn uống nữa, cơ thể lắc lư đi đến chiếc ghế sofa nghỉ một lát, Tần Miểu đã được người nhà đến đón trở về, bây giờ nơi đây chỉ còn lại mình cô, Lục Lạc phải bằng mọi giá làm mình tỉnh táo.
Tuy nhiên, cảm giác nóng bừng trong cơ thể càng lúc càng lớn hơn.
Nóng, cực kỳ nóng, toàn thân như bị thiêu cháy vậy, Lục Lạc vô thức kéo ra khoảng cách của chiếc cổ áo để tìm thấy nguồn mát.
Nhanh chóng cảm thấy không ổn, trong lòng chửi tục một cái, hai mẹ con đó không chừa đường sống nào cho cô, dù chuyển đi một ly rượu thuốc đi cho Tô Thiến, lại không tránh né được ly rượu có thuốc này.
(Đừng mang truyện đi nơi khác, đừng , truyện được sáng tác bởi Xunnieee.)
Ánh mắt Lục Lạc mơ mơ màng màng, lảo đảo định trốn nhanh đi, vô tình trong nháy mắt đâm sầm vào lồng ngực rắn chắc như đá của một người đàn ông.
Lục Lạc như thể ngửi thấy mùi bạc hà, cảm thấy thực thoải mái, bị cơn men chi phối cô cũng trở nên to gan hơn, nức nở dán người lên người đàn ông.
Giữa cơn mê mang, Lục Lạc dường như nhìn thấy được dung mạo của người đàn ông, anh ta có vóc người cao to như con gấu, đầu tóc được cắt tỉa gọn gàng, gương mặt đẹp như được chạm khắc, chiếc cằm lãnh ngạnh, mày rậm, mũi cao, đôi mắt đen thâm thúy cùng với nước da màu đồng càng làm anh ta đặc biệt soái.
Loại đàn ông vừa lạnh lùng vừa cấm dục như vậy, cô chưa thấy ai có sức hấp dẫn như vậy.
Trùng hợp thay cô thích kiểu người đàn ông này, lại càng trung hợp hơn cơ thể của người này làm sự nóng rực trong người cô mà nói, cô cảm thấy nhiệt độ này rất dễ chịu..