Trọng Sinh Cưng Chiều Cả Đời


Edit: Giản Mân
Trốn trong phòng hai ngày, Bùi Niệm nhàm chán đền cực hiểm, cũng may hầu hết thời gian Triệu Tử Hiên đều ở bên cạnh cậu, bằng không cậu sẽ không nhịn được muốn chạy ra ngoài.
Qua thời gian hai ngày, Bùi Niệm dậy thật sớm, mặc quần áo xong xuôi liền đứng bên cạnh chờ Triệu Tử Hiên cùng nhau xuống lầu.
Cậu đã ba ngày không gặp những thành viên khác trong đội ngũ, mà Triệu Tử Hiên lại nói cậu đang thức tỉnh dị năng, bởi vậy Bùi Niệm không có khả năng không đợi hắn cùng nhau đi xuống.

Bởi vì mọi người nhất định sẽ hỏi cậu thức tỉnh dị năng gì, không có Triệu Tử Hiên ở bên gian lận dùm, cậu không phải bị lộ sao.
Chờ Triệu Tử Hiên mặc xong quần áo, Bùi Niệm đã gấp đến không chờ nổi lôi kéo hắn đi xuống.
"Trước hết đánh răng rửa mặt đã, nhà vệ sinh có nước hai người Vũ Đồng để đấy, bên trong cũng đã chuẩn bị khăn mặt cùng bàn chải chải em rồi."
Đội ngũ có dị năng giả thủy hệ đúng là tiện, ít nhất không phải phiền não vì không có nước.

Tuy rằng hiện tại cấp bậc dị năng của bọn họ đã cao hơn cấp bậc của tang thi, trong nước có virus tang thi cũng không khiến họ bị nhiễm, nhưng dù vậy bọn họ cũng không muốn uống thứ nước có chứa virus kia.
Bởi vậy Triệu Vũ Đồng và Phương Thiến mỗi ngày đều vì mọi người mà cung cấp nước đầy đủ, như vậy mọi người mới có thể thoải mái không kiêng nể gì mà dùng.
"Ân."
Đi vào nhà vệ sinh giải quyết vệ sinh cá nhân, xng xuôi tất cả Bùi Niệm liền ngồi xuống sô pha trong phòng khách.

May mắn bởi vì cậu thức dậy sớm, trong bếp chỉ có mỗi Triệu Khoan đang chuẩn bị bữa sáng, những người khác còn chưa ngủ dậy.
Hai ngày này vì không để bị lộ, cậu luôn ở trong phòng không ra ngoài.


Cũng may không gian Triệu Tử Hiên có không ít thức ăn chín hắn thu vào trước đó, cậu mới không phải lo vấn đề ăn uống.
Sợ Bùi Niệm nhàm chán, Triệu Tử Hiên mỗi bữa đều phải ăn hai lần, một lần là cùng những người trong đội ngũ dùng cơm, sau đó chính là cùng Bùi Niệm ăn.
Sau khi trọng sinh, Triệu Tử Hiên hiểu cậu hơn trước kia rất nhiều, biết cậu thực chất là một người sợ một mình.

Tuy cậu không thích nói chuyện nhưng lại luôn thích ở nơi đông người.

Nghĩ đến kiếp trước mình đối xử với Bùi Niệm thế nào, Triệu Tử Hiên có chút hận chính mình.
Kiếp trước hắn chỉ lo giữ Bùi Niệm bên người, không hề nghĩ đến cảm nhận của cậu, để cậu một mình cơ đơn trải qua gần 6 năm, 6 năm đó tuy hắn mỗi ngày đều cùng Bùi Niệm ngủ chung, nhưng thời gian cùng cậu nói chuyện, ở bên cạnh nhau thực sự quá ít ỏi.
Một đời này, Triệu Tử Hiên vẫn giữ Bùi Niệm ở bên người mình như cứ, nhưng lại không ngăn cản cậu cùng người khác giao lưu, thậm chí thường xuyên ôm cậu, hai người ngồi tâm sự, nghe cậu nói những chuyện bình thường hằng ngày.
Hai ngày này luôn ở trong phòng, Triệu Tử Hiên biết Bùi Niệm thực sự rất buồn chán, cho nên cứ đến 6 rưỡi tối, cho dù cậu không tìm hắn thì hắn cũng đi lên với cậu.
"Bùi thiếu cuối cùng cũng tỉnh rồi, cảm thấy thế nào?!" Thấy Bùi Niệm cùng Triệu Tử Hiên đều ngồi ở trên sô pha, Triệu Khoan đem bữa sáng đặt lên bàn, liền đi tới chỗ họ, tìm chỗ ngồi xuống.
Đối với người yêu nam của Đại thiếu gia, Triệu Khoan vẫn có chút hảo cảm, ít nhất Triệu Tử Hiên sau khi cùng Bùi Niệm ở bên nhau, đại thiếu thay đổi rất nhiều, cả người thoạt nhìn có sức sống hơn trước rất nhiều.
Trước kia Triệu Tử Hiên chỉ biết đến công việc, sau khi có người yêu, liền có nhiều cảm xúc hơn, biết tức giận cùng vui mừng, không còn giống đầu gỗ như trước kia.
"Chưa từng thấy tốt như bây giờ." Bất cứ người nào giống như cậu phải ở trong phòng ba ngày trời, sau khi đi ra liền cảm thấy vô cùng thoải mái.
"Vậy là tốt rồi." Đối với việc phát sinh trên người Bùi Niệm, Triệu Khoan không có hỏi nhiều, chuyện hắn không nên hỏi, tốt nhất là không nên tò mò.


"Bùi thiếu ba ngày không ăn gì cả, trước ăn sáng đi, những người khác không để ý chuyện Bùi thiếu ăn trước đâu."
Tiểu đội bọn họ chỉ có mười người, người dậy sớm nhất mỗi ngày là Triệu Khoan, hắn rời giường lúc 6 giờ, 7 giờ liền chuẩn bị xong bữa sáng, những người khác mới bắt đầu tỉnh.

Triệu Khoan làm xong bữa sáng liền dọn một nữa ra, một nửa để trong nồi, để những người dậy sau không phải ăn đồ nguội.
"Tiểu Niệm, đi thôi, chúng ta ăn trước." Triệu Tử Hiên không định để Bùi Niệm chịu đói chờ mấy người kia, dù sao đêm qua hắn lăn lộn cậu một hồi liền.
Vừa cùng Triệu Tử Hiên ngồi vào bàn ăn được một lúc, khi hai người đang dùng bữa thì những người khác bắt đầu lần lượt xuống lầu.
Từng người xử lý vệ sinh cá nhân nhanh chóng, sau đó trực tiếp tìm vị trí ngồi xuống, bắt đầu ăn sáng, không một ai có ý định hỏi thăm chuyện của Bùi Niệm.

Hiện tại mọi người còn chưa có tập trung đầy đủ, bọn họ không định hỏi ngay, miễn cho Bùi Niệm phải đáp lời từng người, quá phiền toái.
Chờ đến 8 giờ, mọi người đều đã tập trung đầy đủ, mỗi người tìm một vị trí trong phòng khách ngồi xuống, chờ Triệu Tử Hiên nói ra lịch trình ngày hôm nay.
"Tiểu Niệm thức tỉnh độc hệ dị năng, chẳng qua hiện tại dị năng của em ấy quá yếu, không thể công kích tang thi được."
Để tránh người trong đội ngũ thầm oán trách Bùi Niệm không đi giết tang thi, thế nên ngay từ đầu Triệu Tử Hiên đã quyết định nói dị năng của Bùi Niệm thực yếu cho bọn họ biết.
Kỳ thực độc hệ dị năng của Triệu Tử Hiên sau khi lên cấp 3 liền đặc biệt lợi hại, có thể tấn công cũng có thể phòng thủ.
"Ba ngày này mọi người đều nghỉ ngơi tốt rồi đi, hiện tại Tiểu Niệm cũng thức tỉnh dị năng, chúng ta nhanh chóng đến T thị thôi."
Nếu như là trước mạt thế thì từ trấn nhỏ này đến t thị chỉ mấy một giờ mà thôi, chẳng qua hiện tại đã là mạt thế, con đường phía trước không biết thế nào, Triệu Tử Hiên cũng không xác định mất bao nhiêu lâu mới đến nơi, nhưng hắn có thể chắc chắn, trong hôm nay có thể tới nơi.
"Này, ngươi có thể dùng dị năng cho chúng ta xem được không?!" Từ thời điểm thấy Bùi Niệm, Triệu Vũ Đồng đã cực kỳ tò mò, nhưng e ngại Triệu Tử Hiên ở đây, nên mới không dám hỏi, hiện tại Triệu Tử Hiên đã nói xong, nàng liền không chờ nổi mà lên tiếng.

"Được, nhưng mọi người không được chê cười ta quá yếu đó." Bùi Niệm biết cậu sẽ phải sử dụng dị năng trước mặt mọi người vài lần, may mắn trước đó cậu với Triệu Tử Hiên đã luyện tập qua, không sợ bị lòi đuôi.
Bùi Niệm vươn tay, đem dị năng chữa khỏi phóng ra, Triệu Tử Hiên lấy tốc độ cực nhanh phóng độc hệ dị năng vào tay Bùi Niệm, mọi người liền nhìn thấy trên tay Bùi Niệm hiện lên một quầng sáng màu xanh lục, nhưng mà rất nhanh liền biến mất.
"Dị năng của ngươi xác thực có chút gà, nhưng mà ngươi cũng không cần lo lắng, cố gắng luyện tập chút, tăng thực lên lên, hơn nữa có anh cả bảo vệ ngươi nữa mà." Thấy Bùi Niệm cúi đầu, Triệu Vũ Đồng tốt tính không có đả kích cậu.
Dù sao mấy người họ đã quen với việc Bùi Niệm không thể giết tang thi, với thực lực đội ngũ bọn họ, bảo hộ một người bình thường như Bùi Niệm cũng không tính là khó khăn gì.
Triệu Vũ Đồng cũng không phát hiện ra, hiện tại nàng đã chậm rãi tiếp thu Bùi Niệm rồi.
Nghe được Triệu Vũ Đồng nói như vậy, Bùi Niệm khiếp sợ ngẩng đầu, cậu không nghĩ đến Triệu Vũ Đồng luôn khinh thường cậu lại có thể an ủi cậu Σ(°△°|||)︴
Kiếp trước cùng Triệu Tử Hiên ở bên nhau 6 năm, cho dù là trước khi Triệu Tử Hiên bị bắt vào viện nghiên cứu, Triệu Vũ Đồng cũng chưa từng cho cậu sắc mặt tốt, thường xuyên châm chọc mỉa mai cậu.

Sau đó, Triệu Tử Hiên bị bắt vào viện nghiên cứu, ánh mắt của nàng nhìn cậu giống như muốn giết cậu vậy, mỗi lần thấy cậu liền mắng chửi thậm tệ một trận.
Xem ra sau khi trọng sinh, sự việc không giống đời trước xảy ra càng ngày càng nhiều, ngay cả Triệu Vũ Đồng cũng không cư xử như kiếp trước nữa.
Kỳ thực Bùi Niệm vẫn luôn biết, Triệu Vũ Đồng là cô gái thẳng tính, có gì nói nấy, sở dĩ không vừa mắt cậu chỉ vì cậu quá nhu nhược.

Đại khái hiện tại Triệu Vũ Đồng thấy cậu cũng có chút ưu điểm, mới thay đổi thái độ với cậu.
"Thời gian không còn sớm nữa, xuất phát đi."
Mặc kệ sau mạt thế có bao nhiêu biến động, hôm nay bọn họ nhất định phải đến T thị.

Hiện tại bọn họ đối với T thị không biết rõ tình hình, đây là thời điểm nên đến đó thám tính một phen.
Triệu Tử Hiên một tiếng ra lệnh, tất cả mọi người đều đứng dậy đi ra ngoài, dựa theo phân chia trước đó mà lên xe.
Ra khỏi thị trấn, tốc độ lái không thể không chậm một chút.


Bởi vì mạt thế, con đường bằng phẳng trước kia trở nên gồ ghề lòi lõm, bọn họ còn thường phải dừng xe giết tang thi, nguyên bản hành trình chỉ tốn một giờ, liền bị kéo dài hơn.
Sau hai giờ lái xe, bọn họ liền gặp 5 chiếc xe khác, bởi vì rất nhanh sẽ đến T thị, Triệu Tử Hiên liền đem xe ngừng ở giữa đường, tính đến chỗ mấy người phía trước hỏi thăm tình hình.
"Xin chào, ta muốn hỏi các ngươi một chút chuyện, không biết có được không?!" Thấy Triệu Tử Hiên ngừng xe, Triệu Hạo Hiên cũng dừng theo, thấy xe đằng trước có hai người đi xuống, Triệu Hạo Hiên lập tức chạy đến chào hỏi.
"Được chứ, có gì muốn hỏi cứ hỏi." Lưu Nghị cười ha hả nói, xe của mấy người này, nhìn qua liền biết là xe được gia cố thêm, khẳng định không phải người bình thường, cho dù không thể kết thân nhưng không nên đặc tội bọn họ.
"Chúng ta từ D thị tới, xin hỏi hiện tại tình huống T thị như thế nào?!"
"Hiện tại ở T thị, quân đội đã thành lập một căn cứ ở vùng ngoại ô, mỗi người từ nơi khác đến đây đều dựa theo số người mà giao nộp vật tư mới được đi vào, tất nhiên dị năng giả sẽ thêm đãi ngộ..." Nói đến tình huống T thị, Lưu Nghị liền nói không ngừng.
"Tuy rằng căn cứ là do quân đội thành lập, nhưng hiện tại ở đấy đã hình thành ba thế lực cùng đứng đầu, bên quân đội, chính phủ cùng với đội ngũ lính đánh thuê đồng thời cai quản căn cứ.

Các ngươi từ D thị đến, có thể lựa chọn gia nhập đội ngũ lính đánh thuê.
Tại mạt thế có thể từ D thị đến T thị tuyệt đối không phải người thường, nếu có thể gia nhập đội ngũ lính đánh thuê bọn họ chính là một trợ lực lớn.
"Ta là đội ngũ lính đánh thuê Lôi Đình, nếu có thể, các ngươi có thể gia nhập đội ngũ của chín ta, đại ngộ vô cùng tốt."
"Cảm ơn ý tốt của các ngươi, chúng ta định tự mình thành lập đội ngũ, hẳn không thể gia nhập đội ngũ các ngươi được." Nếu lão đại không phải Triệu Tử Hiên, bọn họ sẽ không đi theo người khác.
"Vậy được rồi, chúng ta còn phải đi làm nhiệm vụ, đi trước." Thấy mượn sức không được, Lưu Nghị cũng không miễn cưỡng, nên nói cũng đã nói, còn lại để bọn họ vào căn cứ tìm hiểu sau.

Gã vẫn còn nhiệm vụ phải làm, không thể trì hoãnthời gian được.
"Có duyên gặp lại."
Hiểu được cơ bản tình hình, Triệu Hạo Hiên cũng biết rõ không thể hỏi quá nhiều, chỉ có thể cùng Triệu Lập Hiên quay về xe, Dù sao bọn họ cũng sắp đến T thi, sau khi vào tìm hiểu thêm cũng không muộn.
Lên xe, lại lái thêm một giờ nữa, đội ngũ Bùi Niệm cuối cùng cũng đến căn cứ T thị..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận