["Một đời này em nhất định bảo hộ anh chu toàn." Cho nên bị kịch kiếp trước tuyệt đối sẽ không phát sinh lần nữa, viện nghiên cứu cùng người Bùi gia, một người cậu cũng không bỏ qua.]
- --------------------------------
Edit: Giản Mân
Nhìn Triệu Tử Hiên liên tục gắp đồ ăn cho Bùi Niệm, không hề cố kỵ bọn họ, Triệu Hạo Hiên không khỏi thở dài, không nghĩ tới đại ca luôn không quan tâm đến điều gì, yêu đương vào liền biến thành cái dạng này.
"Ăn nhiều một chút, em gầy đi không ít." Có thể nói ở bên nhau 6 năm, Triệu Tử Hiên vẫn là lần đầu tiên thấy Bùi Niệm gầy như vậy.
Từ trước đến nay, Triệu Tử Hiên luôn đem Bùi Niệm đặt ở đầu quả tim mà sủng, hiện tại Bùi Niệm gầy như vậy, dưới tình huống hắn không biết chịu qua không ít khổ, Triệu Tử hiên tụ nhiên là thập phần đau lòng, muốn đem người dưỡng béo lại.
Mạt thế qua hơn bốn tháng nữa liền đến, tuy rằng hắn có không gian sẽ không để Bùi Niệm bị đói, nhưng rốt cuộc đối với hiện tại vẫn chưa thấy vừa lòng.
Bất quá đã trải qua một đời, Triệu Tử Hiên tin tưởng dị năng của mình nhất định so với đời trước thăng cấp càng nhanh hơn.
Đối mặt với thế giới coi trọng thực lực, hết thẩy âm mưu quỷ kế đều không chỗ nào che giấu, bị kịch đời trước sẽ không phát sinh lần thứ hai.
Thời điểm ở viện nghiên cứu, Triệu Tử Hiên từng nghĩ chỉ cần có thể ra khỏi sở nghiên cứu liền giết chết Bùi Niệm, giết những kẻ tính kế hắn.
Ngay cả khi vừa mới trọng sinh, Triệu Tử Hiên cũng là hận không thể ngay lập tức đi giết Bùi Niệm.
Chỉ là khi vừa trọng sinh, Bùi Niệm có quá nhiều điểm không giống trước kia, gặp lại lần nữa Bùi Niệm lại đem chính mình hành đến thảm.
Mặc kệ Triệu Tử Hiên có hận Bùi Niệm bao nhiêu, thì tình yêu nhiều năm đối với Bùi Niệm vẫn chiếm thế thượng phong.
Hiểu rõ sự tình đã trải qua, Triệu Tử Hiên càng không thể xuống tay với Bùi Niệm.
Đời trước Bùi Niệm bị Bùi gia đuổi đi liền bị hắn nuôi nhốt bên người, tiếp xúc với người cùng mặt thật xã hội quá ít, căn bản chính là một nhóc đầu đất.
Hơn nữa cậu đối với tình thân có khát vọng, tự nhiên sẽ không hoài nghi lời nói của người Bùi gia.
Cho nên đời trước sở dĩ hai người rơi vào bị kịch như vậy, hắn cũng có một nửa trách nhiệm.
Bùi Niệm là người duy nhất Triệu Tử Hiên từng yêu, cho dù đời trước xảy ra việc như thế, Triệu Tử Hiên cũng vẫn không có khả năng để Bùi Niệm rời khỏi mình.
"Tử Hiên, em ăn không vô." Cho nên thực sự không cần tiếp tục gắp đồ ăn cho cậu nữa.
Bùi Niệm vốn dĩ lượng ăn đã ít, một tháng sau khi trọng sinh vừa qua luôn không có tâm tình ăn uống, dẫn đến lượng cơm càng nhỏ hơn, mặc dù Triệu Tử Hiên muốn dưỡng béo hắn cũng chỉ có thể từng bước một.
"Cầm bát ăn cho hết, đừng để anh lo lắng." Nhìn Bùi niệm mới ăn được một bát cơm nhỏ, Triệu Tử Hiên không khỏi nhíu mày, hai nữ nhân ở đây so với Bùi Niệm còn ăn nhiều hơn.
"Ân." Bùi Niệm nghĩ đồ ăn trong bát chỉ chiếm nửa bát, cậu miễn cưỡng vẫn có thể ăn được.
Thật vất vả cơm nước xong, Bùi Niệm sờ sờ bụng có chút nhô lên của mình, cậu đã lâu không ăn nhiều như vậy.
"Tử Hiên, em có một số chuyện muốn nói với anh, chúng ta đi lên lầu đi." Chuyện không gian Bùi Niệm không tính để người nào khác ngoài Triệu Tử Hiên biết.
Bi kịch kiếp trước biết được đạo lý hoàn bích có tội (*)
(*): ám chỉ những người tài thường bị ghen ghét, đố kị, kẻ vô tri lại vui vẻ sống.
Tài giỏi mà không biết cách ẩn nhẫn dễ thành cái bia hãm hại cho người xung quanh ngắm tới.
Con người mà, bản tính đều có chút đố kị.
Ngọc sáng trong đêm tối càng dễ bị nhắm tới.
Nhiều khi phải "giả dối", thông minh che đậy để bảo vệ mình.
Nhìn một lượt những người ở đây, Triệu Tử Hiên trực tiếp bế Bùi niệm lên, đi thẳng lên lầu.
Đóng cửa phòng ngủ lại, Triệu Tử Hiên đem người đặt ở trên giường.
"Tử Hiên, em muốn mang anh tới nơi này." Không đợi Triệu Tử Hiên trả lời, Bùi Niệm trực tiếp mang theo Triệu Tử Hiên vào không gian.
"Nơi này là nơi nào?!" Nhìn địa phương trước mắt, Triệu Tử Hiên không khỏi kinh hãi, vừa mới rõ ràng hai người đều còn ở phòng ngủ, hiện tại lại tới một tứ hợp viện.
"Đây là không gian của em, có thể thu thập rất nhiều vật tư, còn có thể giữ tươi." Bùi Niệm nghĩ Triệu Tử Hiên là người duy nhất cậu tín nhiệm, cho nên việc không gian cậu không muốn gạt Triệu Tử Hiên.
"Anh đoán được em có khả năng thức tỉnh dị năng không gian, nhưng không nghĩ tới không gian của em còn có thể mang người vào." Này so với dị năng không gian của hắn lợi hại hơn nhiều.
Bất quá Bùi niệm có không gian có thể mang người vào cũng không tồi, tuy rằng hắn tự tin có thể đảm bảo an toàn cho Bùi Niệm, nhưng có không gian này liền thêm một tầng bảo đảm cho Bùi Niệm.
"Anh như thế nào đoán được?!" Bùi Niệm vô cùng buồn bực, chính mình giống như không có sử dụng không gian trước mặt người khác a.
"Em cái đồ ngốc nghếch này cả ngày mua một đống đồ, địa chỉ giao hàng đều là nơi trọ của em, phòng nhỏ như vậy có thể chứa được bao nhiêu đồ a, em lại không mang ra ngoài, người khác đã sớm hoài nghi."
"Kia sẽ không xảy ra chuyện gì đi?!" Bùi Niệm không khỏi lo lắng, rốt cuộc hiện tại mạt thế còn chưa bắt đầu, nếu để người khác biết cậu có không gian, Bùi Niệm không dám tượng tượng sẽ phát sinh chuyện gì.
"Đã cho người giúp em thu thập mọi rắc rối, mang anh đi dạo đi."
"Phía dưới tứ hợp viện này có một khó hàng rất lớn, chỉ là cái kho hàng kia giống như không chỉ mình em có thể sử dụng." Phát hiện trong kho hàng xuất hiện nhiều vật tư lạ, Bùi Niệm cũng bắt đầu để ý.
Lúc trước cậu căn bản không nghĩ đến việc trở lại bên Triệu Tử Hiên, cho dù có người xài chung kho hàng cũng không có gì ghê gớm, nhưng hiện tại nếu đã cùng Triệu Tử Hiên lần nữa ở bên nhai, Bùi Niệm tự nhiên không muốn cùng người khác xài chung đồ.
"Mang ta xuống nhìn xem." Nghe Bùi Niệm nói như vậy, Triệu Tử Hiên có một loại trực giác rằng cái người dùng chung kho hàng với Bùi Niệm...hình như là hắn.
Đi theo Bùi Niệm một đường xuống dưới, nhìn những thùng hàng quen thuộc các đó không xa, Triệu Tử Hiên lập tức liền rõ ràng mọi chuyện.
"Không cần lo lắng, đây đều là vật tư anh thu vào.
Sau khi tỉnh lại mấy ngày, anh liền phát hiện mình có dị năng không gian."
Khi thu thập những vật tư, hắn đã nghĩ nếu mình có dị năng không gian giống như không gian dị năng giả kiếp trước thì thật tốt.
Cho nên lúc đầu một lượng lớn vật tư biết mất, hắn ngây người mất hai phút.
Cũng may khi đó hắn chỉ có một mình, nếu không thì chuyện hắn có không gian sẽ bại lộ mất.
"Cho nên chúng ta là cùng nhau trọng sinh, còn đều có không gian sao?! Tuyệt quá ヽ(>∀.