Cô bé có chút ngẩng người nhìn Liễu Yên Nguyệt, qua một hồi lâu vẫn không hồi phục, khi tài xế kéo kéo tay, mới giật mình hỏi: "Liễu... Liễu tổng... cô thật sự là Liễu tổng giám đốc sao?"
Liễu Yên Nguyệt có chút buồn cười, nói: "Sao vậy, tôi nhìn không giống sao?"
Cô bé luống cuống tay chân, nói: "Không, không có, Liễu tổng, tôi... tôi thật không ngờ cô lại bình dị gần gũi thế này... thật sự, cô là thần tượng của tôi"
Hay đó, lúc trước Thiên Nhan Duyệt có vô số người hâm mộ, bây giờ ngay cả Liễu Yên Nguyệt cũng có người túy bái nàng, quả nhiên không giống với bình thường.
Liễu Yên Nguyệt nhẹ nhàng khoát tay, nhắc nhở: "Sáng ngày mai lại đây, nhớ rõ, không được muộn, tôi sẽ dặn người phân phối công việc cho cô"
"Cảm ơn Liễu tổng, cảm ơn Liễu tổng"
Năm lần bảy lượt đi phỏng vấn, thật không ngờ, lúc này xuất hiện một cơ hội, là cơ hội thay đổi vận mệnh của mình. - .
Liễu Yên Nguyệt thật ra chỉ là một chuyện rất bình thường, vì khó có được cả hai anh em phẩm tính không tồi, nếu Tiêu Thu Phong đã gật đầu, nàng đương nhiên sẽ không cự tuyệt, hơn nữa, bác đã âm thầm đem chuyện của Long Đằng chuyển về châu Á, mà HongKong đang đứng mũi chịu sào, quả thật cần tuyển dụng nhân tài.
"Về sau làm việc cho tốt là được..."Nhìn thấy hai anh em nhà kia kích động đến rơi lệ, Tiêu Thu Phong khoát tay, xoay người, ôm lấy Liễu Yên Nguyệt, cười nói: "Yên Nguyệt, xin lỗi em, Long Đằng đã thành lập ở đây nhiều năm, mà anh vẫn không có cơ hội đến thăm, hôm nay em không ngại dẫn anh đi tham quan một chút chứ!"Liễu Yên Nguyệt cũng cười nói: "Chị Vũ, chi xem trên đời này có người đàn ông nào vứt hết công việc cho vợ, không những không trả lương,mà còn không có phúc lợi, bây giờ lại bắt em dẫn đường, có phải là đáng giận hay không?"
Vũ nắm chặt tay, nói: "Vậy này chị không quản được, các em đều đồng ý chấp nhận, đều cam tâm tình nguyện hết mà"
Mọi người cười nói um sùm, chỉ có hai anh em nhà nọ là nghe xong trợn trắng mắt, nữ thần kinh doanh đệ nhất HongKong, tổng giám đốc Liễu Yên Nguyệt của Long Đằng, thế mà lại làm công cho người đàn ông kia?
Đến giờ phút này, Liễu Yên Nguyệt mới quay đầu lại, chú ý đến Tử Dao, hỏi: "Ông xã, em gái mỹ nữ kia không cần giới thiệu một chút sao?"
Tiêu Thu Phong còn không kịp mở miệng, Tử dao đã tự mình lên tiếng: "Em là Tử Dao, chị nhất định là đại tỷ Liễu Yên Nguyệt, em thường xuyên nghe chị Vũ và chị Thu Nhã nhắc đến chị, nói chị cũng là một trong Đông Nam tam hoa, thật sự rất đẹp"
Liễu Yên Nguyệt thở dài, tự giễu: "Già rồi, sao bằng được Tử Dao xinh đẹp chứ, chẳng qua ông xã thật tinh mắt, tìm một chị em, đều là những người đi ngàn dặm mới có được"
Tiêu Thu Phong vốn định giải thích, nhưng nàng đã nhận định như vậy, làm cho người ta không nói được gì, chỉ đành giả vờ câm điếc, làm như không nghe thấy. Loại chuyện này, cứ để các nàng tự làm quen, sẽ dễ dàng hơn nhiều, tránh bị các nàng cười chê.
Vũ giới thiệu thân phận của Tử Dao một chút, nghe nói nàng ta sống trên đảo nhiều năm, chưa từng xuất thế. Trong lòng Liễu Yên Nguyệt tự nhiên xuất hiện vài phần trìu mến, cô bé này đã đủ đáng thương rồi, cái gì cũng không hiểu cả, chắc phải nhờ các chị em chiếu cố một chút.
Đi thăm Long Đằng, Vũ và Tiêu Thu Phong chỉ đi nhìn một chút, chỉ có Tử Dao là hiếu kỳ thôi, đi theo mọi người, nàng luôn miệng hỏi những câu hỏi khá là ngây thơ và buồn cười. Nhưng Liễu Yên Nguyệt không cười, mà chỉ tinh tế giải thích, loại chuyện buôn bán kinh doanh này, đối với người tu đạo, quả thật quá thâm ảo.
Xem qua các ngàng của Long Đằng, rồi mọi người đến văn phòng của tổng giám đốc, đáng tiếc nơi này không có vài cô bé thư ký như ở Đông Nam, Liễu Yên Nguyệt chỉ có một mình ở HongKong, quả thật rất cô đơn, làm cho trong lòng Tiêu Thu Phong có vài phần trìu mến sâu kín.
Hắn nói: "Yên Nguyệt, vất vả cho em rồi, về sau chuyện của Long Đằng cứ tập trung toàn bộ về Đông Nam đi, như vậy mọi người có thể ở cùng, hơn nữa còn có thể giúp đỡ lẫn nhau"
Liễu Yên Nguyệt có chút ủy khuất nhìn Tiêu Thu Phong, nói:"Anh thật tốt, nhưng phải đợi một thời gian nữa rồi nói, vì bây giờ bác đã đưa ra một kế hoạch mới, Tiểu Tuyết và Thu Nhã đang khẩn trương xử lý rồi"
Liễu Yên Nguyệt nói xong, lại đột nhiên hỏi: "Ông xã, mấy ngày nay, không khí HongKong có chút khẩn trương, chị Phượng gọi điện báo, nói là Ngạo Thiên Minh đang gặp ít phiền toái, anh đến đây, không phải vì xử lý chuyện này chứ?"
Tiêu Thu Phong cười nói: "Chuyện gì cũng không quan trọng bằng vợ, em không cần lo lắng, chuyện này, anh sẽ xử lý"
Liễu Yên Nguyệt trừng mắt nhìn hắn, kỳ thật trong lòng rất vui, nhưng lại quát: "Vậy chuyện gì không có em đều quan trọng đúng không, anh thật đúng là biết nói, được rồi, hôm nay không đến thì ngày mai đến, Ngạo Thiên Minh còn có Thanh Bình Nhi mà, anh không thể không quản, em nghe nói đã chết rất nhiều người, hay là xử lý nó trước đi, dù sao loại chuyện này, em cũng không giúp được gì cho anh"
Hắc đạo HongKong xung đột, Phượng Hề đương nhiên đã gọi điện báo cho Liễu Yên Nguyệt biết, cũng không phải muốn nàng làm cái gì, chỉ là muốn nàng ra ngoài cẩn thận một chút.
Kỳ thật có thành viên Mị Ảnh bảo vệ, ban ngày toàn bộ đều ở trong khuôn viên của Long Đằng, buổi tối thì trở về chổ ở, cũng là một khu vực được bảo vệ nghiêm mật, thật không cần quá lo lắng, hơn nữa, Mafia đến đây, cũng chỉ vì muốn công chiếm HongKong, kẻ địch lớn nhất chính là Ngạo Thiên Minh.
Vũ cũng nói: "Thu Phong, cũng đúng, anh cứ đi làm chuyện quan trọng trước đi, Yên Nguyệt bây giờ có em và Tử Dao coi chừng rồi, để mọi người ra ngoài mua sắm một chút, đến HongKong mà không mua gì, vậy quả thật không nên đến, đúng rồi, tiền là do anh trả đó nha"
Tiêu Thu Phong nói: "Vậy được, anh đi nhìn Ngạo Thiên Minh một chút, ngày mai trở lại thăm các em, Yên Nguyệt, phòng của em có đổi không?"Lúc mất trí nhớ, cũng đã đi qua nơi đó, bây giờ ngẫm lại có chút buồn cười, ở HongKong có hàng vạn căn nhà, thế mà hắn lại chọn ngay căn phòng của Liễu Yên Nguyệt, có vài việc, quả là sự khôi hài của ông trời.
Liễu Yên Nguyệt cười nói: "Anh có bản lĩnh, mấy chục tầng mà không cần dùng thang mấy, làm hái hoa đạo tặc là thích hợp nhất, được rồi, anh đi đi, bọn em muốn đi mua sắm đây"
Có Vũ và Tử Dao cùng đi, còn có Mị Ảnh, cho dù có kẻ địch cường đại cũng không vấn đề gì, việc chém giết Mafia, quăng cho hắn chịu, để các nàng đi chơi vui vẻ!
Tiêu Thu Phong hôn Liễu Yên Nguyệt, sau đó thân hình thoáng động rời đi, nhẹ nhàng không tiếng động.
Khi cái cảm giác nóng bỏng của nụ hôn còn chưa biến mất, lúc mở mắt ra, đã không nhìn thấy hắn, Liễu Yên Nguyệt cười nói: "Người này, đi nhanh thật"
Tử Dao nói: "Đó là đương nhiên, lực lượng của thần cảnh tiến hóa, có thể hô mưa gọi gió, có gì mà không làm được"
Liễu Yên Nguyệt đối với võ công không hiểu gì hết, khinh thường nói: "Hô mưa gọi gió thì đã sao, chỉ cần hắn không hái hoa ghẹo bướm là được rồi"
Tử Dao kỳ thật muốn nói, hái hoa ghẹo bướm còn dễ hơn hô mưa gọi gió nhiều, nhưng Vũ đã không để cho nàng nói, xen vào: "Đi thôi, Yên Nguyệt, chúng ta vừa ra ngoài vừa tán gẫu, cũng đã hơn một năm không gặp, chị thật sự có nhiều chuyện để nói với em"
Từ khi làm việc ở Long Đằng cho đến nay, đây là lần đầu tiên Liễu Yên Nguyệt cúp làm, quả thật hiếm thấy, chẳng qua đây mới là lần đầu tiên, phỏng chừng ngày mai nàng cũng chuẩn bị nghỉ làm, có người đàn ông mình yêu bên cạnh, nàng còn có tâm tư làm việc sao?
Tiêu Thu Phong đã đi đến tổng bộ Ngạo Thiên Minh, người xuất hiện đầu tiên là Lang Khuyển, hắn nhẹ giọng báo cáo: "Tiêu thiếu gia, bốn phía có không ít mai phục, muốn gây bất lợi cho Ngạo Thiên Minh, có cần bọn em đi tiêu diệt không?"
Với lực lượng của Lang tổ, cái này giống như đang diễn xiếc, có thể giấu được Ngạo Thiên Tổ, nhưng không thể giấu được Lang tổ.
Tiêu Thu Phong lắc đầu, cười nói: "Trò hay còn chưa bắt đầu, gấp vậy làm gì, quan sát bọn chúng, trước tiên đừng làm gì, xem xét tình huống một chút rồi nói"
Lang Khuyển âm thầm ẩn thân, Tiêu Thu Phong cũng đã nghênh ngạng bước vào cửa lớn Ngạo Thiên Minh.
Từ khi Tiêu Thu Phong đem Miếu Nhai của Thập Tam Muội xác nhập với Thanh Trúc Bang của Thanh Bình Nhi, thành lập Ngạo Thiên Minh, Ngạo Thiên Minh đã trở thành một bang phái có thực lực tuyệt đối tại Đông Á, tuy rằng bọn họ cự tuyệt giao dịch súng đạn và thuốc phiện, nhưng sinh ý từ trên trời rớt xuống cũng rất nhiều, làm cho lợi nhuận mỗi năm rất lớn.
Nhưng Mafia xâm lấn, lại làm cho không khí tổng bộ Ngạo Thiên Minh rất khẩn trương, Tiêu Thu Phong vừa mới đến cửa, đã có hơn mười cây súng đã chỉa vào hắn.
Xem ra lần giao tranh trước, Ngạo Thiên Minh không chiếm được tiện nghi gì, bằng không sẽ không khẩn trương như vậy, ngẫm lại cũng phải thôi, Mafia là một hắc bang lâu đời trên thế giới, cho dù năm đó bị Long Thần giết mấy chục tên siêu cấp chiến tướng, nhưng tre già thì măng mọc, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa non mà.
"Người tới là ai, hãy xưng tên ra"Người gác cửa là lính mới, ngay cả Tiêu Thu Phong cũng không biết, những thành viên kỳ cựu khi thành lập Ngạo Thiên Minh, đều đã lên làm lão đại, nên loại việc trông cửa này, không thể đến lượt họ.
Thân hình ngạo nghễ của Tiêu Thu Phong, chậm rãi đứng lại ở cửa, thấy tên gác cửa khẩn trương nhìn hắn, hắn cười rất gian tà, gió nổi lên, thân hình cũng không thấy, khi hắn mở to mắt ra, muốn nhìn cho rõ, thì sau vai đã truyền đến giọng nói.
"Thập Tam Muội có ở nhà hay không, kêu bà ta ra gặp tôi"
Tên gác cửa bị dọa xém té đái, tay đặt bên hông, tựa hồ như muốn rút súng ra, nhưng đáng tiếc là, khi tinh thần hồi phục, thì súng cũng đã nằm trên tay Tiêu Thu Phong.
"Cái thứ này rất nguy hiểm, lúc đùa nên cẩn thận một chút, chưa kịp bắn kẻ địch thì đã làm tổn thương chính mình"
Đến giờ phút này, tên gác cửa mới biết được người đàn ông này quá mạnh, bản thân không thể ngăn được, nên quát lớn: "Mày không được xằng bậy, nơi này có ít nhất hai mươi cây súng đang ngắm mày, mày mà động, nhất định sẽ chết... mày là ai..."
Tiêu Thu Phong vẫn không trả lời, phía sau đã truyền đến một giọng nói: "Anh... anh là Tiêu..."
Khi Tiêu Thu Phong xoay người lại, phát hiện ra người trước mắt rất quen thuộc, giống như đã từng gặp qua, nhưng vài năm không thấy, tất cả mọi người đã thay đổi.
"Tiêu thiếu gia, thật sự là anh, thật sự... anh đã đến rồi, thật quá tốt, Hồ Đầu tôi lại có thể kề vai chiến đấu cùng anh"