Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

Trong thời điểm mà tình cảm mãnh liệt nhất, trong Tinh Mang trận tối đen ấy, chậm rãi tán ra một sự nhu hòa, tâm ý tùy đông, chính là tâm linh của tình ái, được hoàn cảnh kích phát, sinh ra linh hồn hỏa hoa.

"Thu Phong, nam nhân của Tử Dao, yêu em đi..."Mỵ thái động lòng người, hương hoa thiển sắc, những giao động xôn xao, theo đùi ngọc mà động, loại khiêu khích lơ đãng này, giống như là một loại tra tấn vậy.

Món đồ cuối cùng trên người, đã bị lột xuống, thân thể trắng ngà như ngọc, giống như một pho tượng điêu khắc, thần thái hoàn mỹ, mang vẻ kiều mỵ mà hồn nhiên của một nữ thần, hai mắt chớp động, cặp môi đầy lửa kia, đã dán lên lòng ngực Tiêu Thu Phong.

"Đừng..."Không nhịn được nữa rồi, Tiêu Thu Phong đã đè nàng xuống.

Nam dương nữ âm, âm dương kết hợp, theo những triền miên không dứt kia, giống như hoa sen nở rộn, theo thân xử nữ phóng túng, phát ra ánh sáng, dần dần biến thành màu đỏ, còn đỏ hơn cả lửa, phạm vi càng lúc càng lớn, ma khí màu đen, dưới ánh sáng màu đỏ kia, dần mất đi khí tức băng lãnh, giống như đang bị thôn phệ.

Hoan ái vẫn tiếp tục, tư vị ngọt ngào, cùng với sự tưởng niệm muôn đời, như muốn dính chặt vào nhau. Tử Dao ưỡn ngực lên, đầu ngửa ra sau, bộ ngực sữa đầy đặn như dán chặt vào người của Tiêu Thu Phong, giống như muốn đem chút sức lực còn lại trên người để đổi lấy tình yêu này. Nàng mê luyến cảm giác này, cho nên không hề hay biết được những chuyện phát sinh bên ngoài.

Nhưng không biết rằng, hoan ái tại Tinh Mang trận, như được tiến hành một tẩy lễ nhân tính vậy, hai thân thể đang dính chặt vào nhau, bị hồng quang vây quang, chậm rãi khuếch tán, lúc Tiêu Thu Phong bùng nổ, bầu trời đã phát sáng mạnh mẽ, tuy rằng được ánh mặt trời chiếu rọi, nhưng cả hai giống như đang ở trong một lớp bảo vệ, hoàn toàn không cảm thụ được nhiệt độ.

Tử Dao thư thái mở đôi mắt đẹp ra, cảm thụ được thân thể mềm nhũn vô lực, lắng nghe sự biến hóa xung quanh, tâm tình nhộn nhạo như nước, mặt dựa vào ngực Tiêu Thu Phong¸ vui sướng kêu lên: "Thu Phong, mau nhìn kìa, Tinh Mang trận đã bị phá..."

Bị phá cái gì, vẫn chưa có gì cả, Tiêu Thu Phong tùy rằng đã dụng tâm cảm thụ, nhưng so với thế giới chân chính, nơi này vẫn còn rất khác biệt, và bọn họ vẫn chưa ra khỏi Tinh Mang trận.

Một âm thanh xa xôi truyền đến: "Tiểu tử, ta muốn thu hồi Tinh Mang chi võng, nếu còn không mặc đồ vào thì ta đi!"

Ở trong Tinh Mang trận, lão già đã sớm bày ra Tinh Mang chi võng, Tinh Mang trận đã bị phá, bị ông ta luyện hóa thành Tinh Mang chi châu, giờ phút này chỉ còn có Tinh Mang chi võng đang che chắn thay cho bọn họ.

Tử Dao đỏ mặt xấu hỏ, không dám chậm trễ, tuy rằng theo đuổi thiên đạo thì đối với cơ thể trần truồng của con người không hề có cảm giác. Nhưng nàng đã vì tình yêu mà bỏ qua cho ham vọng thiên đạo, làm một người phụ nữ bình thường. Thân thể của nàng, đương nhiên chỉ có người đàn ông này, chỉ có một mình hắn mới có thể hưởng thức.

Hai người mặc đồ đàng hoàng vào, giọng cười ha ha của lão già lại vang lên, từ xa vọng đến, một bóng người trong làn khói xuất hiện, tinh thần có vẻ phấn chấn, mở miệng nói: "Người thanh niên, lần này ta thật sự phải đi, có lẽ vĩnh viễn sẽ không bao giờ trở lại, có được khỏa Tinh Mang chi châu này, ta có thể theo đuổi được trình tự sinh mệnh rồi"

Tử Dao vội vàng kêu lên: "Tiên nhân, ông lợi hại như vậy, có thể cứu giúp sư phụ của chúng tôi không. Ma Tôn đột phát thần cảnh tiến hóa, thật sự quá lợi hại"

"Có nhân tất có quả, nhân của muôn đời, quả của kiếp này. Bây giờ, quả đã thành, trên đời này còn chuyện gì có thể làm khó hai ngươi, đi thôi, làm chuyện các ngươi cần làm, không ai có thể ngăn cản được bước chân của các ngươi đâu"

Tiêu Thu Phong chỉ cảm thấy tâm tình dị động, một sự rối rắm trong lòng không thể yên tĩnh được, bằng ánh mắt của lão già này, tựa hồ đã hạ cái gì đó lên người của hắn rồi. Lão già cười ha ha nói: "Cảm ơn các ngươi đã giúp ta luyện hóa Tinh Mang chi châu, đây là lòng biết ơn của ta đối với các ngươi, ta phải đi, người thân niên, vĩnh biệt"

Tử Dao còn muốn lưu người lại, nhưng Tiêu Thu Phong đã ngăn cản, lão già này căn bản đã không muốn nhúng tay vào việc của nhân loại, hoặc là, nhân loại đối với lão, đã không cùng loài, bọn họ cần gì phải ép buộc lão?

Thật ra lão già đã cho hắn rất nhiều rồi.

Khí tức của lão già vừa tán đi, Tinh Mang chi võng cũng biến mất, ánh mặt trời đã chiếu phủ lên người, nhiệt độ ấm áp, lập tức nảy lên trong lòng, đây mới chân chính là thế giới của hai người.

"Đi!"Nắm lấy tay của Tử Dao, bước đi mười bước, quả thật có một cảm giác không thể tưởng nổi. Những bước này, có thể lướt qua vài dặm, quả thật còn lợi hại hơn so với thần tiên.

"A, Thu Phong, em đã tiến vào thần cảnh?"Không chỉ có Tiêu Thu Phong, ngay cả công lực của Tử Dao cũng đại tăng, dù giữa hai chân đau đớn, cũng không kìm được sự kich động của nàng.

Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng cười, tỏ vẻ hắn cũng như vậy, cười nói: "Tử Dao, từ nay về sau em phải gọi anh là ông xã đó"

Mặt Tử Dao đỏ lên, cúi đầu đáp: "Dạ, ông xã, về sau Tử Dao sẽ nghe lời anh, nhanh lên anh, chúng ta đi cứu sư phụ của em!"

Ba bước, dưới cái phất tay của Tiêu Thu Phong, chỉ là ba bước, đã đến bên cạnh thác nước, Tham Lang đang ngồi bên bờ đàm, nghe thấy cũng kinh ngạc nhảy dựng lên, bởi vì hắn không cảm giác được khí tức của người đàn ông trẻ tuổi này.

Người đàn ông này bước vào thần cảnh tiến hóa, hắn đương nhiên biến, nhưng cho dù thế, hắn cũng không có khả năng không cảm thụ được lực lượng của Ma xá lợi, khí tức của Tử Dao như đã hóa thành hư vộ, lực lượng ma xá lợi trên người nàng đã không thấy đâu.

Hắn không biết rằng, khi tiến vào thần cảnh, ma công tự nhiên sẽ bị hóa giải, lực lượng ma xá lợi, đương nhiên cũng hoàn toàn được luyện hóa, hơn nữa cùng tan ra với âm dương điều hợp, ma khí bài trừ, ngay cả trên mặt Tử Dao bây giờ cũng không còn nửa điểm quyến rũ, chỉ còn lại thái độ lãnh diễm cao quý, mang theo khí tức của thần, làm cho người ta không dám ngước nhìn.

"Là mày, Bộ Xà..."Tiêu Thu Phong cũng cả kinh, tên phản bội của Thiết Huyết Đoàn Đông Nam khi xưa, lại là hóa thân của Tham Lang, thật là không ngờ.

Tử Dao nói: "Hắn chính là Tham Lang, nhưng bây giờ chiếm lấy thân thể của người khác, luyện hóa linh hồn của bọn họ, bất quá chúng đều là lũ tà ác cả"

Kinh quang trong mắt Tham Lang chợt lóe, quát: "Các ngươi có thể bước ra khỏi Tinh Mang trận, quả nhiên là rất có tài, tiểu tử, ngươi đã tiến hóa thần cảnh, ta cũng vậy, bây giờ ta không còn sợ ngươi"

Tham Lang vừa nói, thân hình đột nhiên nghịch chuyển, lạnh lùng cười nói: "Bất quá lần này ta phải tiễn tên bị thịt này đi trước một bước"

Tử Dao cả kinh, thân hình muốn động, nhưng Tiêu Thu Phong đã nhanh hơn, bóng người chợt lóe, miệng đã hét to: "Thần Long Biến..."

Long đã hóa, hóa thành Thần Long, ngưng tự quyết của Thần Long Tâm Quyết, làm cho không khí nơi này hóa thành băng, thân hình Tham Lang hơi bị kìm hãm lại, trên mặt có chút thất sắc, với lực lượng của thần cảnh tiến hóa như hắn, mà bước đi nửa bước cũng khó khăn.

Không chỉ như thế, sau tiếng hét kia, lực lượng đã ngưng tụ thành hình rồng, kết thành đoàn, như một trụ băng cao mười mấy thước, so với không gian yên lặng nơi này càng cường đại hơn, trụ băng đã đóng băng Phá Quân lại, cùng lúc đó, Tham Lang vất vả đến gần, nhưng khi hắn công kích vào trụ băng, thì liền mất đi tác dụng.

Lúc đó, kiếm của Tử Dao, đã muốn động, hướng về hắn, Tham Lang không dám chậm trễ, thân hình chợt lui cấp tốc,, những đạo kiếm quang kia, bay thẳng về hướng trụ băng, phát ra những tiếng "keng keng", thế nhưng kiếm khí sắc bén ấy, cho dù có thể trảm một đại thụ rất ngọt, nhưng vẫn không làm cho khối trụ băng kia bị mẻ miếng nào.

Lần này, ngay cả Tử Dao cũng rùng mình, lực lượng này, thật sự quá cường đại.

Tiêu Thu Phong vẫn đứng lặng phía trên thạch nham, chớp mắt nhìn Tham Lang, lạnh lùng nói: "Tham Lang, ông quá tự đại, thần cảnh tiến hóa, mặc dù là lực lượng cường đại nhất mà chúng ta biết, nhưng võ học là vô chừng, thần cảnh tiến hóa, còn có thể tiến bộ nữa, ông có muốn biết, bây giờ lực lượng của tôi đã phát triển như thế nào không?"

Ánh mắt âm trầm của Tham Lang vừa động, cười giống như quỷ, nói: "Ta không tin, ngươi có thể chân chính trở thành thần..."Trên đời này căn bản không có thần, hoặc là... cái lão già mơ hồ kia có thể tính là một, nhưng sự thật thì không ai biết.

"Không Gian Biến..."không gian biến, chính là lực lượng cường đại nhất của thần cảnh tiến hóa, nhưng đáng tiếc là, cho dù trong không gian của hắn, áp thế của người đàn ông kia, vẫn tồn tại như cũ.

Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng cười, một bàn tay đưa lên, năm ngón tay tách ra, sau đó chậm rãi khép lại, không gian được Tham Lang coi là lực lượng cường đại nhất, giống như một đoàn khí, từ từ ngưng tụ, ngưng tụ trong lòng bàn tay của Tiêu Thu Phong, sau đó hình thành một hạt châu trong suốt. "Lực lượng không gian nho nhỏ này, mà muốn giết tôi, Tham Lang, ông cũng không biết tự lượng sức quá rồi đó!"

"Ông xã, hắn muốn chạy trốn, ngăn hắn lại!"Tử Dao cầm kiến đứng một bên, phát hiện ra thân hình Tham Lang dị động, lập tức kêu to.

Tham Lang có chút hối hận, sớm biết người đàn ông này cường đại thế này, hắn sẽ không ở chổ này mà chờ. Có lẽ đã sớm giết Phá Quân, tìm Thất Sát liên hợp rồi, nhưng trên đời này không có chổ cho hắn hối hận, giờ phút này, hắn muốn chạy, cũng không thể thoát. - .

Tiêu Thu Phong không thể cho hắn một cơ hội trọng sinh thứ hai nữa.

Tham Lang tuyệt đối không bao giờ tưởng tượng được, Tinh Mang trận đã cho Tiêu Thu Phong cơ hội, kết nói lực lượng tình yêu của hai người.

Tiêu Thu Phong không hề động, chỉ lạnh lùng nói: "Yên tâm, hắn trốn không thoát đâu"

Tham Lang và Phá Quân, hoàn toàn là hai phẩm tính trái ngược, trong từ điển của Phá Quân, chưa bao giờ có chữ "Trốn", nhưng Tham Lang thì khác, vì bảo mệnh, có thể sử dụng bất kể thủ đoạn gì.

Nếu không phải Phá Quân nằm trong trụ băng, làm cho hắn không cách nào đến gần, thì hắn đã sớm lấy ông ta ra uy hiếp hai người để rời đi.

Băng quang màu trắng, giống như một bức tường băng, được dựng lên xung quanh Tham Lang, thân hình hắn giống như một mũi nhọn, đánh vào trên nó, nhưng đều bị văng ngược trở lại. Bây giờ Tiêu Thu Phong đã động, quả thật không ai có thể nhìn thấy, thậm chí ngay cả cái bóng cũng không thấy được.

Phá Thiên chi chưởng, hình thành chi thế thái sơn áp đỉnh cường đại nhất trong không giang, mạnh mẽ áp lên đầu Tham Lang.

Tham Lang cảm thấy trời đất nhanh chóng sụp đổ, không khí bốn phía, hoàn toàn không nghe theo lời hắn, thân hình như mất lực, loại áp lực mạnh mẽ này, giống như là một châm bàn, áp lên thân thể hắn, nham thạch dưới chân hắn, bị cắt thành hai đoạn, sau đó, phun ra một ngụm máu tươi, thân hình đã bay ra ngoài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui