Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Đợi Âu Dương Thiên Thiên an tọa, Âu Dương Vô Thần lại cho tiếp tục cuộc trao đổi. Trịnh Gia Dĩnh đưa ra hàng loạt những đề xuất mà công ty anh ta có thể mang đến, đồng thời chỉ ra những lợi ích mà phía PJH có thể nhận được. Âu Dương Thiên Thiên ngồi nghe được hết, thế nhưng những điều đó trong mắt cô đều không có ý nghĩa gì, quan trọng chỉ là... người đàn ông tên Trịnh Gia Dĩnh này.

Vẻ ngoài không được tính là đẹp xuất sắc nhưng cũng thuộc dạng ưa nhìn, giọng nói nhã nhặn, hành động có chừng mực, có thể loáng thoáng đoán được tính cách người đàn ông này không tệ, nhưng mà.... nếu đã tốt tại sao lại làm ra loại chuyện sau lưng người yêu mình như vậy chứ?

Trịnh Gia Dĩnh chưa hề gặp Âu Dương Thiên Thiên nên không biết cô ấy là bạn của Bạch Oa Oa, giới thiệu Tuyết Lệ là thư kí của mình nhưng thực chất cô biết là không phải. Hơn ai hết, cô biết ai mới là thư kí thực sự của anh ta mà.

Còn người phụ nữ tên Tuyết Lệ này nữa, khuôn mặt rất xinh đẹp, vóc dáng vừa phải không thuộc dạng quá nóng bỏng, nhìn qua là biết kiểu người đơn giản, thanh khiết, trang điểm nhẹ nhàng, hành động thục nữ, lời ăn tiếng nói vô cùng lễ phép, tuy không tỏ ra quá thân thiết với Trịnh Gia Dĩnh nhưng ánh mắt và những hành động quan tâm nhỏ nhặt đã bán đứng cô ta. Cô ta vốn rất để tâm đến người đàn ông bên cạnh mình, hay nói đúng hơn.... cô ta có tình ý với Trịnh Gia Dĩnh.

Âu Dương Thiên Thiên mím môi, ấn đường có chút cau lại. Với con mắt nhìn người của cô bao năm nay, tuyệt đối có thể nhìn ra hai người này là thuộc dạng gì, người đàn ông có tình, người đàn bà có ý, chắc chắn là họ đang yêu nhau. Nhưng nếu đã vậy thì tại sao... Trịnh Gia Dĩnh còn qua lại với Bạch Oa Oa? Còn cho cô ấy cơ hội trở thành bạn gái chứ?

Là cô nhìn lầm... hay là do bọn họ diễn quá giỏi? Có thể không phải là tình yêu đơn thuần mà là... tra nam tiện nữ?

Âu Dương Thiên Thiên bấu tay, có chút suy nghĩ không thông, đúng lúc này, người phục vụ mang thức uống ra cho Âu Dương Thiên Thiên, là thứ mà Âu Dương Vô Thần đã gọi cho cô từ trước - ca cao sữa tươi nóng.

Người phục vụ vừa đặt thức uống xuống trước mặt Âu Dương Thiên Thiên thì Tuyết Lệ liền chỉ tay vào tách cà phê của Trịnh Gia Dĩnh bên cạnh, lên tiếng:

- Sorry, can you help me warm up this cup of coffee, it"s cold.

(Xin lỗi, có thể giúp tôi hâm nóng tách cà phê này được không? Nó nguội rồi?)

Người phục vụ nghe thấy, ngay lập tức gật đầu đáp:

- Yes, please wait a moment.

(Vâng, xin vui lòng chờ trong giây lát.)


Vừa nói, người đó vừa cầm theo thức uống của Trịnh Gia Dĩnh đi. Ban đầu anh ta có vẻ không để ý, lên tiếng:

- Không cần đâu, tôi vẫn dùng nó được.

Thế nhưng Tuyết Lệ vẫn khăng khăng mang đổi tách cà phê, còn nói:

- Không được, anh vốn không thể uống đồ lạnh mà.

Âu Dương Thiên Thiên nghe một màn này, cô bình tĩnh cầm ly sữa tươi đổ vào trong tách ca cao của mình, rồi dùng muỗng khuấy lên, dáng vẻ rất tự nhiên, tựa như không để ý đến điều trước mặt. Khuấy vài vòng, cô cầm đưa lên miệng uống một ngụm, lúc đặt ly nước xuống bàn, khóe miệng bỗng nhếch lên.

Hóa ra là vậy, rốt cuộc thì cô cũng biết người phụ nữ này là ai rồi.

Hành động quan tâm mà không gây phản cảm cho Trịnh Gia Dĩnh này, chứng tỏ anh ta đã quen với việc làm của Tuyết Lệ, mới dung túng cho cô ta. Còn nữa, Tuyết Lệ biết rõ anh ta uống được gì, không uống được gì, cho thấy cô ta biết rõ về sở thích của Trịnh Gia Dĩnh. Nếu như việc uống cà phê mà chỉ có thể uống nóng đã trở thành một thói quen, vậy thì chắc chắn thói quen này đã có từ lâu rồi, và luôn được cả hai duy trì. Là như vậy, thì Tuyết Lệ chỉ có thể....

Âu Dương Thiên Thiên chớp ánh mắt trong suốt, chợt nhớ đến một điều. Một năm trước, Trịnh Gia Dĩnh đã chia tay bạn gái, thấy anh ta đã quay trở lại làm người độc thân, Bạch Oa Oa liền chủ động tiến tới, không quá 2 tháng thì hai người chính thức quen nhau.

Như vậy có nghĩa.... người mà biết rõ mọi sở thích của Trịnh Gia Dĩnh, còn khiến anh ta dung túng cho hành động của mình, ngoài Bạch Oa Oa là bạn gái hiện tại, thì chỉ có thể là... bạn gái cũ mà thôi. Không nghi ngờ gì nữa, Tuyết Lệ... chính xác là bạn gái cũ mà Trịnh Gia Dĩnh đã chia tay cách đây 1 năm!

Âu Dương Thiên Thiên tiếp tục lấy ly sữa tươi đổ vào tách ca cao của mình, cô dùng muỗng khuấy lên, hành động này vô tình lọt vào mắt của Âu Dương Vô Thần bên cạnh, nhưng anh cũng chỉ nhìn chứ không nói gì.

Âu Dương Thiên Thiên mím môi, cô ngước lên nhìn người đàn ông đối diện, trong đôi con ngươi lộ ra chút khinh thường.

Được lắm, đã quay lại với bạn gái cũ, mà còn dám giấu diếm Bạch Oa Oa, loại nam nhân như thế này... dù tính có tốt đến mức nào... cũng phải giết chết không tha!


Dứt ý nghĩ, Âu Dương Thiên Thiên liền bỏ muỗng xuống, cô quay sang nhìn Âu Dương Vô Thần, đột nhiên lên tiếng:

- Vô Thần, em thấy dự án này không tệ, hình như có thể suy nghĩ một chút, cho công ty của anh Trịnh đây... một cơ hội hợp tác.

Âu Dương Vô Thần nhìn cô, thái độ vẫn bình tĩnh, hỏi:

- Em thấy được?

Âu Dương Thiên Thiên nở nụ cười mỉm, thản nhiên trả lời:

- Ừm, lợi nhuận thu về cho công ty không tồi, có thể đáng để suy nghĩ.

Người đàn ông nghe cô nói xong, im lặng vài giây rồi đáp:

- Nếu em đã nói như vậy thì dự án lần này em quyết định đi, anh theo ý em.

Trịnh Gia Dĩnh và Tuyết Lệ thấy vậy, ngay lập tức mừng rõ, nói:

- Âu phu nhân, cô thật có mắt nhìn, dự án lần này đối với tập đoàn PJH nói chung hay với công ty PJH chi nhánh ở Mỹ nói riêng đều rất có lợi, nếu hợp tác thành công, chắc chắn sẽ là tiền đề phát triển cho một tương lai vô cùng rộng mở.

Âu Dương Thiên Thiên nhếch môi, cô quay sang nhìn Trịnh Gia Dĩnh, lên tiếng:


- Tôi cũng mong là vậy. Tuy nhiên, dù sao đây cũng là dự án lớn, tôi cần thật cẩn trọng khi quyết định, không thể tùy tiện được. Vậy nên, có thể sẽ phải nghe anh trình bày lại một lần nữa từ đầu đến cuối dự án này, xem có chỗ nào khiến tôi không hài lòng hay không.

Dừng một chút, cô đảo mắt, nói tiếp:

- Hay là như vậy đi, ngày mai 8 giờ tối tại nhà hàng này, chúng ta gặp nhau thêm lần nữa, tôi muốn cùng anh và thư ký Tuyết đây nói về vấn đề này... chi tiết hơn.

Trịnh Gia Dĩnh nghe xong, không cần suy nghĩ gì đáp ngay:

- Được, mọi thứ đều nghe theo sắp xếp của Âu phu nhân.

Âu Dương Thiên Thiên nhận được câu trả lời, cô chớp mắt trào phúng, nhếch môi cười đầy ẩn ý. Nhướn người đứng dậy, cô nói:

- Vậy thì làm như thế đi. Xin lỗi, tôi xin phép vào nhà vệ sinh một lát.

Dứt lời, cô liền đứng dậy, quay người rời đi. Âu Dương Vô Thần vẫn ngồi im một chỗ, anh nhìn ly ca cao nóng trên bàn rồi lại liếc nhìn chiếc túi xách của Âu Dương Thiên Thiên, mím môi không nói.

Nếu như anh không nhìn lầm thì trước khi đứng lên, Âu Dương Thiên Thiên có rút điện thoại cùng một thứ gì đó ra khỏi túi xách. Nếu là đi vệ sinh, thì cầm theo điện thoại làm gì chứ?

===================================

Âu Dương Thiên Thiên đi vào trong nhà vệ sinh, cô đóng cửa lại, nhìn tờ danh thiếp trên tay rồi bấm một dãy số vào điện thoại.

Thực hiện một cuộc gọi đi, đợi đầu dây bên kia vang giọng nói của một cô gái trẻ, Âu Dương Thiên Thiên liền lên tiếng trước:

- Oa Oa, là mình, Thiên Thiên đây!

....


- Phải, mình chọn được địa điểm rồi. Khu nhà hàng chính ở khách sạn PJH, cậu biết chứ?

...

- Đây là khách sạn mình ở trong thời gian sắp tới, nên sẽ tiện hơn nếu chúng ta gặp nhau tại đây luôn.

....

- Được, vậy ngày mai 7 giờ nhé, mình đợi cậu.

...

Cuộc đối thoại dừng lại sau lời đồng ý của Bạch Oa Oa, Âu Dương Thiên Thiên ngắt máy, cô lưu số vào trong điện thoại của mình, rồi để nó sang một bên, dùng tay rửa mặt, chỉnh trang lại vẻ ngoài một chút.

Làm xong hết mọi thứ, cô mới mở cửa bước ra ngoài. Thế nhưng khi tay vừa mở chốt cửa ra, thì đột nhiên một bóng đen xông vào, khiến cô không kịp trở tay.

Âu Dương Vô Thần đẩy ngược Âu Dương Thiên Thiên vào lại bên trong, anh đóng cửa, ép thân thể cô lên tường, nói:

- Em có hứng thú với Trịnh Gia Dĩnh?

"..."

Âu Dương Thiên Thiên cau mày ngạc nhiên, theo bản năng thốt lên:

- Hả?

*Đọc xong nhớ like chap giúp Tiêu nha*


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận