Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Âu Dương Thiên Thiên sững người khi nghe câu nói của Âu Dương Vô Thần, sự im lặng của cô khiến anh phải cúi đầu xuống nhìn, hỏi:

- Sao vậy? Em không muốn?

Âu Dương Thiên Thiên theo bản năng lắc đầu, ngập ngừng đáp:

- Không phải, chỉ là em... cảm thấy lần đầu tiên em đã không tạo được ấn tượng tốt rồi, nếu cứ gượng ép gặp mặt, lỡ như sẽ làm bà nội ghét em thì sao?

Người đàn ông nghe thấy, bất giác bật cười thành tiếng, nói:

- Không có đâu, lần này là bà nội chủ động muốn gặp em. Hơn nữa, anh đã nói rõ ràng mọi chuyện rồi, sẽ không có hiểu nhầm nào nữa đâu. Bà nội chỉ đơn giản muốn gặp em và nói chuyện thôi, đừng căng thẳng quá.

Âu Dương Thiên Thiên đảo mắt, tựa như đang suy nghĩ. Sau vài giây, cô mới gật đầu trả lời:

- Được, em biết rồi.

Ở bên ngoài, thức ăn sáng đã được chuẩn bị đầy đủ ra bàn, cả ba cô gái cũng đang đứng một chỗ chờ đợi khá lâu rồi. Eira nhìn đồng hồ, không thể đợi nổi nữa, liền lên tiếng:

- Kỳ Ân, chúng ta còn phải đợi đến bao giờ đây? Thật sự không thể vào gọi Nhị tiểu thư và cậu chủ ư?

- Đúng vậy, tuy tôi không muốn làm phiền thời gian quý báu của họ, nhưng mà.. đồ ăn sắp nguội cả rồi! - Sherry bên cạnh cũng không kiên nhẫn nói thêm vào.

Kỳ Ân lần này không còn cách nào khác, bất đắc dĩ hướng đến phòng của Âu Dương Thiên Thiên, đưa tay lên gõ cửa:

- Cậu chủ, Nhị tiểu thư, đã đến giờ dùng bữa sáng rồi ạ.


"..."

Lúc đầu bầu không khí rất yên lặng, nhưng chỉ qua một lúc thì có tiếng nói đáp lại:

- Biết rồi!

Nghe được âm giọng của người đàn ông, Kỳ Ân không dám hỏi thêm gì nữa, quay người đi về chỗ cũ.

Âu Dương Vô Thần ôm Âu Dương Thiên Thiên từ từ ngồi dậy, anh vốn định xuống giường trước nhưng đột nhiên nhớ lại lúc nãy cô có chuyện muốn nói, liền hỏi:

- À phải, lúc nãy em muốn nói gì?

Âu Dương Thiên Thiên chớp chớp mắt, cười gượng đáp:

- Xin lỗi, em quên mất rồi.

Dứt lời, Âu Dương Vô Thần cũng không nghi ngờ gì, chỉ đưa tay xoa đầu cô, khẽ mắng yêu:

- Ngốc quá!

Sau đó, anh quay lưng đi vào nhà vệ sinh.

Một mình Âu Dương Thiên Thiên ngồi trên giường, cô rũ mắt nhìn xuống bụng mình, bất giác thở dài một hơi.


Haizz, không biết thời cơ đã tới chưa nữa, cứ chần chừ như vậy cũng không phải cách.

Cắn môi, cô đưa tay lên xoa xoa phần bụng vẫn còn nhỏ, lẩm bẩm:

- Bé con, kiên nhẫn thêm một chút nữa thôi. Đợi mọi chuyện kết thúc, mẹ nhất định sẽ nói với ba về sự tồn tại của con. Lúc đó, nhất định ba con sẽ rất vui.

==================================================

Bên cạnh những diễn biến về cuộc sống của Âu Dương Vô Thần và Âu Dương Thiên Thiên, cũng có một số người đã và đang phải đối mặt với những sóng gió riêng của cuộc đời mình.

Hôm nay, gia tộc Rostchild có một buổi họp khẩn, tất cả những người có quyền lực nhất đều tụ họp về nhà chính, và đương nhiên bọn họ đều là đàn ông. Mười chỗ ngồi tối cao nhanh chóng được lấp đầy, duy chỉ có chiếc ghế số hai vẫn còn trống.

Đám người xung quanh đối với việc này cũng không tỏ ra biểu hiện gì, dường như đó là một điều xảy ra thường xuyên, đến mức họ quen thuộc mà không có chút nghi ngờ nào. Chiếc ghế số hai vốn là dành cho người thừa kế được chủ gia tộc định sẵn mấy năm nay, nhưng cậu ta có bệnh từ nhỏ nên thường không tham dự được, mọi việc quan trọng đều sẽ cử người đến thông báo riêng.

Lúc này, một bóng người dần tiến vào, những nơi ông ta đi qua, người người đều cúi đầu bảy tỏ sự cung kính, đủ biết đây là nhân vật có tầm cỡ như thế nào. Chậm rãi ngồi xuống chiếc ghế độc tôn số một, khuôn mặt người đàn ông hiện ra rõ nét hơn, và hiển nhiên, đó chính là Cadira Rostchild - gia chủ sở hữu quyền lực tối cao nhất của gia tộc.

Những người khác sau một lúc mới dám ngồi xuống vị trí của mình, một trong số đó mạnh dạn lên tiếng:

- Gia chủ, ngài gọi mọi người tụ tập về đây, là có việc gì quan trọng sao?

Cadira liếc mắt nhìn một lượt đám người, với phong thái của kẻ cầm đầu đầy uy quyền, ông nói:

- Hôm nay tập hợp tất cả các ngươi là vì ta có một chuyện muốn thông báo. Ta... đã tìm ra trưởng nữ của gia tộc Rostchild rồi.


!!!

Một câu nói phát ra tựa như một quả bom nổ lớn ngay chính giữa căn phòng, khiến những người có mặt ở đó vừa kinh ngạc vừa bàng hoàng không thôi.

"Cái gì? Trưởng nữ?"

"Là con gái sao? Con gái của gia chủ?"

"Tại sao lại có con gái trong gia tộc chúng ta được chứ? Nó là ai?"

"Thật không thể tin được mà."

...

Vô số tiếng bàn luận vang lên, sôi nổi đến mức Cadira cảm thấy phiền phức, ông liền đanh mặt lại, gầm một tiếng:

- Câm miệng!

Đám người nghe tiếng quát của ông, ngay tức khắc ngậm miệng lại, không dám hó hé thêm lời nào. Thế nhưng, trong số họ vẫn có một người không chịu được bức xúc mà phản bác:

- Gia chủ, ý của ngài là gì? Tại sao lại có con gái được sinh ra trong gia tộc của chúng ta? Mẹ của đứa bé đó rốt cuộc là ai?

Cadira chớp mắt, bình tĩnh trả lời:

- Mẹ của con bé... chính là Đường Nhược Vũ, và con gái ta có tên... là Âu Dương Thiên Thiên!

Thêm một phát ngôn gây chấn động nữa của Cadira khiến tất cả những người khác bất ngờ, thậm chí có kẻ không tự chủ thốt lên:


- Đường Nhược Vũ? Không phải là Hoa hậu thế giới hai mươi năm trước sao? Cô ta đã chết từ lâu rồi mà?

- Đúng thế, trước khi chết cô ta cũng đã lấy chồng là người Trung Quốc và có con, Âu Dương Thiên Thiên là tên của tiểu thư Âu Dương gia.

Một người dám lên tiếng, kéo theo dũng khí của những người còn lại, đồng loạt nói không chút e ngại:

- Gia chủ, Âu Dương Thiên Thiên là con gái của Đường Nhược Vũ và gia chủ Âu Dương gia, ngài không thể tùy tiện nhận làm con được. Hơn nữa, gia tộc Rostchild không bao giờ chứa chấp con gái.

- Đúng vậy gia chủ!

"Rầm" - Cánh tay Cadira đập mạnh xuống bàn tạo nên một âm thanh kinh động, làm đám người kia giật mình sợ hãi. Ánh mắt ông quét qua bọn họ còn mang theo khí thế cực kì áp đảo, khiến đám người buộc phải im thin thít. Đến khi không gian trở lại với sự tĩnh lặng, Cadira mới vươn tay về phía tập giấy đã được chuẩn bị sẵn trước mặt bọn họ, nói:

- Đây là giấy xét nghiệm huyết thống do chính những người đứng đầu bộ y tế Đức thực hiện, trên đó có cả dấu ấn của trưởng nhiệm, các ngươi hãy xem xét thật kĩ đi.

Đám người nghe thấy, liền nhanh chóng cầm tập giấy lên xem, nét mặt của bọn họ thay đổi từ đen sang trắng, há hốc kinh ngạc:

- Không thể nào...tỉ lệ là 99,98%...xác nhận có quan hệ huyết thống cha con.

- Như vậy có nghĩa là... Âu Dương Thiên Thiên là con gái ruột của gia chủ, cũng tức là... trưởng nữ của gia tộc chúng ta?

- Không thể nào!!!

Cadira mặc cho đám người không tin vào sự thật trước mắt, ông vươn vai, chậm rãi lên tiếng:

- Hôm nay, ta không chỉ muốn tiết lộ danh tính của Âu Dương Thiên Thiên, mà còn muốn thông báo với các ngươi.... Ta - Cadira Roschild - người đứng đầu của gia tộc Rostchild, sẽ thiết lập quan hệ cha con với Âu Dương Thiên Thiên, và nhận làm con gái!

*Giải thích về việc ADTT là trưởng nữ, ngay từ khi xác định giới tính trong bụng mẹ, nếu là con trai thì sẽ được sinh ra, còn nếu là con gái thì gia tộc Rost sẽ phá bỏ nó ngay lập tức, vậy nên tiền lệ sinh ra con gái là chưa từng có từ trước đến nay trong gia tộc này. Tuy nhiên, cũng có một ngoại lệ duy nhất là Mã Nhược Anh, nhưng khi đó gia tộc này đã truy cùng giết tận rồi, đến mức tru di cả Mã gia thì cũng tưởng rằng cô ấy đã chết, vậy nên không còn con gái nào khác nữa. Đến bây giờ thì ADTT xuất hiện, và cô ấy đương nhiên sẽ là trưởng nữ đầu tiên của Rostchild.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận