Từ bệnh viện về, Thẩm Ngạo Phong nhanh chóng lên mạng. Tay anh hơi run một chút khi gõ dòng chữ ” Đau bụng kinh”
Nhiều phụ nữ cũng đưa ra cách kiềm ngày hành kinh của mình lại. Nhưng dường như sẽ ảnh hưởng tới thân thể. Đó là thân xác của Tâm Khiết…Cô ấy….
Anh chột dạ. Mình toàn nghĩ tới cô ấy, toàn lo cho cô ấy, từ khi nào?
Từ ngày nhập nhầm xác, đây không biết là lần thứ mấy Thẩm Ngạo Phong thở dài rồi.
Điện thoại lại reo. Số đuôi là 327, là số của Hạ Đồng…
-Anh….Thẩm tổng. Là anh đó phải không?
Hạ Đồng vẫn còn có chút chưa quen khi gọi như thế. Thân xác của một cô gái nhỏ bé, có ai ngờ, đằng sau lại là một linh hồn đầy toan tính và thủ đoạn. Thẩm Ngạo Phong có chút ngây thơ trong tình cảm nam nữ song trong thương trường, đó vốn là một con cáo già dày dặn kinh nghiệm. Hạ Đồng không muốn đùa cợt, không muốn đắc tội với anh ta. Chỉ có Thẩm Ngạo Phong biết chuyện, chỉ có anh mới giúp được cô.
-Cô nhận được văn bản ủy thác rồi phải không?
-Vâng….
-Ngày mai cô ký giùm tôi một văn bản. Tôi sẽ fax cho cô ngay.
Tài liệu vừa đến, Hạ Đồng cầm lấy, không khỏi ngạc nhiên:
-Anh muốn…muốn làm gì?
-Cô không cần quan tâm. Chỉ cần ký thôi.
Với văn bản ủy thác, Hạ Đồng đương nhiên là người thay mặt xử lý mọi chuyện ở Thẩm thị, là người có trách nhiệm và quyền lợi cao nhất. Nhưng Thẩm Ngạo Phong lại bảo cô ký thêm văn bản này…Hạ Đồng nhíu mày. Cô không hiểu ý anh ta thực sự muốn gì?
Thôi việc Tâm Khiết. Bồi thường đến 1 triệu HKD.
Số tiền này cả 10 năm làm việc của Tâm Khiết cũng khó mà dành dụm được. Cô ta cần tiền…Dù sao cũng dùng chung thân, chuyển 1 triệu sang dưới danh nghĩa của mình, khi cần cũng có tiền dùng tới cũng không phải là chuyện tồi.
Thẩm Ngạo Phong lại thở dài. Anh cũng biết, mọi lý do đều là do mình ngụy biện. Anh không muốn Tâm Khiết phải tổn thương thêm nữa. Cô ấy đừng trách mình khiến cô không còn đường quay lại. Đồng nghiệp thì nhìn cô xa lạ, có người còn cho Tâm Khiết là người xấu. Ba mẹ, anh chị em cũng không dám thân cận quá mức với cô…
Tâm Khiết không có lỗi gì cả. Cô chỉ là một cô gái nhỏ không tham vọng. Nhưng Thẩm Ngạo Phong thì…
Hạ Đồng sẽ không làm trái ý Thẩm Ngạo Phong. Tâm Khiết sẽ rời khỏi vị trí đó, rời khỏi công ty với một lý do hợp lý. Sau này khi cô ta trở lại với thân xác sẽ không bỡ ngỡ, sẽ không đến nỗi bị người ta ghét, người ta….
Thẩm Ngạo Phong lại lắc đầu thật mạnh. Nghĩ gì thế này? Chẳng qua mình không muốn cô ta xen vào quá nhiều chuyện, không muốn sau này khi hồi phục thân phận, bị Tâm Khiết làm phiền thôi.
-Thẩm tổng…Tôi ký rồi.
Giọng Hạ Đồng cũng vẫn dứt khoát như thế. Thẩm Ngạo Phong trấn tĩnh, xuống giọng:
-Ngày mai cô mang quyết định vào công ty, trao lại cho trợ lý. Thôi nghỉ sớm đi!
-Rồi mọi chuyện sau này anh tính sao?- Hạ Đồng hỏi nhanh- Anh…người kia thì thân thể lại….Còn anh thì…
-Chúng ta sẽ liên lạc qua email. Chuyện gì gấp cô cũng gửi mail cho tôi. Tôi sẽ có cách giải quyết/
Lại một câu nhắn khác. Lần này lạnh lùng hơn.
-Tuy là được ủy thác, nhưng tôi vẫn phải nhắc cô, cô đừng lợi dụng quyền hành đó mà giải quyết việc riêng của mình. Tôi không phải là kẻ thích đùa.
Thẩm Ngạo Phong khi làm việc đều có sự tìm hiểu kỹ lưỡng về cộng sự. Hạ Đồng xinh đẹp, bản lĩnh nhưng điểm yếu của cô lại là lòng thù hận. Thẩm Ngạo Phong biết cách để cô ấy an phận, không đi quá xa trong kế hoạch của mình.
Anh lại gửi qua mail một tài liệu vài ngày trước mới được chuyển bằng mail…
Tay Hạ Đồng run rẩy, tim đập dồn dậy. Đây là…
-Số tài liệu này không làm Vạn Phú Gia phá sản nhưng sẽ làm được một số chuyện. Chỉ cần cô ngoan ngoãn, tôi sẽ cho cô biết nhiều hơn nữa, cô Hạ à…
Thẩm Ngạo Phong ngả người xuống giường. Trước mắt anh vô thức là hình ảnh của Tâm Khiết. Cô đang bĩu môi giận dỗi. Cô bịt tai kín lại. Cô ngốc nghếch tới nỗi chạy ra đường để xe đụng…Cô…
Từ khi nào không biết, hễ nhắm mặt lại là Thẩm Ngạo Phong lại thấy khuôn mặt không gọi là xinh đẹp tuyệt mỹ đó như đang cười với mình, đôi mắt trong veo giống như đang liếc nhìn mình…