Trọng Sinh Kim Chủ Lão Công Không Dễ Chiều


"Nhìn thấy anh ngủ rồi nên không đành lòng.

Cảm thấy thế nào? Khá hơn chút nào chưa?"
"Ừ." Thư Bá Hành trong lòng cậu ngồi dậy, cảm giác dạ dày không đau nhói như trước nữa, nhưng vẫn còn đau âm ỉ, có điều vẫn trong phạm vi có thể chịu đựng được nên hắn chuẩn bị xuống xe.

"Chờ một chút." Trang Lăng lấy chiếc áo khoác nhung dài đặt bên cạnh mặc vào cho hắn, còn muốn lấy khăn choàng cổ quấn cho hắn.

Thư Bá Hành kinh ngạc khi trong xe mình vào lúc nào có những thứ này.

Trang Lăng dường như nhìn ra nghi hoặc của hắn, cậu giải thích: "Vừa rồi trên đường kêu bọn họ dừng lại mua.

Bây giờ mà đột nhiên mở cửa xe sẽ có gió lùa vào, choàng vào trước đến nơi thì cởi ra cũng được."
"..." Tay Thư Bá Hành nhất thời cứng đờ, cuối cùng cũng không từ chối lòng tốt của cậu, chờ cậu cẩn thận quấn khăn quàng cổ cho hắn, mặc xong rồi mới nói: "Cảm ơn."
"Bá Hành, giữa chúng ta lạnh nhạt như vậy từ bao giờ?"
"..." Tay mở cửa của Thư Bá Hành dừng lại, "Chúng ta trước đến giờ vẫn lạnh nhạt."
Sau đó liền mở cửa bước ra ngoài, chỉ để lại một mình Trang Lăng thất thần ngồi trên xe.

Đúng vậy, bọn họ chưa từng không lạnh nhạt? Nhưng Bá Hành, bây giờ tôi muốn cứu vãn nó, còn có cơ hội không?
Trang Lăng thấy Thư Bá Hành đi vào cửa khách sạn cùng một đám người như thường lệ, cậu thất vọng muốn xuống xe bắt taxi trở về, nhưng lại thấy trợ lý nhỏ trước đây nói chuyện với cậu lon ton chạy tới ngồi vào trong xe, "Trang Ca, em đưa anh về."
"Cậu..."
Trang Khê như nhìn ra được nghi vấn của cậu, "Là sếp bảo em đưa anh về chung cư an toàn."
"..." Trang Lăng ngẩn ra, trố mắt nhìn một lúc lâu, cuối cùng hỏi ra: "Còn hắn?"
"Đừng lo lắng, em đưa anh trở về trước, sau đó sẽ quay lại."
"Đừng tiễn anh, anh sẽ đợi anh ấy ở đây."
Trang Khê nhìn xung quanh, "Nhưng đây là trung tâm thành phố.

Với thân phận của anh hiện tại ở lại đây rất nguy hiểm."
Trang Lăng cũng mặc kệ, cậu luôn liều lĩnh làm bậy nhưng cũng có chừng mực, lấy ra chiếc khăn quàng cổ giống hệt Thư Bá Hành vừa mua, quấn quanh người thật chặt, chỉ chừa lại một đôi mắt, sau đó đeo kính râm lên.

"Anh không yên tâm để hắn ở lại đây một mình.

Hắn
đang ở phòng họp nào? Em thay anh đặt một phòng bên cạnh đi, anh sẽ đợi hắn ở đó."
Trang Khê: "..."
Trang Ca, anh xem chúng tôi như không tồn tại sao? Ý của một người là sao? Ngoài ra, việc đặt phòng kim cương cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy đâu? Anh như thế không phải đang làm khó chúng tôi hả?
Nhưng mà kẻ trước mắt này lại là người trong lòng của sếp bọn họ, dù có khó khăn đến mấy cũng phải cắn răng chịu đựng.

Thế là cậu ta gọi người dẫn Trang Lăng đến để giải thích tình hình, cuối cùng vẫn là dùng tên của sếp để đặt một phòng bên cạnh.

Trang Lăng ở đó đợi Thư Bá Hành nói xong chuyện rồi cùng nhau trở về, loại khách sạn năm sao này thường có tác dụng cách âm rất tốt, Trang Lăng đã nghiêng tai lắng nghe rất lâu nhưng cũng không nghe thấy bên kia có động tĩnh gì, đành phải hỏi, "Sếp của mấy người lần này bàn chuyện gì vậy?"
"Em vừa đến nên cũng không rõ lắm.

Chỉ biết là muốn nói chuyện hợp tác ở thị trường phía Tây, người được mời hợp tác là ban lãnh đạo của cục Công Thương."
"Hai người định cùng nhau thành lập công ty con?" Trang Lăng không biết nhiều về chuyện kinh doanh, nhưng đi theo Thư Bá Hành đã lâu, cậu vẫn biết được một chút, cho nên nghe đến cục Công Thương mới hỏi câu này.

"Dạ." Trang Khê đột nhiên rất tức giận nói với Trang Lăng: "Công văn của chúng ta đã nộp gần nửa năm rồi nhưng vẫn còn chưa được phê chuẩn, đến cả đồ ngốc cũng biết đây là cố ý chặn chúng ta! Cũng không biết vị cục trưởng này..."Đột nhiên, Trang Khê nghĩ đến một vài tin đồn thất thiệt về cục Công Thương này, nghẹn một chút, thật lâu sau cậu ta mới yếu ớt hỏi cậu: "Trang Ca anh nói xem vị cục trưởng này nhất quyết yêu cầu sếp phải trực tiếp gặp mặt là muốn làm gì á?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui