Ninh Viên Viên thấy bản thân mình vô cùng có lỗi.
Ninh Viên Viên nhớ lại là hắn chưa ăn gì, lại còn để bụng rỗng rồi về phòng
Cô quyết định chuộc tội nấu cho anh một tô mì
Tần Mặc lúc này mới tắm rửa xong, đi xuống lầu.
Ở nhà bận một chiếc thun xanh rộng rãi cùng quần thể thao đen thoải mái.
Hắn thấy động tĩnh ở nhà bếp, chậm rãi nhìn qua
Thấy đang bịu nấu nướng
Tần Mặc cau mày, không nói gì lặng lẽ vào phòng khác ngồi làm việc
Ninh Viên Viên đập một trái trứng chiên, cảm thấy còn không đủ thành cô đập thêm một trái nữa
Nhìn qua còn tưởng hai con mắt...
Cô lấy xúc xích cắt cho anh, để hai trái trứng hai bên.
Cô đang bưng đến cho anh, nghe động tĩnh ở phòng khách.
Cô gái nhỏ ghé mắt nhìn
Thấy thân ảnh nam nhân cậm cụi làm việc, vừa tắm xong tóc hơi ướt, mái của anh hơi dài, rũ xuống hàng mi, nhìn trông giống tảo biển
Tần Mặc đưa tay hất mái ra đằng sau, bộ yêu nghiệt đẹp kinh thiên động phách
Ninh Viên Viên đặt tô mì xuống bàn, lúc này anh mới nâng mắt nhìn cô, dáng vẻ mảnh khảnh, cười lên có núm đồng tiền nhìn thật khả ái, mắt phượng khẽ cong cong, bộ dạng thấp tha thấp thỏm
Tay hắn có chút ngứa ngáy, thật muốn véo mặt cô một cái, ý nghĩ trong bị dập tắt, nâng mắt nhìn cô một chút
Xong rồi lại quay đi, mí mắt Ninh Viên Viên giật giật
Dù sao bản thân mình là một người có lỗi, cô trịnh trọng nói:"Dù sao tôi biết mình ăn mảnh là sai, để bù đắp lỗi lầm tôi sẽ làm cho anh tô mì ngon nhất từ trước tới giờ tôi từng làm"
Tần Mặc:"...."
Ninh Viên Viên liếc nhìn hắn, khuôn mặt người đàn ông nhìn cô, ánh mắt nhìn cô có chút kì quái giống như đang nhìn một sinh vật ngoài hành tinh
Tần Mặc liếc nhìn tô mì:"...."
Anh thấp giọng hỏi:"Tại sao lại có hai trái trứng" Trông nhìn nó cứ kì kì
Ninh Viên Viên cười hề hề thành thật nói:"Thêm một trái trứng nữa để chuộc tội lỗi"
Hắn buồn cười, cô nàng này tưởng hắn giận cô về vụ việc ăn mảnh kia, nhanh chóng đi nấu một tô mì hai trứng để nhận lỗi.
Nhưng hắn không phải là người hẹp hòi như thế, chỉ là có chút giận về sự tình ban nãy
Nhưng vấn đề sự giận dỗi của hắn bị cô chọc cười cho tiêu tan, hắn sâu kín rũ mắt, khuôn mặt không biểu tình, trời sinh nét đa tình nên khuôn mặt hắn tựa đang cau dẫn người.
Đường nét trên khuôn mặt rõ ràng, sóng mũi cao thẳng, môi hơi đỏ mím nhẹ.
Tựa như tranh vẽ, cảm thật hư ảo
Ninh Viên Viên hiện tại có chút mơ hồ, khẩn trương nhanh chóng đứng dậy
"Anh cứ ăn đi, tôi đi tắm!"
Tần Mặc di chuyển tầm mắt nhìn bóng dáng cô đi khuất, đôi anh đào cong lại nụ cười trên khuôn mặt toát sự lưu manh cao ngạo
Ninh Viên Viên dựa người vào nhà tắm, nhanh chóng cởi đồ xả nước, dòng nước mắt rượi chảy dài trên cơ thể trắng nõn của nữ nhân
Cô gái lấy tay vuốt tóc ra sau, mặt mày thẫn thờ
Nhớ lại lúc nãy, thiếu chút nữa cô chạm vào mặt hắn, nghĩ đến hàng lông mi cô run rẩy, lấy ngón tay cái bấu chặt vào tay mình, cảm giác đau đớn truyền đến
Suýt chút nữa cô hành động thiếu suy nghĩ rồi...
Khi cô tắm xong thì Tần Mặc vừa vặn đã ăn xong, đang rửa bát đũa
Ninh Viên Viên nhìn qua thân ảnh nam nhân cao lớn, dửng dưng lại rửa chén
Bản thân đột nhiên cảm thấy người đàn ông nên cao ngạo, không nên quá tiếp xúc với cô
Ninh Viên Viên trầm mặt, nâng mắt, rồi di chuyển vào phòng khách, cô mở TV lên, kênh cô đang xem là một bộ phim truyền hình
Cô cảm thấy chán ngắt, nhanh chóng chuyển kênh khác, sau đó là tin tức.
Người phụ nữ màn hình là Ninh Khanh, cô ta một thân hàng hiệu, trang điểm tinh tế xinh đẹp, ăn nói khéo léo thông minh
Ninh Viên Viên có chút kinh ngạc
Tầm mắt dời nhìn chằm chằm vào màn ảnh, mắt cô nhướn lên.
Tần Mặc lúc này đang đi vào, nhìn người trên TV rồi nhìn cô khuôn mặt hết sức giễu cợt
Tần Mặc:"...."
Ninh Viên Viên biết hắn đã vào, không nói gì vẫn bày ra cái bản mặt nhìn thấy nhân gian đó.
Tần Mặc có chút buồn cười:"Vẻ mặt đó là ý gì?"
Ninh Viên Viên có chút chiêm ngưỡng, vẻ mặt hiện lên dáng cười cợt cùng khinh thường, cười một cách đầy bại hoại:"Không có gì, chỉ là đang chiêm ngưỡng hồng trần"
Tần Mặc:"...."
Nhìn hình ảnh Ninh Khanh một thân cao quý ưu nhã, nói năng thông minh lễ phép cô lại nhớ cái hình ảnh vài ngày trước cô ta không khác gì một con điên nhào vào cô
Giả tạo!
Tần Mặc tuy có điều tra người vợ này của mình, nhưng cũng không tính sâu, chuyện trong nhà cũng không quá kĩ lưỡng, chỉ biết cô một người mẹ kế và chị gái cùng cha khác mẹ
Không nói hắn cũng biết là ai
Nhưng không quá rõ ràng với mẫu thuẫn gia đình cô, cái gì của cô hắn đều không biết, chỉ qua loa điều tra.
Anh rơi vào trầm tư, nâng mắt nhìn cô gái vẻ mặt hưng phấn nhìn lên TV, tay ớt cái gối lớn để trước ngực
Tần Mặc liếm môi, mi tâm cảm thấy đau nhức
Mọi thứ đối với hắn hiện giờ giống như phiền phức, theo sự phán đoán của hắn hiện giờ Ninh Viên Viên không ưa cô chị gái kia
Ninh Chí Đức ngoại tình từ trước, cưới Cố Như Hằng về, hẳn cuộc sống không mấy vui vẻ, Tần Mặc quay đầu nhìn cô
Cảm nhận được ánh mắt sâu kín cô hắn, cô kinh ngạc đối diện.
Ánh mắt trầm tĩnh, đôi con ngươi màu nâu trong suốt, như chứa đựng nhiều ánh sao, làn da trắng trời sinh tựa như đang phát sáng
Người đàn ông này đẹp như tạc tượng, một tác phẩm điêu khắc kì công đắc giá
Mọi nét khuôn rõ ràng, sắc sảo.
Không khỏi khiến người khác có ý đồ tham lam chiếm lấy
Hiện giờ đối mặt với cô không là bộ dạng lạnh lùng, hay cà lơ cà phất nữa.
Khuôn mặt bây nếu nhìn kĩ tràn ngập sự ôn nhu, dịu dàng
Ninh Viên Viên thoáng chốc sững sốt, lời trong miệng không thể nói ra, cổ họng trở nên khô khăn
Tần Mặc nhẹ nhàng đưa bàn tay vuốt ve tóc cô, giống như một lời an ủi
Hắn chậm rãi nhìn cô, ung dung nói:"Ngoan"
Ninh Viên Viên:"....".