Trọng Sinh Làm Vương Nữ


_ Ngươi lại có việc gì?
Dạ Quân Ly quay lại hỏi
_ Ngươi vừa rồi là đang xúc phạm đến bổn cung, ta đang cảm thấy ko vui ngươi lập tức quỳ xuống xin lỗi ta.
_ Ta vừa nãy có nói đến tên người sao? Thật đáng tiếc dung mạo đẹp đẽ nhưng lại bị hỏng tai...
Dạ Quân Ly cười đắc ý càng làm Lý Uy tức giận mặt mũi tối sầm
_ Ngươi quỳ xuống cho ta...
_ Ngươi bảo ta quỳ ta sẽ quỳ sao? Cái tên ngu ngốc này có phải đc nuông chiều quá não bị teo ko? Muốn ta quỳ? Xem ngươi có bản lĩnh đó ko?
_ Ngươi.....
Lý Uy giơ tay định tát Dạ Quân Ly thì Vũ Cơ vừa đến kịp.

Trong lúc 2 bên ko để ý Giang Hành biết sớm muộn cũng xảy ra chuyện nên lập tức về phủ báo với Vũ Cơ, cô vừa nghe tin lập tức cùng Giang Hành đến kịp lúc
_ Đừng tay cho ta ( Vũ Cơ nói lớn)

Lý Uy nhìn thấy Vũ Cơ tuy tức giận nhưng vì nể mặt Vũ Cơ liền thu tay lại
_ Ta ko biết từ lúc nào Lý Uy ngươi lại dám đánh người của ta...
_ Thần ko dám, chỉ là Phò mã xúc phạm nô gia trước cho nên...
_ Cho nên ngươi được quyền đánh người? ( Vũ Cơ lớn giọng nói)
_ Thần ......( ấp úng)
_ Nói cho ngươi biết ở đây là Phủ Hoàng Nữ ko phải chỗ ngươi muốn ngang nhiên đánh người liền có thể đánh, huống hồ đây là phò mã của ta chàng ấu vừa về cung được mẫu hoàng sủng nhất ko ai dám động vào , ngươi hôm nay lại dám đánh chàng ấy.

_ Ngươi nói xem ta xử trí ngươi ra sao?
_ Hoàng thái nữ đến.....
Lâm Ngữ Khê nghe được tin Lý Uy gặp riêng Phi Hoan lo sợ hắn sẽ gây chuyện nên liền đến phủ Vũ Cơ ngăn chặn ko ngờ lại gặp đúng cảnh này.

Phi Hoan nghe ồn ào cũng nhanh chóng ra xem vừa ra đến nơi Lâm Ngữ Khê cũng vừa bước xuống kiệu
_ Ta nghe hình như Muội muội vừa nãy định xử trí Lý Uy...!Hắn đã chọc giận gì muội sao?
_ Tỷ muốn biết thì hỏi hắn đi....
_ Hiazz xem xem ngươi làm muội ấy giận rồi còn ko mau xin lỗi
Lâm Ngữ Khê miệng thì cười nhưng ánh mắt lạnh lùng nhìn Lý Uy làm hắn sợ sệt vội vàng cúi người
_ Vừa nãy do Lý Uy tức giận qía độ mong Nhị Công chúa cùng phò mã bỏ qua
_ Muội nể mặt ta bỏ qua cho hắn đi, dù gì hắn cũng là chính thất của ta...!Đừng để mấy con chó làm mất hò khí giữa 2 tỷ muội chúng ta
Lý Uy nghe câu nói của Lâm Ngữ Khê vừa nhục nhã vừa tức nhưng hắn ko làm được gì đành cắn răng nhịn nhục.
_ Tỷ tỷ có phải sai ở chỗ nào ko? Quân Ly là phu quân của ta ko phải là "chó" như tỷ nói...!Vừa nãy xem như ta ko nghe thấy gì mong lần sau tỷ đừng dùng lời khiếm nhã như vậy nữa mẫu hoàng nghe đc thật ko có hay.

_ Cũng ko còn sớm nữa tỷ đưa người của tỷ về đi, ta ko tiễn
Lâm Ngữ Khê nói xong nắm tay Dạ Quân Ly quay vào trong trước sự ngỡ nàng của hắn.
Lâm Ngữ Khê bị Vũ Cơ chỉnh đến sượng sùng tức tối liền quay lên kiệu hồi phủ.

Phi Hoan nhìn thấy Vũ Cơ nắm lấy tay Dạ Quân Ly trong lòng lại có chút đố kị từ trước đến nay cô chưa bao giờ ở chốn đông người chủ động nắm tay hắn như vậy nghĩ đến đây trong lòng lại dâng lên cảm giác hụt hẫn xen lẫn vài phần đố kị với Dạ Quân Ly.
Chát.....!Cái tát như trời gián của Lâm Ngữ Khê cứ thế nằm trên mặt Lý Uy.
_ Nói! Ai cho ngươi cái gan đi gặp Phi Hoan ?
_ Thê Chủ xin thứ tội.

...nô gia ko dám...
_ Ko dám? Ngươi có biết vì ngươi mà hôm nay ta phải mặt với con tiện nhân đó ko? Ta nói cho ngươi biết niệm tình ngươi giúp đỡ ta vài lần cho nên trước đây ta vờ như ko hay biết cho là ngươi tranh sủng làm hại tất cả các trắc phò mã đc gã vào Phủ Hoàng thái nữ này nhắm mắt bỏ qua cho ngươi.

Chứ ko phải ta đây ngu dốt để ngươi làm loạn sau lưng.....
_ Hóa ra người đều biết sao? Nhưng ta làm vậy cũng vì yêu người.

..ta ko muốn ai có được người cả?
_ Yêu? haha.

Cái thứ tình yêu của ngươi....!ta nhổ vào....ngươi tưởng ta ko biết ngươi gả cho ta là bị ép sao? nay lại nói yêu ngươi ko có xứng.

Nói cho ngươi biết...!bất kể ai ngươi đều có thể làm hại , duy chỉ có Phi Hoan ta cấm ngươi làm hại chàng ấy.

Từ đây về sau ko được bước chân ra khỏi phòng, tự suy nghĩ đi.
_ Ko? Ta ko muốn, thê chủ! người là muốn giam lỏng ta sao?
_ Phải? ta ko giết ngươi là phúc của ngươi rồi, cút về cung cho ta.
_ Ta có thể giúp người mà....!đừng làm như vậy...
_ Giúp? Ngươi là muốn nói cái gì?
_ Biên cương chẳng phải đang hỗn loạn sao ? Thừa cơ lần này, người giả bệnh 1 lần ép Lâm Vũ Cơ ra biên cương ..lúc ấy...!phái 1 số tay sai giết ả lúc ấy ko ai nghi ngờ chúng ta lại loại trừ được 1 kẻ giành ngôi.
_ Ngươi quả nhiên độc ác....!xem ra ta giữ ngươi lại cũng ko tồi.

Cứ làm theo ý ngươi, nhưng ta chỉ ngại bên cạnh nó còn có Tên thái tử Tề Quốc nghe đồn võ công cao cường khó lòng hành sự?
_ Người đang nói cáu tên lúc nào cũng say đó hả? Nghe nói hắn là bị ép gả ,Vũ Cơ cũng ko sủng hắn người xem Vũ Cơ ko ngốc đến độ dẫn theo 1 kẻ ko chịu hợp tác....!lần đi này chắc chắn cô ta sẽ dẫm Phi Hoan theo cũng cố binh quyền.
_ Ngươi nói phải? Lúc ấy chỉ cần ép Phi Hoan sửa sai Binh quyền hại Vũ Cơ thiệt mạng lúc đó 1 mũi tên trúng 2 con nhạn..

ko bẩn tay ta." Phi Hoan à Phi Hoan để xem lần này huynh phản ứng thế nào "
Lâm Ngữ Khê đắc ý nghĩ thầm nhưng đâu ngờ Lý Uy lại có mưu đồ khác sau lưng mà ả ko hề biết.

Chỉ tiếc chân tình của hắn Lâm Ngữ Khê chà đạp lên hắn phản lại cũng là lẽ thường.
_.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui