_ Nàng sao lại hiết ta có bấm tai chứ.
_ Để ý đến sẽ biết thôi.
Chỉ là ta thắc mắc tại sao chỉ bấm 1 bên.
_ Vì ta là nam nhân, ko đeo trang sức.
Mẫu thân ta nhân lúc ta say mà bấm 1 bên, bên còn lại.....bị ta dọa sẽ giết chết kẻ nào dám đụng đến ta lúc đó mẫu thân ta mới thôi, ko ép ta nữa.
_ Haizzz vậy có lẽ cái này ko hợp với chàng.
Ta ko bt chàng ko muốn đeo tư trang
_ Đeo.....!đeo 1 bên cũng ko sao.
Cái.
cái này cũng ko có sặc sỡ , dính vào tai cũng ko bất tiện..
ta.
đeo.
Ý Dạ Quân Ly nói ở đây hoa tai mà Vũ Cơ làm khá hợp với anh.
Bởi vì được làm theo kiểu dáng ôm tai dính theo cà viền tai khi đeo vào sẽ làm gương mặt anh tuấn của anh thêm phần mạnh mẽ.
Vũ Cơ nghe vậy liền nhón chân đeo vào cho anh.
_ Thật là hợp với chàng.
_ Thật ko ?
Dạ Quân Ly có chút ngại ngùng xấu hổ.
Vũ Cơ mỉm cười nắm lấy tay Dạ Quân Ly vừa nói vừa kéo tay hắn ra ngoài
_ Đi thôi, yến tiệc cũng sắp bắt đầu rồi.
_ Dạ Quân Ly nhìn Vũ Cơ đã mở lòng với anh như thế, trong lòng cũng rất vui.
Yến tiệc đã sắp sếp xong, mọi người cũng đều có mặt , mọi người đều ngồi vào chỗ của mình.
Tướng Quân của đại doanh nhìn Sở Phi Hoan ngồi với vẻ mặt buồn buồn cho nên cố ý chăm chọc.
_ Trắc phò mã sao lại ngồi 1 mình như vậy.
Công chúa có vẻ ko sủng người lắm nhỉ.
Ah! Cũng phải thôi.....ngài xuất thân thấp hèn như vậy làm sao xứng vs công chúa
Sở Phi Hoan trước lời nói của tên tướng quân đó, không hề phản bác, chỉ im lặng
Từ bên ngoài Vũ Cơ cùng Dạ Quân Ly bước vào.
Mọi người cúi chào xong , Vũ Cơ lúc này ngồi vào chỗ mới nói.
_ Tả tướng quân này.
_ Vâng! công chúa có gì chỉ giáo ạ.
_ Nếu ta ko nghe lầm, vừa nãy có nghe ngươi có điều gì nhắc đến tên ta, có phải ko?
_ Thần.....!Chỉ là....
Giọng của hắn bắt đầu lộ rõ vẻ run sợ, ấp úng mà trả lời
_ Đủ rồi.
Sẵn tiện ta tuyên bố với các ngươi 1 việc.
Ngoài phò mã ra.
Phi Hoan cũng là trắc phò mã của ta, nếu như có lần sau ta nghe được kẻ nào dám chế giễu chàng ấy, lập tức bỏ lại mũ quan từ chức về quê, phỉ bán hoàng thân là trọng tội chu di tam tộc, còn tiếp tục để ta nghe qua.
Đừng trách ta ko báo trước.
_ Chúng thần nghe rõ.
Tất cả đồng thanh trả lời.
Sau đó yến tiệc bắt đầu.
khay rượu được chuẩn bị sẵn được bê lên Vũ Cơ vốn không biết uống rượu, vì hôm nay là ngày mừng thắng trận cho nên cô phá lệ 1 hôm.
Dạ Quân Ly chưa kịp uống thì cô đã lấy ly rượu của Dạ Quân Ly 1 hơi uống cạn , vừa đưa ly rượu về chỗ của Dạ Quân Ly thì cảm giác đau tức ở ngực lan ra.
Hơi thở cũng trở nên khó khăn Vũ Cơ bắt đầu hoa mắt , chân đứng ko vững nữaaf khụy xuống.
Dạ Quân Ly nhìn thấy sắc mặt Vũ Cơ ko ổn liền lo lắng hỏi
_ Cơ nhi! Nàng...!ko sao chứ
_ Đau....!đau quá.
Ngực ta đau quá .Ưm....!phụt
Vừa dứt câu , tấm khăn trải bàn màu xanh ngọc trông phút chốc dính đầy 1 mảng máu đỏ, Vũ Cơ đau đớn ngã xuống.
Sở Phi Hoan vội vàng chạy lại nhưng Dạ Quân Ly đã nhanh chóng ôm lấy cô.
_ Mau gọi thái y.
Có người hạ độc vào rượu.
Sở Phi Hoan nhanh chóng ra lệnh
_ Ưm....!(Vũ Cơ đau đớn nằm trong vòng tay Dạ Quân Ly)
_ Cơ nhi! nàng đợi 1 lát thái y sẽ đến ngay.
Nàng ko sao đâu
_ Quân Ly! Bức hưu thư cuối cùng cũng cần dùng đến rồi.
( khóe miệng còn động lại máu vừa nôn ra khi nãy, cố thều thào nói)
_ Ta ko đồng ý.
Ta ko cho phép nàng nói bậy....!Nàng hứa sẽ để ta làm chủ hậu cung mà....!ko được phép nuốt lời.
_ Quân Ly!
Vũ Cơ đau lòng mắt ngấn lệ nhìn Dạ Quân Ly đang ôm chặc mình, có lẽ ông trời ko cho cô được hạnh phúc bắt cô phải chết thêm 1 lần nữa nhưng lần đi này cô quả thật ko muốn chết, bởi vì ở đây còn có người cô yêu dường như đã yêu rất nhiều.
Vũ Cơ cảm thấy cơ thể ko còn sức lực, mắt cũng ko nhìn rõ nữa, cô cứ thế ngất liệm đi trên tay Dạ Quân Ly
_ Cơ nhi! Cơ nhi.....
Giờ phút này anh thật sự rất sợ, cái cảm giác 1 người mình yêu lại sắp lìa xa mình mãi mãi, tim của hắn như hàn ngàn mũi dao đâm vào.
Dạ Quân Ly ôm chặc lấy thân thể của Vũ Cơ cho đến khi thái y đến mới buông ra.
Nhìn thấy Thái Y khám vừa xong cả Dạ Quân Ly và Sở Phi Hoan nhanh chóng hỏi
_ Nàng ấy làm sao rồi.
Mau nói cho ta biết.
Sở Phi Hoan vội vàng hỏi
_ Công chúa bị trúng 1 loại kịch độc của mãng xà lâu năm và rết núi.
Hiện tại độc chỉ ngấm vào tứ chi nếu để qua 1 canh giờ nữa công chúa điện hạ sẽ mất mạng.
_ Nhưng thuốc giải rất khó tìm....!chỉ e là...
_ Mau nói....!thuốc giải tìm ở đâu.
_ Cái này.....!phải lên đỉnh tuyết sơn.
Hái được Ngân Chi Thảo cộng với nước sương sớm trong nhụy hoa Cô Ban.
Sau đó dùng nước sương đó đun Ngân Chi Thảo sẽ thành thuốc giải.
Nhưng đường đi hiểm trở , chưa ai sống sót từ đỉnh núi đó trở về cả.
trong vòng 3 canh giờ nếu ko có thuốc giải thì hoa đà tái thế cũng ko cứu mạng đc.
_ Ta sẽ đi lấy thuốc giải.
Ngươi phải đảm bảo an toàn cho nàng ấy khi ta trở về.
_ Nhưng mà Thái Tử người.....
Giang Hành lo lắng muốn ngăn cản.
_ Giang Hành! Giúp ta trông chừng nàng ấy.
Đợi ta trở về...!nếu ta ko trở về...!hãy về nói 1 tiếng với mẫu thân ta..