Trọng Sinh Lần Thứ Ba Ta Gả Cho Kẻ Thù Không Đội Trời Chung


Âm thanh lạnh như băng một lần nữa vang lên, “Công lược thành công, nguyên chủ sắp bị mạt sát, 1, 2, 3.”

"A Chu, đừng yêu ai khác.

Nếu có một ngày trong cơ thể của ta không còn là ta nữa, chàng nhất định tìm ta.”

Thẩm Vân Chu xoa nhẹ lên cái mũi của ta và nói, "Nói những điều ngốc nghếch gì vậy? Được, ta hứa sẽ tìm được nàng."

Đây là lần thứ hai hắn không giữ lời hứa, không phải vì ta không tốt, chỉ vì một năm thôi, hắn đã không còn nhớ đến nhiều năm tình cảm mà đã yêu một nữ nhân xuyên không, chiếm đoạt thân thể người khác.

Lần thứ ba, thời gian trọng sinh càng ngày càng sớm, lần này, ta trọng sinh trước khi thành thân, sự xuất hiện của nữ nhân xuyên không là điều không thể tránh khỏi, Thẩm Vân Chu yêu nàng ta cũng là điều không thể kiểm soát được.

Nhưng đối tượng mà nàng ta công lược nhất định sẽ là Thẩm Vân Chu.

Vì vậy nếu ta không thể ngăn cản Thẩm Vân Chu yêu nàng ta, thì ta không gả cho Thẩm Vân Chu làm nữa, khiến hắn chán ghét ta, ta còn một chút hy vọng.


Ta đã bắt được Giang Thư Yến tại Di Hồng Viện, ta đã cùng hắn đánh một canh bạc, hắn đã thua.

“Giang Thư Yến, ngươi đã đáp ứng rồi, nếu là ngươi thua, liền đáp ứng một điều kiện của ta.”

Giang Thư Yến cà lơ phất phơ ngồi ở trên mặt ghế, " Nói? "

“Cưới ta."

Hắn nghiêm mặt nói, " Phát sốt rồi à?"

“Ngươi chỉ cần nói ngươi cưới hay là không cưới.

"


Hắn có chút bất đắc dĩ nở nụ cười, " Ngươi lại nghĩ ra cách gì để trêu cợt ta nữa đây?"

" Không phải trêu cợt.

"

“Không phải ngươi thích nhất ngươi A Chu sao của ngươi sao? Người ngươi muốn gả nhất không phải hắn sao?"

" Ta hiện tại không muốn gả cho hắn.”

Giang Thư Yến trở về từ biên cương mang theo khí chất nghiêm nghị, hắn từng bước tiến gần ta, "Ngươi biết đấy, nếu để ta phát hiện ngươi lấy chuyện này ra để trêu chọc ta, ta không dám chắc mình sẽ làm ra chuyện gì đâu?"

Ta nhìn thẳng vào hắn, "Nếu là vậy, ngươi cứ cầm kiếm giết ta đi."

Ta trở lại vẻ lười biếng, im lặng hồi lâu.

Giang Thư Yến thực sự là người phù hợp nhất để ta thực hiện kế hoạch của mình.

“Có chơi có chịu, Giang tướng quân chắc sẽ không nuốt lời chứ?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận