Gạo, lúa mì, bột mì, vitamin C, phở miến, hoa quả khô, các loại món chính cậu sẽ lấy nhiều nhất, không gian có thể giữ tươi và giữ ấm vĩnh viễn, để bao lâu cũng không sợ hỏng.
Tiếp theo là các thực phẩm ăn liền, bánh mì bánh gato, đồ hộp, đồ ăn vặt đặc biệt là chocolate và vật phẩm nhiều calo, cộng thêm vài lô túi hút chân không chứa thịt, rau dưa, hoa quả và hải sản, cả các lọai thịt khô thịt miếng hun khói, rồi còn phải chia rẽ từng chỗ của từng loài (lợn, bò, gà…).
Kế tiếp chính là dầu ăn, các loại gia vị và thức uống cũng nên mua nhiều, vật tư Trác Nguyên định mua bây giờ cũng phải đủ cho sáu người dùng trong nửa năm hoặc một năm, hơn nữa dọc đường đến nhờ cậy các căn cứ an toàn tất nhiên còn phải dự trữ số lượng lớn, đến lúc đó những thứ ấy đều là vật vô chủ, tất cả là hàng free, chỉ cần mình cướp những thứ ấy trong thành thị từ tay Zombie thì mọi thứ sẽ là của mình, hoàn toàn không cần buôn bán.
Sau khi mua đồ ăn xong, kế tiếp chính là đồ dùng hàng ngày, bao gồm nồi chén muôi chậu, kem đánh răng, bàn chải đánh răng, khăn mặt, chăn bông, chiếu, và quan trọng nhất là bật lửa, cồn thể rắn, các loại bếp, dầu hỏa, công cụ nhóm lửa, và ba máy phát điện năng lượng mặt trời công suất lớn, hai bếp năng lượng mặt trời, bốn máy lọc nước năng lượng mặt trời.
Sau khi tang thi bạo phát không lao lâu các loại dây điện, cáp điện, đập chứa nước trong thành phố đều sẽ bị phá hủy.
Cái này là do máu đen trong người tang thi chảy ra có tính ăn mòn nhất định, cho nên toàn thế giới đều gặp phải vấn đề bị cúp điện cúp nước, mọi người sẽ bị ép trở lại xã hội nguyên thuỷ.
Chỉ có vài căn cứ sau khi thành lập mới được xài mấy thứ này trong khu an toàn.
Đồ ăn, mặc, ở, đi lại hầu như đều mua online được, còn những thứ khác thì Trác Nguyên muốn mua trong quân đội, ví dụ như quần áo, kể cả mùa hè hay mùa đông, T-shirt hoặc áo vải, ba lô và giày ống thấp, sản phẩm bên ngoài làm gì có nhãn hiêu nào chắc chắn dùng bền như quần áo ở quân đội? Cái đó còn chưa kể đến những vật liệu trân quý vô cùng như lều quân dụng, túi tiền ba lô quân dụng, giường xếp, túi cấp cứu dã ngoại.
Quan trọng hơn hết là nhất định phải mua được Hummer* quân dụng và hàng loạt dược phẩm.
Ở mạt thế nếu không có hai thứ này thì rất có thể sẽ chết trong miệng tang thi bất cứ lúc nào.
Dừng trượt con chuột trong tay, Trác Nguyên hít sâu một hơi.
Cậu chẳng qua chỉ là một tên nghiên cứu sinh ở trường, nếu bảo cậu lấy đồ đạc trong quân đội thì cậu không thể không đi nhờ cậy bố cậu là Trịnh Trạch Đào.
Trịnh Trạch Đào là giám đốc công ty bất động sản ở thành phố T, có quan hệ không tệ lắm với vài vị đồng môn (cùng trường) ở quân đội, cậu tin rằng nếu ông mở miệng thì đồ đạc nhất định có thể lấy được.
Chỉ là quan hệ cha con hai người năm gần đây vẫn rất lạnh nhạt, từ tên Trác Nguyên là có thể nhận ra.
Đương nhiên lạnh nhạt là một mặt, mặt khác Trịnh Trạch Đào vẫn luôn rất hổ thẹn và thương yêu con trai cả là cậu, gần như muốn cái gì là cho cái đó.
Tám năm trước, sau khi mẹ đẻ Trác Nguyên là Trác Uyển Vân qua đời, lúc tình nhân, con trai và con gái Trịnh Trạch Đào nuôi dưỡng bên ngoài bắt đầu bước vào nhà cậu là lúc Trác Nguyên cực kỳ phẫn nộ.
Cậu không chỉ sửa tên theo họ mẹ, còn dọn ra ngoài sinh hoạt một mình cho đến bây giờ, ngày lễ tết cũng không về nhà, thậm chí còn chưa bao giờ chủ động gọi điện thoại cho Trịnh Trạch Đào.
Trịnh Trạch Đào tự biết thẹn với con trai cả, trừ lượng sinh hoạt phí lớn ông gửi cậu mỗi tháng, còn lại chỉ cần thấy có gì đó Nguyên sẽ thích, muốn lấy được ông nhất định sẽ đưa cho cậu đầu tiên.
Nhớ đến Trịnh Trạch Đào, khó tránh sẽ nhớ về em trai em gái và mẹ kế khiến cậu buồn nôn.
Kiếp trước sau khi virus bạo phát, Trác Nguyên một mình lánh nạn, mấy tháng sau gặp phải một nhà bốn người nọ trong một trấn nhỏ.
Lúc ấy bọn họ cùng một đám người đang bị tang thi dồn đến đường cùng, tiểu đội dị năng của Trác Nguyên đã cứu bọn họ.
Ai ngờ sau khi cứu nhóm người mới phát hiện Trịnh Trạch Đào đã bị tang thi cắn bị thương, đến lúc sắp xảy ra quá trình hóa tang thi, ông biết được Trác Nguyên là dị năng giả liền khẩn cầu cậu trông nom mẹ kế và hai em.
Nhìn người cha già hấp hối, vì chạy trốn mà trở nên gầy trơ xương, tóc đầy hoa râm, dù sao ấy cũng là cha đẻ cậu, cậu lập tức đáp ứng yêu cầu lúc lâm chung của ông.
Nhưng vì cái hứa hẹn này.
.
.
Cũng bởi vì người được nhắc tới, em gái cùng cha khác mẹ với cậu là Trịnh Doanh, cậu và tất cả đồng đội của mình đều bị hại chết!
Nghĩ tới đây, Trác Nguyên cố sức nhắm mắt, đè xuống hận ý đang kìm nén phá tan lồng ngực của mình.