Trọng Sinh Lên Như Diều Gặp Gió


“Ngày đó tôi cùng mấy lãnh đạo khác biểu quyết muốn tấn thăng cậu làm phó chủ nhiệm văn phòng đảng ủy, Trần Minh là một người duy nhất phản đối, lại thêm ân oán của cậu cùng hắn trước đó, tôi hoài nghi là Trần Minh ở bên trên âm thầm giở trò.

” Hoắc Bá Nho phân tích.

Bởi vì hắn biết rõ, khiến Tần Nghị không tấn thăng, tương đương với đắc tội hắn.

Bởi vì là hắn muốn đề bạt Tần Nghị!
Đề bạt thành viên tổ chức của mình, bị bên trên ngăn cản, loại chuyện này cực ít xảy ra.

Hiển nhiên trong đó khẳng định là có mờ ám!
“Trần Minh!” Tần Nghị nheo mắt.

Thật ra sau khi Hoắc Bá Nho nói những tình huống này, hắn đã cảm thấy tám chín phần mười khẳng định là Trần Minh giở trò quỷ.

Ở trấn Thanh Giang bên này, hắn trừ từng đắc tội Trần Minh, tự hỏi không đắc tội tới chết với ai.

“Cậu không cần vội, tôi giúp cậu tìm hiểu trước một chút, xem xem có dư địa xoay chuyển hay không.

” Hoắc Bá Nho nhìn Tần Nghị một lần, lại an ủi.


“Cảm ơn bí thư.

”Tần Nghị khẽ gật đầu, trên mặt vẫn rất bình thản.

“Được rồi, cậu ra ngoài trước đi.


Đi ra khỏi văn phòng Hoắc Bá Nho, trong lòng Tần Nghị mơ hồ cảm thấy, Trần Minh này, phải nhanh chóng giải quyết.

Ai biết ngày sau còn có thể mang đến cho hắn phiền toái gì!
Giữa trưa, Tần Nghị đi nhà ăn dùng bữa.

Bỗng nhiên, một người ngồi xuống đối diện hắn, vừa thấy, không phải ai khác, là Trần Minh!
Chỉ thấy lúc này Trần Minh lộ ra nụ cười đắc ý: “Tần Nghị, thế nào, không dễ chịu nhỉ?”
“Loại cảm giác vô lực đó là cảm thụ gì?” Trần Minh vẻ mặt trêu tức nhìn chằm chằm Tần Nghị.

Trần Minh!
Quả nhiên là hắn!
Sắc mặt Tần Nghị âm trầm xuống.

Tuy Trần Minh chưa nói rõ chuyện này chính là hắn làm, nhưng hắn bây giờ ra vẻ với mình, đã là chứng minh tốt nhất!
Nhìn Tần Nghị khuôn mặt lạnh đi, Trần Minh trở nên càng thêm hưng phấn, như nhìn thấy loại vẻ mặt này của Tần Nghị, hắn vô cùng vui vẻ: “Đây là kết cục của đắc tội tôi! Biết không?”
“Tôi còn muốn nói cho cậu là, đây là vừa mới bắt đầu thôi, về sau cậu chỉ cần ở trấn Thanh Giang một ngày, cậu sẽ khó chịu một ngày.

Đừng cho rằng cậu theo Hoắc Bá Nho, cậu có thể tránh được! Cậu, trốn không thoát!” Trần Minh cười lên âm trầm.

“Nói xong chưa?” Sắc mặt Tần Nghị khôi phục bình tĩnh.

“Như thế nào, cậu cảm thấy cậu có thể xoay chuyển được?” Trần Minh cười lạnh nói.

“Nói xong thì cút, nhìn ông tôi ăn mất ngon!” Tần Nghị hừ lạnh một tiếng.

“Cậu!” Trần Minh giận sôi lên, hận không thể cho ngay một cái tát.

“Cậu cái gì mà cậu, ông không cút, tôi đi.


” Tần Nghị bưng lên khay ăn, trực tiếp đi một bàn khác.

“Chỉ biết mồm mép! Hừ, về sau mày biết tay!” Sắc mặt Trần Minh trở nên âm trầm, hắn bắt đầu nghĩ, một bước tiếp theo nên trả thù Tần Nghị như thế nào.

Cơm nước xong, Tần Nghị liền về tới văn phòng bên kia.

Ngồi ở trên ghế, trên mặt Tần Nghị lộ ra một tia sát khí.

Hôm nay Trần Minh có thể ngáng chân hắn thăng chức, ngày mai nói không chừng liền có thể sẽ hãm hại hắn.

Trần Minh đã muốn chết như vậy, vậy đừng trách hắn ra tay độc ác.

Hắn tính, mau chóng lật đổ Trần Minh!
Nhưng muốn lật đổ Trần Minh, cũng không phải dễ như vậy.

Tần Nghị nhớ lại sự tích liên quan cuộc đời Trần Minh ở kiếp trước.

Trần Minh trừ bao nuôi người tình, còn tham ô nhận hối lộ, hơn nữa từ khi gã làm phó trưởng trấn đã bắt đầu, sau đó mãi cho đến gã ngồi ghế trưởng ban ngành nào đó của huyện mấy năm, mới bị điều tra ra.

“Mình nhớ lúc trước Trần Minh bị bắt điều tra, cuối cùng đến thời điểm công bố tội chứng của hắn, trong đó có một tin tức nói, đại bộ phận tiền tham ô Trần Minh đều giấu trong nhà em họ hắn ở huyện lỵ Tam Giang! Căn nhà này tuy là danh nghĩa em họ hắn, nhưng không có ai ở.

Nói không chừng chính là Trần Minh cho em họ hắn tiền, để em họ hắn chuyên môn mua dùng cho để tiền!”
Chẳng qua thông báo tin tức này là nói đơn giản tiền tham ô giấu ở trong nhà em họ của Trần Minh, cũng không nói em họ nào, cũng không nói địa chỉ căn nhà này ở nơi nào!
“Nếu không có gì bất ngờ, vài năm sau, Trần Minh sẽ bị bắt, cũng chính là nói, hắn trước đó làm phó trưởng trấn, thậm chí bây giờ làm trưởng trấn, một ít tiền tham ô nhận hối lộ, nhắm chừng bây giờ cũng có một bộ phận giấu ở trong nhà người em họ này của hắn.



“Muốn lật đổ Trần Minh, mình chỉ cần tìm được vị trí căn nhà này!”
Như vậy vấn đề đến rồi, Trần Minh có mấy người em họ?
Nhà của những người em họ lại ở nơi nào?
Đây là điều rất mấu chốt!
Dựa vào bản thân khẳng định là không điều tra được, phải tìm người hỗ trợ!
Sau khi tan làm, Tần Nghị liền về tới ký túc xá của đơn vị.

Bởi vì nhà hắn không ở trấn Thanh Giang, cho nên thời gian hắn đi làm cơ bản đều ở ký túc xá của đơn vị.

Châm một điếu thuốc, Tần Nghị vẫn gọi một cuộc điện thoại.

Tu tu~~
Điện thoại kết nối.

“Trần Vĩ Minh, là tôi.

” Tần Nghị dẫn đầu mở miệng.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận