Kha Hùng vô lực nhìn Kim Linh tự hành hạ mình.
Tiểu sủng vật này ngốc hết chỗ chữa.
Nhưng cứ tiếp tục xuống, hắn liền treo.
Kim Linh bay đến trên mặt của Kha Hùng khóc lóc một hồi, bất ngờ nhìn thấy kim nhãn của chủ nhân trợn lên.
Nó bị dọa, thất thần té xuống.
Thân rồng nhỏ xíu tình cờ che luôn mũi của người nào đó khiến hô hấp của hắn cực độ khó khăn.
Kha Hùng nén xuống tức giận ngập trời, cố gắng tập trung toàn bộ tinh thần để giao lưu với Kim Linh lần cuối.
“Ngu ngốc.
Nếu ngươi là khí linh của không gian thì dùng ý điệm để đẩy ngã thùng gỗ.
Nếu không phải thì dùng chính năng lực của mình để triệu tập những vật nặng khác đến đụng vào thùng gỗ.
Nhanh lên.”
Kim Linh chớp chớp đôi mắt màu xanh.
Vài giây sau mới tiêu hóa xong lời của chủ nhân.
Nó bay lên, tại chỗ đánh vòng.
Kha Hùng còn chưa biết nó quyết định thế nào thì thùng gỗ không báo trước ngã ầm xuống.
Chất lỏng đặc quánh đổ tràn ra.
Kha Hùng bị cuốn trôi, chảy vào trong dòng suối bên cạnh.
Xương cốt vụn vỡ thành từng mảnh nhỏ.
Gương mặt và cả thân thể đều biến dạng chẳng ra hình người.
Kha Hùng không thể tiếp tục chịu đựng, trực tiếp hôn mê.
Kim Linh hoảng hồn cũng chui theo hắn chìm xuống đáy của dòng suối.
Kha Hùng trọng thương hôn mê.
Không thể nhìn thấy cảnh tượng thần kỳ xảy ra kế tiếp.
Toàn bộ kim huyết tràn ra trong bồn dược thủy chảy vào dòng suối khi nãy đang súc lại thành từng viên cầu tròn bằng đầu ngón tay, bắn ngược lên bờ.
Dòng suối hiền hòa bao lấy thân thể của Kha Hùng vỗ về nhè nhẹ.
Sinh cơ như tơ mảnh, len lỏi vào kì kinh bát mạch bên trong.
...........................
Bên ngoài
Biết Kha Hùng bế quan, tất cả mọi người đều an tâm, tự mình cố gắng nâng cao thực lực.
Thế nhưng, khi Kha Hùng gặp phải nguy hiểm trong không gian Phật Ngọc.
Trần Tiểu An cùng Lão Đa và Dây Tơ Hồng biến dị trong Tả Mộng Lâm đều nóng nảy lên.
— QUẢNG CÁO —
Một ngày này.
Trần Tiểu An cảm thấy vô cớ khẩn trương.
Đang làm nhiệm vụ bên ngoài nhưng dị năng hệ thủy mấy lần không khống chế được.
Đám zoombie bị nhốt trong thủy cầu chưa giãy dụa được mấy cái liền bị một áp suất chất lỏng cực lớn xoắn thành thịt vụn.
Thủy cầu tan vỡ, nước bị ô nhiễm không rơi xuống mà hóa thành từng mũi tên nhọn bắn về tứ hướng.
Suýt nữa ghim trúng mấy người Chu Phong.
Chu đại quản gia lợi dụng dị năng tốc độ dưới chân tẩu thoát.
Gương mặt ai oán quay lại nhìn người tập kích mình.
“Trần Tiểu An.
Dù có không hài lòng người quản gia này thì cũng không cần phải chơi âm như vậy.”
Trần Tiểu An gấp muốn chết.
Bản thân cô cũng không biết bản thân mình bị gì nữa.
Cô liên tục nói tiếng xin lỗi nhưng những lần sau tình trạng trên vẫn cứ tiếp tục diễn ra.
Chu Phong: “...”
Các dị năng giả trong đội: “...”
Chắc chắn họ đã làm gì đó sai lầm khiến phu nhân nổi giận rồi.
Tại Hùng Thiên căn cứ, tình hình của Quách Ngữ càng không xong.
Lão Đa và Tiểu Hồng đồng loạt nổi điên khiến Vu Lâm cùng Tả Mộng Lâm đồng thời sinh biến.
Mặc dù chúng không trực tiếp tấn công nhưng lại huy động toàn thể thực vật biến dị trong hai cánh rừng kéo tới bao vây căn cứ.
Quách Ngữ và các dị năng giả hệ mộc dốc cạn dị năng để trấn an đám thực vật biến dị nhưng chúng không chịu rút lui.
Quách Ngữ sợ tái cả mặt.
Cô nhóc âm thầm suy đoán, chắc chắn Hùng ca xảy ra chuyện rồi.
Cũng may, tình trạng mất ổn định này kéo dài không lâu.
Qua mười mấy giờ đồng hồ, Lão Đa cùng Dây Tơ Hồng biến dị cũng cho đàn em của chúng rút hết vào rừng.
Trần Tiểu An bên kia cũng khôi phục quyền khống chế dị năng trở lại.
Trần Tiểu An và Chu Phong trực tiếp thu quân.
Trở lại căn cứ, biết được chuyện đã xảy ra lại nghe dự đoán của Quách Ngữ, ai ai cũng nặng nề.
Trần Tiểu An mỗi ngày đều ngồi trước cửa phòng của Kha Hùng, cơm nước cũng chẳng muốn ăn.
Cứ nghĩ tới Kha Hùng đang gặp phải nguy hiểm sinh mạng mà bản thân mình lại không giúp được gì thì nước mắt lại chảy ra, không dừng được.
— QUẢNG CÁO —
Trần Tiểu An biết Kha Hùng tu luyện Kim Thân Hỗn Độn Quyết.
Kha Hùng cũng nhường cô và mấy người Chu Phong, Quách Vũ, Quách Ngữ tu luyện thử nhưng bọn họ lại không có duyên với nó.
Ai ngờ công pháp dành riêng cho mình lại khiến cho Kha Hùng sinh tử không rõ.
Nguy hiểm tột cùng.
Mấy người Chu Phong không chịu được Trần Tiểu An tự hành hạ mình.
Đến Tề Lâm cũng xuất hiện, lạnh mặt thốt lên:
“Kha Hùng rất tin tưởng cô.
Trong lúc hắn không có ở đây, cô nên thay hắn quản lý tốt căn cứ Hùng Thiên.
Người yếu đuối sẽ không thể đồng hành cùng hắn đi xa được.”
Lời lẽ tàn nhẫn nhưng đúng là thức tỉnh được Trần Tiểu An.
Thời gian kế tiếp, Trần Tiểu An phối hợp với Chu Phong xử lý ổn thỏa mọi việc trong ngoài của căn cứ.
Dù vội vàng nhưng mỗi ngày cô đều ghé tới trước cửa phòng Kha Hùng đợi một chút.
Tuy người trong lòng không xuất hiện nhưng trên nét mặt kiên nghị của Trần Tiểu An không xuất hiện một chút suy sụp, bi quan.
Đám Người Quách Vũ, Tề Lâm, Lão Hắc cùng lực lượng chiến đấu chính của Hùng Thiên biết tình hình căn cứ nguy nan, càng khẩn trương thì càng bình tĩnh.
Bọn họ khiến cho toàn thể địa bàn của Hùng Thiên căn cứ biến thành lô cốt kiên cố, ngay cả một con ruồi cũng chẳng thể tự ý lọt vào.
Kha Hùng hôn mê gần một tháng vẫn chưa có dấu hiện tỉnh lại.
Trong một tháng này, căn cứ Hùng Thiên có thêm nhiều thay đổi.
Sau khi hệ thống tường thành đều đã gia cường tối đa thì trong căn cứ xuất hiện thêm một tòa ký túc xá mới tại phía đông, dùng làm nơi sinh hoạt cho lực lượng trung tâm với Hùng Thiên.
Những người chủ động muốn nương tựa Hùng Thiên về sau chỉ có thể sinh hoạt tại khu vực riêng.
Sau khi trải qua thống nhất chung.
Bên ngoài Vu Lâm cùng Tả Mộng Lâm sẽ xây dựng thêm vài tòa ký túc xá cùng các căn phòng chức năng đặc biệt.
Mô hình quản lý phân cấp muốn được hình thành.
Kế hoạch vỹ đại là thế nhưng vẫn phải đợi thủ lĩnh “phá quan” phê duyệt thì mới đưa vào thực hiện.
Hôm nay, đến phiên Tề Lâm dẫn theo thuộc hạ ra ngoài làm nhiệm vụ.
Trong năm người bồi gả theo hắn, để lại hai người phụ trách xe thiết giáp, ba người khác đi theo.
Trong đội còn có Quách Ngữ cùng năm dị năng giả mới gia nhập căn cứ lúc sau.
Mục tiêu của Tề Lâm là cánh rừng rậm nguyên sinh có tên gọi Mê Linh nằm gần phim trường nổi tiếng của thành phố E trước mạt thế.
Sở dĩ chọn địa phương này, chủ yếu có hai nguyên nhân.
— QUẢNG CÁO —
Thứ nhất.
Tề Lâm muốn săn bắt động vật biến dị làm thức ăn dự trữ cho căn cứ.
Thứ hai, hắn muốn thu thập Long Đằng Thảo.
Loại thực vật biến dị có tác dụng như tinh hạch vô thuộc tính của zoombie cấp cao mà Tề Lâm dùng để tiến cấp những ngày đầu mạt thế.
Nhiệm vụ trọng yếu nên Quách Ngữ mới phải đi theo.
Năm người mới gia nhập căn cứ có hai dị năng giả hệ kim, một dị năng giả hệ mộc, một dị năng giả hệ hỏa.
Đặc biệt, tên thanh niên luôn vác vẻ mặt âm u còn lại là dị năng giả hệ không gian.
Súng ống, đạn dược được trang bị tận răng.
Mười người leo lên hai chiếc xe jeep, vù vù nhắm hướng Đông chạy đi.
Dị năng giả hệ không gian đồng hành cùng họ tên gọi Hoàng Ly, cũng là sinh viên đại học thành phố E, được Trần Nhật Tân ra ngoài làm nhiệm vụ nhìn thấy nhặt về.
Hoàng Ly là sinh viên chuyên ngành kỹ thuật.
Trước mạt thế, cha ruột của Hoàng Ly qua đời.
Hắn về nhà chịu tang.
Ngờ đâu, chỉ qua một đêm mà biển cả hóa nương dâu.
Người thân lần lượt hóa zoombie rồi “ăn thịt” lẫn nhau.
Cả một gia tộc cứ thế bại vong.
Hắn bảo tồn được sinh mạng, trốn trốn, tránh tránh suốt mấy tháng trời nhưng tinh thần chịu nghiêm trọng tổn thương.
Về phương diện giao tiếp vô năng khôi phục lại.
Hoàng Ly từ hồi đến căn cứ thì sống lặng lẽ, ẩn dật như một cái bóng.
Ngoại trừ Hoàng Nhật Tân, hắn hiếm khi nở nụ cười với bất cứ người nào.
Tề Lâm lần này dẫn hắn theo là để hắn tận dụng dị năng không gian để lưu trữ vật tư, còn muốn tạo cơ hội cho hắn tái hòa nhập cộng đồng.
Chỉ là, không một ai có thể biết.
Sở dĩ Hoàng Ly như thế là bì bản thân hắn đang phải gánh một bí mật không thể lộ ra ngoài.
Trong lúc không ai để ý đến mình, ánh mắt đen tối của Hoàng Ly nhìn mọi người, sát ý ẩn hiện..