Chim sẻ biến dị bị Tề Lâm chém gãy cánh rơi xuống.
Có lông vũ rậm rạp bảo vệ nên cú va chạm nặng nề chẳng tạo thành mấy tổn thương.
Vấn đề ở chỗ, kế tiếp nó lại trúng phải vài mũi tên nhọn hoắc của Tề Lâm khiến cho cơ thể khổng lồ bị ghim chặt trên mặt đất, muốn trốn cũng không được.
Tề Lâm bước tới liền phát hiện đôi mắt của chim sẻ biến dị nhìn hắn đầy thù hận.
Quách Ngữ dựng ngón cái với Tề Lâm.
“Chỉ huy.
Anh lợi hại.”
“Kế hoạch của lão đại quá đỉnh.
Đáng tiếc là lũ chim đó bay được quá nhanh”
“Phải luyện tốt kỹ năng quay tay để lần sau ra đòn nhanh hơn chút nữa”
“Móa.
Dùng từ cho đứng đắn một chút.
Còn có Tiểu Ngữ ở đây.”
Quách Ngữ: “...”
Tề Lâm: “...” – Mạt thế mới mấy tháng mà thuộc hạ của hắn càng lúc càng thô tục.
Không giống quân nhân rồi.
Tề Lâm thầm cảm thán một hồi rồi mặc kệ mọi người nhí nhố.
Hắn bưới tới vài bước, tỉ mỉ quan sát con mồi mà mình săn được.
Chim sẻ biến dị biết bản thân “không qua khỏi”, đôi mắt màu vàng nhạt mở lớn, nhìn trân trân vào đám nhân loại đang vây tròn xung quanh mình.
Cái mỏ cong quặp của nó khẽ hé rồi phát ra âm thanh créc créc tuần hoàn y như đang nguyền rủa.
Các dị năng giả nhìn thấy bộ dáng “chim chết còn mạnh miệng” của nó thì nhổ nước bọt khinh thường.
“Kiếp sau bớt ăn lại, bay nhanh hơn.
Nhớ kỹ một nguyên lý: Gầy sống sai, béo phì chết sớm”
“Créc ....!créc”
“Créc cái rắm.
Nói mày béo phì mà mày oan ức à?”
“Nó không oan nhưng tôi oan.” — QUẢNG CÁO —
Giọng nói u uất vang lên.
Cơ thể mũm mĩm của A Ngưu tựa sát vào đồng đội hệ hỏa bên cạnh.
Mọi người bị hành động của hắn chọc cười.
Tề Lâm sau khi đánh giá kỹ “con mồi”, liền hóa ra một lưỡi đao kim loại cực lớn, bổ mạnh vào cái đầu to gấp ba lần so với quả bóng rổ của con chim biến dị.
Một thanh âm bén ngót vang lên rồi đột ngột tắt.
Máu đỏ vọt ra.
Cái đầu chim bị vỡ làm đôi.
Não trắng dính vào thanh đao từng bệch trắng nhão.
“Không có tinh hạch đồng nghĩa thịt của nó không có độc.
Chúng ta nướng nó lên, thử xem mùi vị thế nào”
Quách Ngữ reo lên đầy hưng phấn.
Đám đàn ông cũng nhiệt tình hưởng ứng với đề nghị của cố nhóc.
Một giờ sau.
Phòng khách chính tòa nhà hai tầng.
Một bàn thịt nướng được bày ra, hương thơm lượn lờ khiến dịch vị dạ dày sôi trào mãnh liệt.
Nhóm dị năng giả ai nấy đều vui vẻ tay bốc, miệng nhai.
Ăn đến khí thế mười phần.
Quách Ngữ nuốt xuống một ngụm thịt.
Nhìn Tề Lâm, tò mò hỏi.
“Chúng ta vẫn dùng cách này để săn bắt hết đàn chim biến dị đó à?”
Một người khác cũng phụ họa:
“Nếu được thế thì quá tốt.
Mấy trăm con chim biến dị có thể giúp cho căn cứ giải quyết vấn đề lương thực một thời gian.
Đại công cỡ này, đại boss muốn không khen thưởng cũng không được”
Nhắc tới khen thưởng, mọi người đều hưng phấn hẳn lên.
Trước khi bế quan, Kha Hùng đã ban bố quy định mới về Nhiệm vụ đường cùng Trao đổi đường rồi giao cho hai người Chu Phong cùng Lão Hắc phụ trách chính.
Chu Phong là đại tổng quản căn cứ, đồng thời quản luôn Nhiệm vụ đường.
Bên dưới hắn còn có A Thành, A Hổ hỗ trợ.
Người của căn cứ có thể tùy theo sở trường của mình mà tìm bọn họ để nhận các nhiệm vụ lớn nhỏ khác nhau.
Nhiệm vụ hoàn thành có thể đổi đến điểm tích lũy dùng để trao đổi vũ khí, vật tư cùng tinh hạch cao cấp tại Trao đổi đường của Lão Hắc.
— QUẢNG CÁO —
Trao đổi đường mới được xây dựng bên cạnh tòa lầu lớn gần cổng chính của căn cứ Hùng Thiên.
Lão Hắc và các thám tử theo hắn tự mình trấn giữ.
Đố ai dám dở mấy trò gian dối ở chỗ này.
Lão Hắc lúc trước thích nhất dẫn đội ra ngoài đánh zoombie, thu thập vật tư.
Giờ có Tề Lâm gia nhập, hắn nguyện lưu lại để bảo vệ căn cứ.
Lần trước lực lượng chiến đấu toàn thể ra ngoài nên mới để chỗ trống cho đám người Phạm Sáng có cơ hội mò tới.
Hiện tại...!thách cha của lão cũng chẳng dám tới đây.
Quách Vũ, Tề Lâm trở thành hai vị đại tướng nam chinh bắc chiến của Kha Hùng.
Bọn họ thay nhau dẫn dắt các dị năng giả ra ngoài, vừa làm nhiệm vụ vừa rèn luyện.
Nhiệm vụ của nhóm người Tề Lâm lần này được quy vào cấp SS.
Hoàn thành tốt có thể khiến mỗi dị năng giả tham gia đều có thể đổi đến tài nguyên mà họ ao ước bấy lâu nay.
Năm dị năng giả mới gia nhập căn cứ thích nhất vẫn là súng đạn của Trao đổi đường.
Bọn họ kỳ này về, mỗi người phải trang một bộ.
Tề Lâm im lặng nghe mọi người sôi nổi thảo luận, một hồi sau hắn mới nói:
“Chúng ta không thể dùng cách này để tiêu diệt hết đàn chim biến dị.
Bọn chúng có linh tính.
Đối với nguy hiểm nhất định có đề phòng, thậm chí tổ chức phản công.
Hơn nữa, đám giỏi ở phim trường thành phố E cũng là một nguy cơ.
Mọi người nên nghĩ cách để cùng lúc tiêu diệt được cả hai loài thiên địch này mới được.”
Lời của Tề Lâm làm mọi người phải vỗ trán suy nghĩ.
Không khí thoắt cái im lặng đến đáng sợ.
Một lúc sau, tảng băng vạn năm Hoàng Ly là người đầu tiên lên tiếng.
“Tôi có một cách có thể dụ lũ chim biến dị đó đến phim trường thành phố E.”
“Cậu nói.” – Tề Lâm nhướng mày nhìn hắn, đáy mắt thoáng qua một tia bất ngờ.
“Trước thời điểm đàn chim biến dị đi săn mồi.
Chúng ta mang xác mấy con chim trong không gian của tôi chia nhỏ, quăng vào phim trường để thu hút lũ giòi bọ rồi phục sát chúng.
Kế tiếp, mỗi người ẩn núp tốt, đợi chim biến dị đến thì để cho giòi chúa cùng chim biến dị đấu đá lẫn nhau.
Chúng ta làm hoàng tước ở phía sau là được”
Hoàng Ly đem cặn kẽ kế hoạch của mình nói qua một lượt.
Hắn cũng tự vạch ra ưu khuyết điểm, còn chuẩn bị luôn phương án phòng hộ cho tất cả bọn họ.
Nhóm dị năng đưa mắt nhìn nhau, trong lòng có hơi bội phục với dị năng giả hệ không gian trong đội của mình.
Tề Lâm nói:
“Kế hoạch này có thể thực hiện.
Nếu chúng ta vẫn không thể hoàn toàn tiêu diệt được đám giòi biến dị thì chờ thủ lĩnh xuất quan, đưa Lão Đa hoặc Tiểu Hồng tới giải quyết.
Có điều, trước khi tổ chức tấn công, vẫn nên nghiên cứu chính xác tập tính và thời gian săn mồi của đám lông vũ biến thái này.” — QUẢNG CÁO —
“Lại bắt thêm ít mồi câu.
Ba đầu chim trong không gian của tôi vẫn không đủ”
Hoàng Ly tiếp lời của Tề Lâm.
Các dị năng giả răp rắp nghe theo.
Vài ngày tiếp theo.
Tranh thủ lúc đàn chim còn chưa đi săn.
Tề Lâm đưa mọi người trở lại khu vực gần phim trường.
Hắn chọn một vị trí tương đối thích hợp rồi gọi mọi người hỗ trợ.
Bọn họ xây dựng lên một lô cốt thập phần kiên cố, đến nổi dùng đại bác oanh tạc cũng chẳng thể rung chuyển mảy may.
Sau đó đoàn người quay trở lại phim trường, tiềm phục đàn chim biến dị.
Sau năm ngày nghỉ ngơi, tiêu hóa thức ăn trong bụng.
Đàn chim biến dị lại rời khỏi rừng rậm Mê Linh, bay về phía phim trường.
Mấy giờ sau.
Pháo đài trên sân thượng lần nữa rung lên.
Nhóm dị năng lợi dụng địa hình, đồng loạt ra tay, tấn công vào mấy con chim bay sau cùng của đàn chim khổng lồ trên đường quay về tổ.
Rút kinh nghiệm từ hành động lần trước.
Lần này, nhóm dị năng giả phối hợp càng thêm ăn ý.
Kết quả cũng cực độ khả quan.
Bảy con chim bị hạ.
Trong đó có ba con bị điện giựt nửa sống nửa chết trong bồn chứa.
Bốn con khác thì bị gãy cánh rơi xuống, rồi bị mấy thanh kim loại trực tiếp đóng đinh hoặc bị Quách Ngữ dùng dây đằng xà to lớn trói lại thành cái bánh chưng.
Đàn chim bay phía trước thấy động.
Chúng quay đầu lại liền phát hiện một đám lớn thực vật đang vung vẩy tràn về phía mình.
Thậm chí con chim bay cuối còn bị thực vật biến dị cuốn lên.
Tề Lâm phất tay tạo ra một đợt mưa mũi tên đuổi đến sát đít đàn chim.
Con nào không kịp né thì bị tên đâm vào người, máu ồ ồ chảy xuống.
Đàn chim hoảng hồn, vội vàng đập cánh để rời xa khu vực nguy hiểm.
Tề Lâm cùng các động đội toàn thắng, người nào người nấy thần thái sáng láng, kích động cười to..