Căn cứ Hùng Thiên
Trần Tiểu An đang canh giữ trước cửa phòng luyện công của Kha Hùng.
Nghe nói Quách Ngữ trở lại và yêu cầu hỗ trợ.
Trần Tiểu An liền đứng dậy, vội vã đến Nghị Sự Đường để gặp Quách Ngữ.
Ngay khi Trần Tiểu An vừa đi khỏi.
Một tầng ánh sáng màu vàng nhạt từ sau cánh cửa đã nhiều ngày khép kín lóe lên.
Một tiếng thở nhẹ thoát ra rồi tan giữa hư không, chưa kịp truyền đến tai của Tiểu An đang từng bước xuống cầu thang với những bước chân nặng trịch.
“Chị Tiểu An.
Không sao chứ?”
Quách Ngữ thấy bộ dạng tiều tụy của Trần Tiểu An, lo lắng hỏi:
“Chị vẫn ổn.
Tình hình thế nào?”
Quách Ngữ chờ Trần Tiểu An ngồi xuống ghế.
Sau đó, mới mang toàn bộ tình hình tại phim trường thành phố E cùng rừng rậm Mê Linh, chi tiết kể ra.
Dàn cao tầng của căn cứ Hùng Thiên lẳng lặng ngồi nghe.
Chu Phong, Lão Hắc, Quách Vũ, Trần Nhật Tân, A Thành, A Hổ, bác sĩ Hà ...!nghe nhắc tới một đàn mấy trăm con chim sẻ biến dị đều vô cùng kích động.
“Đó toàn bộ đều là lương thực.
” – Chu đại quản gia hưng phấn vô cùng.
“Căn cứ chúng ta hiện tại quá nhiều người.
Bắt được đám chim này sẽ giảm được áp lực trước mắt.”
“Nếu giò biến dị cũng có thể ăn thì.
Hắc hắc...!mỗi con chính là một đầu heo...”
“Móa.
Cậu cứ tự đi mà ăn.
Vừa nghe tới đã tởm lợm.”
Mọi người bàn luận rôm rả.
Bầu không khí trong Nghị Sự Đường cũng theo đó nóng lên.
Lão Hắc bỏ xuống công vụ cấp yếu tại khu Ngoại Môn bên ngoài Tả Mộng Lâm tới Nghị Sự Đường tham dự.
Hắn nghe Tiểu Ngữ thuật lại tình hình, trong đầu liền nghĩ phải điều tra cẩn thận Hoàng Ly.
Người này bình thường tại căn cứ rất ảm đạm, không ngờ ra ngoài lại trở nên nổi bật.
Thông minh là tốt.
Nhưng một người thông minh mà có dị tâm thì chính là đại họa.
“Tôi sẽ dẫn người đến Mê Linh hỗ trợ Tề Lâm.”
Quách Vũ đột ngột nói.
Trần Tiểu An và Chu Phong không phản đối nhưng Lão Hắc lại có ý kiến.
“Không.
Cậu ở lại.
Tôi sẽ đi.
Đối phó với thực vật biến dị hay động vật lông vũ thì dị năng hệ hỏa sẽ có hiệu quả hơn.” – Lão Hắc quyết định.
Hắn không chỉ muốn hỗ trợ Tề Lâm, còn muốn điều tra gã dị năng giả hệ không gian mới gia nhập căn cứ kia.
“Tốt.
Tôi ở lại bảo vệ căn cứ để mọi người an tâm ra ngoài”- Quách Vũ rất dễ nói chuyện.
— QUẢNG CÁO —
Trần Tiểu An đan hai tay chống dưới cằm.
Đợi mọi người nói xong, cô mới lên tiếng:
“Phim trường thành phố E quá rộng.
Giòi chúa lại trốn sâu không ra ngoài.
Thực vật biến dị bình thường có thể không làm gì được nó.
Thiết yếu cần cử Lão Đa hoặc Tiểu Hồng tham gia nhiệm vụ này.
Tiểu Ngữ, muội có thể khống chế một trong hai lão đại này khi ra khỏi Vu Lâm cùng Tả Mộng Lâm không?”
“Còn xem hai đại lão đó có chịu nể mặt muội hay không.”
Quách Ngữ không tự tin.
Kha Hùng trước đó chỉ yêu cầu Lão Đa cùng Dây tơ hồng biến dị bảo vệ căn cứ Hùng Thiên.
Còn bắt bọn chúng rút cả rễ lên để ra ngoài chiến đấu, chỉ sợ Quách Ngữ không khống chế được.
“Nghĩ biện pháp khác đi.” – Chu Phong miễn cưỡng nói.
“Lão Đa cùng Dây Tơ Hồng biến dị không thể đi thì ta có thể bồi dưỡng thực vật chiến đấu khác”
Bác sĩ Hà nói.
Một câu như thức tỉnh người trong mộng.
Trần Tiểu An ngẫm nghĩ một hồi liền đại diện cho Kha Hùng quyết định.
“Tiểu Ngữ toàn lực thăng lên dị năng cấp bốn.
Sau đó từ Vu Lâm cùng Tả Mộng Lâm lựa chọn thực vật biến dị phù hợp mang đi.
Lão Hắc, nhờ anh triệu tập người, tùy thời cùng Tiểu Ngữ xuất phát.
Những người còn lại bảo vệ căn cứ...”
Mọi người thấy ý kiến của Trần Tiểu An hợp lý nên không phản đối.
Ai nấy vội vã đứng lên.
Nghị sự đường thoắt cái trống trơn.
Trần Tiểu An ngước mắt nhìn lên lầu, hi vọng sẽ nhìn thấy thân ảnh quen thuộc của người nào đó xuất hiện.
“Hùng ca.
Anh bế quan đã rất lâu”
...
Lão Hắc cùng mấy người Quách Vũ sánh bước ra ngoài.
“Lần này tôi muốn mang đi dị năng giả hệ lôi, hệ hỏa.
Còn có vài dị năng giả hệ không gian.
Ngô Hưng cùng Chu Lỗi quen với tình hình của căn cứ ngoại môn.
Họ sẽ hỗ trợ cho cậu.”
“Tốt.
Căn cứ ngoại môn tạm thời giao cho tôi.”
Quách Vũ đáp lại.
Lão Hắc lại quay sang Trần Nhật Tân:
— QUẢNG CÁO —
“Cậu hiểu bao nhiêu về Hoàng Ly?”
Trần Nhật Tân nghe câu hỏi của Lão Hắc, dù cảm thấy khó hiểu nhưng vẫn mang tất cả những gì mình biết về Hoàng Ly báo lại.
Lão Hắc nghe xong thì nhíu mày, cũng chẳng nói thêm lời nào.
Một giờ sau.
Quách Ngữ cưỡng ép mang theo tài nguyên mà Trần Tiểu An cùng Chu Phong mới vừa cung cấp đi vào Tả Mộng Lâm.
Quách Vũ, Trần Nhật Tân và vài người khác xách mấy thùng nước suối thật đầy đi phía sau.
Bá chủ của Tả Mộng Lâm là Dây Tơ Hồng biến dị.
Nhưng phía dưới nó còn có vài loài thực vật biến dị khác thực lực cũng không kém.
Quách Ngữ chọn được một dây mây rừng có thể xếp vào thực vật biến dị cấp hai là mục tiêu chủ lực.
Dây mây nhiều gai nhọn, dẻo dai lại hiếu chiến, hoàn toàn phù hợp với nhiệm vụ lần này.
“Tiểu Ngữ.
Vẫn nên chọn thêm vài loại thực vật khác để hỗ trợ dây mây tấn công.
Dù sao chúng ta vẫn còn có dị năng giả hệ mộc khác trong đội” – Quách Vũ gợi ý.
“Em biết.
Nhưng trước hết phải chinh phục được dây mây biến dị này đã”.
Quách Ngữ cười cười rồi buông ra toàn bộ dị năng để khống chế dây mây rừng biến dị.
Dây mây này ở trong Tả Mộng Lâm, có Dây Tơ Hồng áp chế nên Quách Ngữ điều khiển nó không khó.
Nhưng cô nhóc cần bây giờ là nó phải tự mình rút lên bộ rễ ăn sâu trong lòng đất, tình nguyện đi theo cô.
Yêu cầu của Quách Ngữ đối với thực vật biến dị rất khó khăn.
Mới đầu dây mây biến dị không chịu hợp tác.
Vẫn là Quách Ngữ nói cho
Nó biết, phim trường thành phố E có mồi ngon vô số.
Dây mây vì mỹ thực nên quăng hết kiêu ngạo và bất mãn, tự mình nổ lực.
Tả Mộng Lâm chấn động.
Cùng với quá trình rễ của dây mây rút lên, mặt đất nứt nẻ thành vô số đường như mạng nhện.
Dây Tơ Hồng biến dị cũng khó chịu vô cùng.
Một nhánh của dây tơ hồng từ trên cành cao rơi xuống, chạm vài gò má mịn màng của Quách Ngữ.
Cô nhóc dùng dị năng giao tiếp với chúng.
“Mày không thể đi.
Phải ở lại canh giữ căn cứ Hùng Thiên”
“...”
“Ngoan.
Đợi Hùng ca xuất quan sẽ đến thăm mày”
“...”
— QUẢNG CÁO —
“Tốt.
Nhất định tao sẽ mang mồi ngon cho mày.
Hứa đấy!”
Dây tơ hồng biến dị nhận được cam kết của Quách Ngữ mới vui vẻ rút về.
Tiểu Ngữ tiếp tục thi triển dị năng để phối hợp với dây mây biến dị.
Cuối cùng thì nó cũng tách mình ra khỏi đất.
Quách Vũ, Trần Nhật Tân liên tục cung cấp cho dây mây biến dị rất nhiều nước suối trong không gian của Kha Hùng.
Đầu thực vật biến dị này hấp thụ không sót một giọt nên thuận lợi thăng cấp.
Quách Ngữ cưỡng chế dị năng để triệt để thu dây mây biến dị làm tiểu đệ trung thành nên sau khi dùng tinh hạch hồi phục, cũng thuận lợi thăng tiến đến dị năng giả hệ mộc cấp bốn.
Cô nhóc vui sướng phát điên.
Ngoài dây mây biến dị, Quách Ngữ còn thu thêm 2 loại dây leo khác.
Có thể A Ngưu sẽ cần dùng.
Sáng hôm sau.
Một chiếc xe quân sự từ cổng lớn của Căn cứ Hùng Thiên chạy ra.
Đám dị năng giả mới gia nhập căn cứ được Lão Hắc lựa chọn đồng hành, tuy ngồi trên xe nhưng tâm hồn muốn bay tới tận trời.
Đi chiến đấu không khác gì đi nhận huân chương danh dự.
Lão Hắc cầm lái.
Quách Ngữ ngồi trên ghế lái phụ nỗ lực điều chỉnh dị năng trong cơ thể sau khi thăng cấp.
Ba lô sau lưng cô nhóc, một đoạn dây mây lộ ra ngoài.
Chiếc xe quân sự mặc dù đi lại lộ trình trước đây của Tề Lâm nhưng cũng vài mất rất nhiều thời gian mới đến được tòa nhà hai tầng được Tề Lâm dùng làm căn cứ tạm thời.
Lão Hắc ngửa đầu nhìn sân thượng được mọi người cải tạo thành chiến trường, cơ mặt giật giật.
“So với lo cốt được mọi người xây dựng trước đó, sân thượng này rất có hơi hướng của thiên nhiên”
Tiểu Ngữ nhìn cả sân thượng được thảm hoa rực rỡ bao phủ cũng thảng thốt một hồi.
A Ngưu ...!lợi hại thật..