Trịnh Trọng có chút oán hận bạn mình, nhiều năm như vậy, cứ cô gái nào mà anh ta nhìn trúng cuối cùng đều coi trọng cái tên mặt than bên cạnh anh ta.Trần Triệt nghe tiếng than thở của Trịnh Trọng thì dừng bước, ánh mắt của anh sâu thẳm, nhìn chằm chằm Trịnh Trọng khiến anh ta có chút không được tự nhiên."A Triệt, sao vậy?"Trần Triệt nhíu nhíu mày: "Cậu thật sự coi trọng Tần Kiều Kiều?"Bạn thân anh là cái dạng gì anh còn không biết sao, mỗi lần đều la hét nói mình coi trọng cô gái này cô gái kia, kỳ thật cũng chả ra đâu vào đâu.Trịnh Trọng vỗ ngực: "Đương nhiên, tôi chưa từng thấy qua cô gái nào tốt đẹp như Kiều Kiều."Nói đến người trong lòng mình, trong mắt Trịnh Trọng là một mảnh ôn nhu.
Từ lần đầu gặp mặt anh ta đã thích Tần Kiều Kiều, anh ta còn nhớ rõ dáng vẻ rụt rè của cô khi đó.
Bộ dáng dễ thương nhu nhược đó của cô khiến đáy lòng anh ta trở nên mềm nhũn, muốn ôm cô vào lòng yêu thương, khi đó anh ta liền xác định nửa còn lại của mình là cô.Thế nhưng hình như Kiều Kiều thích A Triệt, nghĩ đến điều này, trong lòng Trịnh Trọng có chút chua xót."A Triệt, cậu không thích Kiều Kiều, vậy cậu phải giúp tôi theo đuổi cô ấy."Trần Triệt nhìn thẳng Trịnh Trọng, khi thấy tình ý và sự nghiêm túc trong mắt của bạn mình, anh không khỏi thở dài: "Tần Kiều Kiều không thích hợp với cậu, cô ta không có cái gì tốt cả."Người bạn này của anh được bảo vệ quá tốt nên tâm tư vẫn còn rất đơn thuần, anh liếc mắt liền có thể nhìn ra Tần Kiều Kiều không phải là dạng người đơn giản.
Tâm tư của cô ta quá nhiều, lòng dạ lại sâu, anh không thích cô gái này.Anh cũng không hiểu, người như chú Tần làm sao lại có thể nuôi dạy ra một đứa con gái như vậy chứ?Trịnh Trọng có chút sững sờ: "A Triệt, có phải cậu hiểu lầm chuyện gì rồi không? Kiều Kiều là một cô gái rất tốt, hơn nữa lại là con gái của chú Tần, làm sao có thể không phải là người tốt? Được rồi, khẳng định là gần đây cậu có quá nhiều chuyện cần phải bận tâm lo nghĩ, ngày mai tôi sẽ không rủ cậu đi gặp Kiều Kiều nữa, cậu ở nhà nghỉ ngơi thật tốt một ngày đi."Trần Triệt cũng không nói thêm gì nữa, anh biết Trịnh Trọng tính tình quật cường, không đâm đầu vào tường thì cậu ta không sáng mắt ra được.
Thôi, mặc kệ cậu ta vậy, coi như cho cậu ta một bài học kinh nghiệm.
Đợi khi thấy rõ con người thật của Tần Kiều Kiều, cậu ta sẽ chết tâm thôi.Chẳng mấy chốc, hai người đã về tới biệt thự của bọn họ.
Trịnh Trọng còn không mở cửa, anh ta chú ý tới biệt thự đối diện hình như đã có người vào ở."A Triệt, xem ra chúng ta đã có hàng xóm mới." Trịnh Trọng có chút hưng phấn, anh ta là mặt dày theo chân A Triệt tới, chính là vì muốn tăng thêm chút kiến thức.
Có thể vào ở trong khu biệt thự, trêи cơ bản thực lực đều không phải dạng tầm thường.
Căn biệt thự đối diện lúc đầu anh ta liếc mắt một cái đã ưng ý, nó còn có một vườn hoa nhỏ xinh ở phía sau.
Thế nhưng trong túi bọn họ rỗng tuếch, cuối cùng vẫn không chọn nó, xem ra hàng xóm đối diện là kẻ rất có tiền."Thật muốn gặp bọn họ một chút."Trần Triệt tinh mâu tĩnh mịch: "Sẽ gặp được."Ngày thứ hai, thời gian còn sớm nhưng Tần Nhất đã tỉnh dậy.
Tiểu Lam còn đang ngủ, cô cũng không định đánh thức con hàng này, đi xuống lầu, bọn Lâm Thanh vẫn đang say giấc, Tần Nhất đến phòng bếp bắt đầu chuẩn bị bữa sáng.Đối với ngôi biệt thự này Tần Nhất vô cùng hài lòng, các trang thiết bị được lắp đặt mang hơi hướng trang nhã thanh lịch, vật dụng gia đình bên trong đều rất đầy đủ, chín mươi cân gạo là rất đáng.Ăn xong bữa sáng, Vân Hoán kín đáo đưa cho Tần Nhất một hộp sữa bò, sau đó nói: "Lát nữa chúng ta ra ngoài xem xét một vòng xung quanh."Bọn họ vừa mới tới nơi này, tình huống trong căn cứ nên đi nghe ngóng một chút.Tần Nhất uống sữa bò, tay vẫn không quên sờ lông Tiểu Lam, đi theo sau Vân Hoán "tuần tra" căn cứ.Thật sự là đi tuần tra, người này một thân quý khí, giống như một bậc Đế vương, không hổ là Đế thiếu hậu tận thế.Nhóm Tần Nhất chia làm hai đường, cô, Vân Hoán và Sở Mặc Hòa đi xem xét địa hình, còn bọn Lâm Bạch đi nghe ngóng tin tức..