Vân Hoán là người đầu tiên chú ý tới sự thay đổi của Tần Nhất, bên trong đôi mắt đào hoa băng lãnh hiện lên sự lo lắng.
Anh vươn tay lau mồ hôi chảy ra trêи trán Tần Nhất, xúc cảm lạnh buốt khiến anh nhịn không được nhăn mày lại.Đột nhiên, tất cả Zombie đều chỉ công kϊƈɦ đám người Vân Hoán, chuẩn xác mà nói là tấn công về phía Tần Nhất.Ánh mắt Vân Hoán lóe lên, gia tăng dị năng phóng ra, anh biết Tần Nhất đã tìm được vị trí của Zombie dị năng.Bầy zombie bạo động, áp lực của tiểu đội Vân Hoán gia tăng, nhưng đồng thời lại làm giảm bớt gánh nặng cho tiểu đội Lôi Đình và những người khác.
Cao Viễn kinh ngạc nhìn bầy Zombie điên cuồng hướng phía tiểu đội Vân Hoán xông tới, mờ mịt không rõ vì sao tất cả Zombie đột nhiên đều nhằm vào Vân Hoán tiểu đội.Dù cho dị năng của mấy người Lâm Thanh không thấp, nhưng đối mặt với nhiều Zombie như vậy, bọn họ bắt đầu có chút tốn sức.
Bọn họ đương nhiên cũng biết nguyên nhân tại sao Zombie đột nhiên bạo động, chỉ có thể đem hết toàn lực vì Tần Nhất tranh thủ thời gian.Cao Viễn thấy tiểu đội Vân Hoán không xong, vừa mới chuẩn bị cất bước tiến lên trợ giúp, Tần Hàn Mạt gọi anh ta: "Cao đội trưởng, hiện tại là cơ hội tốt để chúng ta đột phá vòng vây.
Zombie đang bị phân tán lực chú ý, chúng ta vừa vặn có thể tìm lối ra, nếu không chúng ta đều chết ở chỗ này."Cao Viễn nhìn Tần Hàn Mạt thật sâu, Tần Hàn Mạt mặt không đổi sắc, vẫn giữ bộ mặt thản nhiên như cũ, giống như thật sự là suy nghĩ cho mọi người.
Nhưng anh ta lại không biết, hận ý cùng ác ý dưới đáy mắt anh ta đều bị Cao Viễn nhìn thấy nhất thanh nhị sở."Tôi không muốn rời đi, lúc này mọi người cùng nhau tập trung lại mới có lực lượng.
Cậu cho rằng con Zombie này ngu như vậy sao? Nhìn kỹ một chút, xung quanh lối ra là chỗ có nhiều Zombie nhất, các cậu có thể đến gần sao? Vào lúc này, bất kỳ một ai rời đi, đối với chúng ta mà nói mới là tổn thất lớn nhất."Cao Viễn lắc đầu, trong mắt lộ ra sự thất vọng đối với Tần Hàn Mạt."Tôi cũng không bắt buộc mọi người phải đi giúp tiểu đội Vân Hoán, mọi người muốn đi tìm lối ra cho mình cũng được, nhưng Cao Viễn tôi sẽ không rời đi."Đặng Bảo Bình chớp chớp đôi mắt to, trong mắt là sự tin tưởng tuyệt đối: "Tôi cũng sẽ không đi, mọi người tùy ý."Người của tiểu đội Lôi Đình toàn bộ lựa chọn lưu lại, cuối cùng chỉ còn lại Tần Hàn Mạt, ba người Đường Quất, Cốc Tiệp và Vương Chi.Đường Quất khẽ cắn môi, cuối cùng hạ quyết tâm: "Tôi cũng không đi."Tiểu la lỵ Cốc Tiệp vẫn là mặt than như cũ, trêи khuôn mặt búp bê nhỏ nhắn tinh xảo không có biểu tình gì dư thừa, nhưng cô yên lặng đi đến sau lưng Đường Quất, dùng hành động cho thấy quyết định của bản thân.Khuôn mặt tuấn tú của Tần Hàn Mạt có chút khó coi, anh ta không ngờ sẽ không có ai đồng ý với ý kiến của anh ta, đành miễn cưỡng cười nói: "Tôi chỉ đưa ra ý kiến mà thôi, nếu tất cả mọi người đều không muốn đi, tự nhiên tôi cũng sẽ ở lại."Sự thất vọng của Cao Viễn đối với Tần Hàn Mạt lộ rõ trêи mặt, anh ta cũng không buồn nói ra tiểu tâm tư của Tần Hàn Mạt.
Chỉ là bên trong ánh mắt nhìn về phía Tần Hàn Mạt đã không còn sự nhiệt tình và tán thưởng lúc đầu nữa.Có đám người Cao Viễn gia nhập khiến người của tiểu đội Vân Hoán dễ thở hơn rất nhiều, mà Tần Nhất đang cùng Zombie dị năng đấu đá lại không mấy dễ chịu.Từng cơn đau nhói như kim châm không ngừng đánh tới, nếu không phải có nghị lực kinh người, cô sớm đã bị Zombie công kϊƈɦ làm cho biến thành người bại não ngu ngốc rồi.Nhưng cô cũng cảm giác được con Zombie này sắp không trụ được nữa, hiện tại chính là xem xem ai kiên trì được lâu hơn.Âm thanh gào thét ầm ĩ đánh vào trong đầu Tần Nhất, quần áo sau lưng cô ướt đẫm, thế nhưng cô không thể thua, cô không thể từ bỏ.Cũng không biết trải qua bao lâu, tinh thần lực cùng cô đối chọi đột nhiên yếu đi, nhanh chóng rút về góc phía tây.Cơ hội tới rồi!Tần Nhất tập trung tất cả tinh thần lực công kϊƈɦ lại tinh thần lực đối diện, bất ngờ nhưng vẫn trong dự đoán nghe được một tiếng kêu thảm thiết bén nhọn.Khóe miệng như có như không câu lên, Tần Nhất biết cô đã thành công..