Tần Nhất gắng sức mở hai mắt ra, đập vào mắt là một đôi mắt đào hoa chứa đầy sự lo lắng.
Cô cong khóe môi, nhưng chỉ một động tác đơn giản như vậy cũng khiến cô cảm thấy đau đầu không thôi.Đôi môi tái nhợt không tiếng động giật giật, trong mắt phượng đen nhánh là ý cười.
Sau đó, rốt cuộc Tần Nhất không chịu được nữa hôn mê bất tỉnh.Vân Hoán ôm chặt lấy Tần Nhất, trong ánh mắt nhìn về góc phía tây chứa đầy sát ý khát máu.Cùng lúc đó, mọi người cảm giác được cảnh tượng xung quanh bắt đầu lung lay mơ hồ.
Nháy mắt, tất cả quay về hiện trạng thật vốn có của nó.Bọn họ cũng phát hiện hóa ra bầy Zombie đông nhung nhúc lúc trước đã biến mất, còn dư lại cũng chỉ có khoảng trêи dưới năm mươi con.
Tại góc hướng tây, bọn họ rốt cuộc thấy được con Zombie dị năng mặc đồng phục y tá.Trong lòng Cao Viễn mừng rỡ, huyễn cảnh đã được giải trừ.
Nhưng khi anh ta quay đầu nhìn sắc mặt Vân Hoán, cả người không nhịn được run run.
Đây là một loại sợ hãi từ linh hồn, khiến anh ta hận không thể cách xa Vân Hoán.Vân Hoán giao Tần Nhất đang hôn mê trong ngực cho Lâm Bạch, anh xoa nhẹ lên mái tóc bị mồ hôi làm ướt của Tần Nhất.
Thiếu niên dù đã lâm vào hôn mê nhưng lông mày vẫn nhíu chặt như cũ, đôi môi tươi đẹp giờ phút này trông vô cùng tái nhợt, như mất đi sức sống ngày xưa."Chăm sóc tốt cho em ấy." Vân Hoán nhàn nhạt nói một câu, sau đó quay đầu nhìn thẳng về góc hướng tây, bước đi.Lâm Bạch biết, lão Đại thật sự tức giận rồi.Zombie dị năng ở góc hướng tây giờ phút này đang ôm đầu thống khổ kêu ô ô.
Dù cho suy nghĩ đã có chút mơ hồ nhưng nó vẫn cảm nhận được có một cỗ sát ý mạnh mẽ cường đại đánh úp đến.Nó muốn chạy trốn, bản năng nói cho nó biết nó hoàn toàn không phải đối thủ của người tới, huống chi nó vừa mới bị thứ đồ ăn đáng ghét kia đả thương, nhưng từng trận đau nhức trong đầu lại làm nó không động được.Một đôi giày màu đen nhàn nhã dừng lại, cổ Zombie dị năng trong nháy mắt bị đôi tay thon dài trắng nõn bóp lấy thật chặt, khiến nó không thể không giãy dụa mãnh liệt, móng tay dài màu đen sắc bén vung ra, huơ về phía Vân Hoán."Mày không nên đả thương em ấy." Ánh mắt Vân Hoán lạnh lùng, ngưng tụ ra một ngọn lửa nhỏ, cánh tay Zombie trong nháy mắt bị đốt thành tro.Tiếng Zombie rít gào vô cùng chói tai, nhưng ngọn lửa không hề dừng lại, ngược lại càng ngày càng cháy hừng hực.
Nương theo tiếng kêu thê thảm, Zombie dị năng từng chút từng chút một bị đốt thành tro bụi.Bên trong ánh mắt ngạo mạn của Vân Hoán lại lộ ra vẻ tàn nhẫn, giống như lang sói bị bức đến tuyệt cảnh, nhưng chỉ trong nháy mắt đã khôi phục lại thành sự lãnh đạm ban đầu.Đường Quất run lẩy bẩy trốn sau lưng Cao Viễn, cậu ta không nghĩ tới người đàn ông so với nam minh tinh đang hot còn đẹp trai hơn lại đáng sợ như vậy.
Cậu ta thế mà tận mắt nhìn thấy con Zombie dị năng kia từng chút từng chút một bị thiêu chết.Cao Viễn rốt cuộc cũng là người đã ra ngoài xã hội lăn lội mấy năm, sau giây lát kinh ngạc thì rất nhanh khôi phục lại bình thường, mở miệng nói với Vân Hoán: "Vân đội trưởng, Zombie trong bệnh viện tạm thời đều đã giải quyết hết, không bằng bắt tay vào bắt đầu hoàn thành nhiệm vụ, anh thấy thế nào?"Hiện tại là cơ hội tốt nhất, ai biết kế tiếp sẽ còn có biến cố gì xảy ra.Vân Hoán không nói lời nào, anh đi đến trước mặt Lâm Bạch nhận lấy Tần Nhất.
Thấy nhiệt độ cơ thể Tần Nhất hơi thấp, Vân Hoán lấy áo choàng trong ba lô ra, dịu dàng lại cẩn thận khoác thêm cho Tần Nhất."Các cậu đi cùng Cao Viễn hoàn thành nốt nhiệm vụ, tôi đưa Thất Thất về trạm xăng dầu trước." Vân Hoán nói với Lâm Bạch.Nói xong thì nhẹ gật đầu với Cao Viễn, quay người rời đi.Cao Viễn không cảm thấy có cái gì không đúng, dù sao Zombie dị năng là do Vân Hoán giải quyết, anh ta luôn cảm thấy ảo cảnh được giải trừ nhất định có quan hệ với Vân Hoán, nếu không Vân Hoán cũng sẽ không bảo anh ta chờ.Nếu đã như vậy, việc còn sót lại cứ để anh ta xử lý.
Cao Viễn cũng không cảm thấy bất mãn, trêи thực tế, là bọn họ chiếm tiện nghi.Cao Viễn nghĩ thế, nhưng không có nghĩa người khác cũng nghĩ như vậy..