"Đúng là chúng tôi tới đây làm nhiệm vụ, hôm nay nhiệm vụ cũng đã hoàn thành, đang chuẩn bị trở về thì gặp trận tuyết rơi, cho nên đành phải ở chỗ này nghỉ một đêm."Tần Nhất nhẹ gật đầu, mặt mày như họa: "Thế à, vậy tôi có thể đi cùng hai người không?""Thật sao?" Mắt Vương Chí bắn ra sao sáng: "Nếu vậy thì thật tốt quá."Ôi mẹ ơi, có thể đi chung với thần tượng trở về, nghĩ thôi đã kϊƈɦ động rồi.Một đêm yên bình trôi qua, ngày thứ hai tuyết đã ngừng rơi, thế nhưng thời tiết vẫn se se lạnh.
Tần Nhất sửa soạn tốt cho bản thân xong liền từ trong lều vải chui ra, Tiểu Lam mơ mơ màng màng nằm nhoài người trêи vai Tần Nhất, nhỏ giọng lầm bầm: "Nữ nhân ngu xuẩn, hôm nay ta muốn ăn xương sườn."Tần Nhất nhanh nhẹn lưu loát đi làm bữa sáng, đút Tiểu Lam ăn một viên tinh hạch, chậm rãi hỏi: "Tiểu Lam, có phải mày sắp thăng cấp đúng không?"Tiểu Lam gật gù cái đầu nhỏ: "Ừ, sắp rồi, chỉ là Phượng Hoàng nhất tộc chúng ta khi tấn thăng độ kiếp sẽ có lôi kiếp, đến lúc đó ngươi phải dẫn ta đi tìm một chỗ yên tĩnh." Tiểu Lam không nói cho Tần Nhất, Phượng Hoàng nhất tộc độ kiếp đều rất khó, một khi không chống đỡ được đến lúc kết thúc, chờ đợi nó chỉ có một kết cục, hôi phi yên diệt (biến thành tro bụi)."Được." Tần Nhất nhớ kỹ trong lòng, tuy Tiểu Lam không nói thêm gì, nhưng cô biết, chỉ sợ độ kiếp sẽ không dễ dàng.Khi Tần Nhất chuẩn bị xong bữa sáng, Vệ Liêu và Vương Chí mới tỉnh.
Nhìn thấy Tần Nhất đã làm xong bữa sáng, Vương Chí có chút ngượng ngùng cười cười: "Ai ya, tối hôm qua là đêm tôi ngủ ngon nhất trong mấy ngày gần đây, bất tri bất giác liền ngủ tời giờ mới dậy."Tần Nhất cười nhẹ, nụ cười như tắm gió xuân: "Không có việc gì, mau tới ăn đi, ăn xong chúng ta lên đường."Ba người vui vẻ giải quyết xong bữa sáng, sau đó bắt đầu lên đường về thành phố Z.
Nơi này cách thành phố Z khá xa, Tần Nhất và Vương Chí, Vệ Liêu dự định trước tiên tới thành phố W tìm một chiếc xe, chứ nếu mà đi bộ thì tối thiểu phải mất hơn mười ngày mới về tới thành phố Z.Thành phố W là một thành phố nhỏ, nửa năm sau khi tận thế buông xuống, Zombie trêи đường phố đã ít đi khá nhiều, cũng không phải thật sự ít đi, mà là Zombie và dị năng giả giống nhau, cả hai đều bắt đầu thăng cấp.
Zombie bắt đầu chậm rãi có tư tưởng, học được cách trốn tránh ẩn nấp trong bóng tối ám hại người.Tận thế nửa năm sau, đồ ăn đã ít đi rất nhiều, hiện tại nhiều căn cứ đều tự mình gieo trồng sản xuất.
Thời kỳ này cũng là khoảng thời gian tốt để dị năng giả thăng cấp, cho nên hiện tại phần lớn người ra ngoài làm nhiệm vụ đều là vì tinh thạch.Ba người Tần Nhất tới thành phố W liền trực tiếp đi tìm xe.
Tần Nhất dạo bước trêи đường, dáng vẻ vô cùng nhàn nhã.
Mái tóc đen mọc dài ra được buộc gọn phía sau bằng sợi dây màu bạc, không quá hiện rõ sự nữ tính, đôi mắt phượng trong veo không chứa bất kỳ tạp chất gì, thanh tịnh nhưng sâu không thấy đáy, làn da trắng mịn như ngọc.Mỗi một bước của cô dường như đều kèm theo trăm hoa đua nở, quả nhiên là mạch thượng công tử như ngọc.Không nói tới người vốn có tâm tư với Tần Nhất là Vệ Liêu, ngay cả đại hán thô lỗ như Vương Chí cũng nhìn đến ngây người.
Thần tượng lớn lên thật đẹp, chả trách được bầu chọn là nam thần của căn cứ, đặt ngang hàng với Vân Hoán và Tần Hàn Vũ.Tần Nhất nhìn như tùy ý, thật ra thần thức đã lặng lẽ tản ra bốn phía nghe ngóng động tĩnh.
Ở trong không gian dưỡng thương ba tháng, tiểu Mai hoa mỗi ngày đều đút chất lỏng (nhựa cây) của mình cho cô.
Cho nên ba tháng qua, thương thế của cô không chỉ đã khỏi hẳn, mà dị năng hệ băng cũng thuận lợi lên tới cấp sáu, tinh thần lực cũng lên đến cấp năm.Tiểu Lam thoải mái làm ổ trong ngực Tần Nhất, mệt mỏi híp híp mắt, nó sắp phải độ kiếp rồi, hiện tại chính là thời điểm thích ngủ.Tần Nhất đi được vài bước thì đột nhiên dừng lại, Vương Chí khó hiểu xoa xoa quả đầu đinh của mình: "Thần tượng, sao cậu lại dừng lại không đi nữa?"Tần Nhất lạnh nhạt nói: "Phía trước có người." Hơn nữa còn có không ít người.Mắt Vương Chí sáng lên: "Thật sao, vậy chúng ta mau qua đó nhìn xem.".