Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương Nam Thần Sủng Vợ Siêu Mạnh Mẽ


Người đàn ông có dị năng hệ thủy trông có vẻ vững vàng bình tĩnh, thong dong an ủi người phụ nữ đang kinh sợ hoảng hốt bên cạnh.
Nhìn người đàn ông có dị năng sức mạnh chịu phản hồi lại mình cười cười tán thưởng, rồi mỉm cười nhìn về phía những người khác, tầm mắt đảo qua bốn người Khâu Sơ Hạ yên lặng quan sát kia, gật đầu mỉm cười, trông vừa thân thiết vừa hiền lành.
"Tốc độ của tôi tương đối nhanh, là dị năng sao?" Một người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi đứng dậy, xấu hổ gãi gãi đầu: "Tốc độ có tác dụng không?"
"Đừng xem thường bản thân mình như thế.

Chúng ta đều đoàn kết lại, bất cứ dị năng gì đều hữu dụng hết!" Vẻ mặt đàn ông có dị năng hệ thủy chắc chắn gật đầu với người đàn ông vừa mới nói kia, rồi lại nhìn người trong phòng một vòng: "Còn có ai là dị năng giả thì mau lên tiếng, chúng ta muốn đi ra ngoài cần phải thẳng thắn nói ra mới được!"
Vẻ mặt Tôn Cẩm Nhu tán thành gật gật đầu, liếc nhìn Khâu Sơ Hạ bên cạnh thấy cô nhíu mày, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Mọi người xung quanh sôi nổi vây quanh người đàn ông có dị năng hệ thủy kia, hiển nhiên là lấy hắn ta là chủ.
Diệp Trạch Thu nhìn Khâu Sơ Hạ, thấy vẻ mặt cô trầm tĩnh, thì xê dịch sang bên người cô một bước, ở phía sau cô giống như là vệ sĩ của cô vậy.
Chín người bên đó nói chuyện xong, xác nhận trong đó ngoại trừ dị năng giả hệ thủy cùng với hai dị năng tốc độ và sức mạnh, còn có dị năng hệ thổ.
Nhưng người có dị năng hệ thổ kia chỉ có thể thi triển dị năng ở nơi có đất mới được, ở đây bây giờ đều được làm bằng kim loại, hắn ta không có cách nào chứng minh.
Chín người báo xong người của mình thì đứng chung một chỗ thương lượng phân công nhau, xem lát nữa chạy trốn như thế nào.
Người đàn ông có dị năng hệ thủy chờ bọn họ rôm rả phát biểu xong ý kiến thì bắt đầu chỉnh hợp lại, rồi lại nhìn về phía bốn người Khâu Sơ Hạ: "Bốn vị đây là?"
Tầm mắt của người phụ nữ đứng bên cạnh hắn ta nhiều lần đảo qua mặt đám người Khâu Sơ Hạ.
Ngoại trừ Diệp Trạch Thu bị mái tóc dài che mất khuôn mặt thì Khâu Sơ Hạ và Hạ Thần Đông hấp dẫn tầm mắt ả ta khiến ả không ngừng nhìn lén.
Ả ta khinh thường cười cười Tôn Cẩm Nhu: "Em gái có ba anh đẹp trai bảo vệ chăm sóc rồi nên không muốn cùng đường với bọn tôi sao?"
Tôn Cẩm Nhu không hiểu sao đột nhiên khịa như thế nên ngẩn ra, theo bản năng nhìn Khâu Sơ Hạ bên cạnh, cuối cùng cũng không dám cãi lại.
Khâu Sơ Hạ nhếch môi, liếc nhìn ả ta một cái: "Chị của tôi chỉ có một mình tôi là em trai mà thôi, không còn người chị nào khác cả."
Cô nói xong cũng không đợi ả ta cãi lại, nhìn người đàn ông có dị năng hệ thủy kia: "Tuy bốn người bọn tôi là người bình thường, nhưng sẽ không kéo chân sau các vị đâu, không cần lo lắng."
Nói tới đây cô tạm dừng một lát, tầm mắt lại đảo qua những người còn lại: "Huống chi sau khi rời khỏi đây gặp phải tình huống như thế nào ai cũng không biết.


Chúng ta ai có thể đi ra ngoài thì người đó may mắn, mọi người ai gặp được quân đội hoặc bộ độ cảnh sát cứu viên gì đó đều có thể giúp đỡ truyền tin lại."
Lời của cô làm chín người trước mặt có vẻ mặt khác nhau, người đàn ông có dị năng sức mạnh khinh miệt cười: "Ha, bây giờ loạn thành như vậy mà có ai từng thấy quân đội cảnh sát đâu? Tin bọn họ không bằng tin bản thân mình."
"Được rồi, chúng ta đều là những người bị gặp nạn, đoàn kết mới là quan trọng nhất.

Bây giờ lao ra đi thôi!" Người đàn ông có dị năng hệ thủy kia vung tay lên ý bảo mọi người đừng tranh cãi nữa.
Vẻ mặt hắn ta tín nhiệm nhìn người đàn ông có dị năng sức mạnh kia: "Dựa theo lời chúng ta đã bàn từ trước, tôi phụ trách mở rộng vết nứt trên cửa bằng nước, anh phụ trách phá cửa.

Cửa vừa mở ra thì toàn bộ chúng ta đều phải chạy thật nhanh ra ngoài, nhất định phải đoàn kết!"
Hắn ta nói xong lại rối rắm lắc lắc đầu, quay đầu nhìn về phía Khâu Sơ Hạ: "Nếu thật sự không được thì chúng ta phải tách ra mà trốn.


Anh bạn nhỏ này nói đúng, chúng ta ai có thể ra ngoài được thì người đó may mắn."
Những người còn lại đều nghiêm túc gật đầu theo, nhanh chóng xếp hàng đi theo sau người đàn ông.
Khâu Sơ Hạ nhẹ giọng nói với ba người trong team: "Mặc kệ tình huống bên ngoài có như thế nào đi chăng nữa thì bốn người chúng ta nhất định phải ở bên nhau, không được tách ra."
Dư quang ngó thấy ba người bọn họ đều gật đầu ý đã hiểu, rồi nhìn người đàn ông có dị năng hệ thủy đang mở rộng kẹt cửa bên kia.
Cứ cảm thấy người đàn ông này làm cho người ta sinh ra cảm giác là lạ, kỳ quái nhất, trực giác của cô vì sao càng ngày càng nhạy bén như thế?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận