Trọng Sinh Mỹ Nhân Ngư FULL


Editor: Kkoten
Nạp Lan Chi không màng Phó Trí Thành cùng Nạp Lan Tông phản đối, lui vé máy bay quay về thành phố S, sửa thành bay tới nước Y, Đội Quốc Gia cũng nhanh chóng báo danh cho cô, thi đấu ở nước Y còn có một tuần mới bắt đầu, Nạp Lan Chi tạm thời không trở về thành phố S, gọi điện thoại báo với trong nhà, Nạp Lan Thừa Lập có thể hiểu cho cô, còn Thẩm Dĩnh oán giận cô cả ăn tết cũng không về.
Thời gian này đã gần cuối năm, nếu Nạp Lan Chi đi nước Y, khẳng định là không đuổi về kịp, có lẽ muốn qua đầu năm mới có thể về.

Nạp Lan Chi cũng thấy có lỗi, nhưng cô là đội viên của Đội Quốc Gia, thân mang đồng phục của đội, tượng trưng cho vinh dự quốc gia, còn có trách nhiệm.

Nạp Lan Chi ở một phương diện nào đó thực sự quá chấp nhất, tỷ như nói tới bơi lội.
"......!Không phải không cho em bơi lội, mà em bị viêm khớp chưa đỡ hẳn, hiện tại còn không phải thời điểm lên sân khấu......" Phó Trí Thành nhìn cô thu thập quần áo, chau mày, vòng quanh bên người cô xoay hai vòng.
Nạp Lan Chi thẳng eo: "Em biết, nhưng mà A Thành à, hiện tại trong đội cần em, chỉ có hai hạng mục, có thể mà.

Hơn nữa, các đồng đội của em ở phía trước liều mạng bơi, trạng huống thân thể các cô ấy cũng có vấn đề."
Phó Trí Thành thanh âm nâng lên: "Đây là thân thể khỏe mạnh của em, trong đội không chỉ có mình em, những người khác không thể sao?"
"Nhưng anh biết mà, hai trăm mét bơi tự do chỉ có em mới có thể nắm chắc giành giải thưởng." Nạp Lan Chi có chút đau đầu.
"Thưởng lấy không xong, thân thể của em sức khỏe cũng không được như trước nữa."
Phó Trí Thành đau đầu mà che lại trán, anh không phải không hiểu cô, anh không hy vọng tương lai cô vĩnh viễn bị viêm khớp dày vò, Phó Trí Thành bực bội không chỗ phát tiết.
Nạp Lan Chi trầm mặc mà thu thập quần áo, Phó Trí Thành đứng một lát, trầm mặc rời đi.
Đây là lần đầu tiên hai người tan rã trong không vui, Nạp Lan Chi cũng rất áp lực, đem vali khép lại, ngơ ngác ngồi ở trên giường.
Ngày hôm sau, Nạp Lan Chi một mình lái xe tới sân bay lên máy bay bay tới nước Y.
Lịch thi đấu giải bơi lội mùa đông đều tương đối khẩn trương, đội nước Z còn chưa tới nước Y hết, Nạp Lan Chi chỉ có thể chính mình tới đại sứ quán trước kê khai chứng minh, sau đó lại dựa vào chứng minh tới chung cư ban tổ chức đã an bài.
Mùa đông nước Y rất lạnh, Nạp Lan Chi bởi vì đã lâu chưa tập luyện, vì hoạt động khai, cô mỗi ngày tới bể bơi ban tổ chức đã chuẩn bị tìm lại trạng thái, lâu chưa tham gia thi đấu trạng thái dễ dàng trượt xuống.
Quá hai ngày, đội nước Z liền đến, bởi vì dự thi liên tục, không ít người đã mỏi mệt, dư lại ba ngày cũng chỉ để nghỉ ngơi.
Vương Thiến dò hỏi tình trạng thân thể của cô.
"Hẳn là không thành vấn đề, chú ý một chút là được." Nạp Lan Chi trước đó cũng hỏi qua bác sĩ, chân cô còn chưa đến mức nghiêm trọng một chút nguyên nhân liền dẫn phát viêm khớp, lúc này chỉ có hai cái hạng mục, hơn nữa loại thi đấu này cũng chưa bằng Giải vô địch thế giới, tuyển thủ tham gia tương ít hơn, có lẽ một hạng mục chỉ có hai vồng, vòng bán kết cùng trận chung kết.
Các đồng đội thân thể bị thương cũng tới tham gia, Nạp Lan Chi như vậy cũng không tính là quá nghiêm trọng mà từ chối thi đấu.

Cô có thể không dựa vào bơi lội ăn cơm, nhưng rất nhiều người trong đội đều dựa vào tiền lương này để sinh hoạt, bọn họ chỉ có thể liều mạng mà bơi liều mạng mà lấy thưởng mới có thể có thêm càng nhiều tiền lương, không đến mức sau khi giải nghệ áo cơm không nơi nương tựa.
Mao Lanh Canh trường kỳ bơi khoảng cách dài, vấn đề ở vai quá mức nghiêm trọng, mùa giải này cô ấy chính là mang vết thương lên sân khấu thi đấu, huấn luyện viên trưởng chỉ để cô ấy bơi hạng mục chủ lực, cũng coi như cô ấy không tiêu hao lực bao nhiêu.

Chỉ là mùa giải dày đặc như vậy, bả vai cũng khó tránh khỏi ăn không tiêu.
Vừa đến nước Y, chỗ bả vai liền bắt đầu đau đớn.
Mao Lanh Canh nằm ở trên giường, Nạp Lan Chi tự mình đắp khăn lông nóng lên cho cô ấy, ở một bên cho ấn kinh mạch.
"A Chi, em đã bị viêm khớp liền không nên chạy tới đây." Mao Lanh Canh đầu thay đổi phương hướng nghiêng sang bên kia, nhìn Nạp Lan Chi.
"Trong đội cần em."
Mao Lanh Canh: "Không có ai là không thể thay thế.

Chị năm đó chỗ vai vừa xuất hiện vấn đề, đó chính là thời kỳ phong độ đỉnh cao của chị, không ngừng tham gia thi đấu, thậm chí ngừng trị liệu, đến bây giờ, vai của chị cả đời đều không thể tốt, liền tính về sau tạm thời không bơi nữa, nó cũng chỉ có thể là giảm bớt, càng lớn tuổi liền càng khó chịu.

Em còn trẻ, đừng tưởng rằng thân thể của mình tài nguyên dùng bất tận."
"......" Nạp Lan Chi lực ấn tăng lớn một chút, Mao Lanh Canh vừa thoải mái vừa đau, khó có thể miêu tả cảm giác làm cô ấy hút khí.
"Nói thật, hiện tại em đã phá kỷ lục thế giới, rất nhiều thời điểm em hoàn toàn có thể không cần tham gia loại thi đấu này, có thể chuyên tâm tấn thế vận hội Olympic cùng Giải vô địch thế giới là được, em không thiếu tiền, trong đội bắt em cũng không có biện pháp.

Sau giải bơi lội mùa đông, chị phải hảo hảo nghỉ phép một chút, chuẩn bị khiêu chiến thế vận hội, không chừng đây chính là thế vận hội cuối cùng chị có thể tham gia."
Nạp Lan Chi thay đổi một cái khăn nóng khác cho cô ấy, "Em gần đây vẫn luôn có một cái ý tưởng, em muốn tạo một quỹ cho các vận động viên sau khi giải nghệ, bảo đảm sinh hoạt cho các vận động viên sau khi giải nghệ."
Mao Lanh Canh rất có hứng thú hỏi: "Bảo đảm như thế nào?"
"Vận động viên trong thời hạn còn tập luyện thi đấu lấy ra một bộ phận tiền lương đầu nhập vào quỹ, căn cứ tiền lương cung cấp, sau khi gải nghệ liền có thể lấy tiền trợ cấp theo từng mức, vận động viên đều được hỗ trợ tìm công việc phù hợp, thời gian trợ cấp là hai năm, nói như vậy, thu tiền từ tiền lương của vận động viên sẽ không nhiều, tuyệt đối không lớn bằng mức trợ cấp họ nhận được sau này.

Mặt khác, quỹ cũng sẽ trợ giúp vận động viên tìm công việc hoặc là đào tạo chuyên sâu......"
Mao Lanh Canh nhớ tới sinh hoạt của rất nhiều đồng đội sau khi giải nghệ, đôi mắt cũng nhịn không được đau xót, đồng đội Đội Quốc Gia còn khá hơn một chút, nổi danh một chút đều có thể dựa vào phí đại ngôn sống qua ngày, người không nổi danh cũng sẽ ít nhiều lấy được chút tiền thưởng hoặc là sau khi giải nghệ quốc gia có thể an bài một chút, nhưng mỗi năm luôn có một số đồng đội sau khi giải nghệ sinh hoạt cơ bản cũng không được bảo đảm.

Cô trước kia có một số đồng đội ở Đội Tỉnh sinh hoạt đều sẽ ở vào một loại không có bảo đảm.
Mao Lanh Canh xem như tốt, bởi vì cô ấy từng đoạt được huy chương thế vận hội Olympic, quốc gia khen thưởng một bộ phòng ở cùng một chiếc xe, tiền lương cũng không thấp, còn có tiền thưởng, sinh hoạt xem như giàu có.
"Tính chị một phần, chờ chị xuất ngũ, chị cũng gia nhập quỹ.

Xem như vì huynh đệ bọn tỷ muội làm một phần cống hiến."
Nạp Lan Chi dùng sức một cái Mao Lanh Canh lại kêu lên, cúi đầu cười.
Lịch thi đấu trước hai ngày thi đấu đã có, giống với dự đoán, đại đa số chỉ có vòng bán kết với trận chung kết, hai trăm mét bơi tự do bởi vì có nhiều người tham gia nên có vòng đấu loại.
"Nạp Lan Chi nước Z kia không phải viêm khớp sao? Truyền thông quốc gia bọn họ không phải nói cô ta còn đang dưỡng thương sao?" Nenito nhìn tờ danh sách thí sinh tham gia thi đấu trên bàn, cau mày hỏi.
"Nước Z trong lúc thi đấu ở nước J, có hai vận động viên bị thương, thiếu người, nên gọi cô ta tới, có lẽ còn chưa tốt."
Nenito vuốt râu trên cằm, "Tốt nhất cô ta vĩnh viễn không thể tốt! Tôi nghe nói cô ta thương bệnh không tham gia mới làm như vậy nhiều vận động viên báo cái hạng mục này, cô ta không tham gia, Maori bị cấm thi, tôi cho rằng cái hạng mục này đoạt giải tỷ lệ sẽ lớn hơn một chút."
Taesa gật gật đầu, "Có lẽ đích xác còn chưa khôi phục lại, hôm qua có người phát hiện cô ta giống như còn ở trong phòng làm trị liệu, trạng thái có lẽ sẽ trượt xuống."
"Vì bảo đảm vạn vô nhất, Eva......." Nenito hạ giọng.
Nạp Lan Chi lấy thành tích dẫn đầu thuận lợi thông qua đấu loại, vòng bán kết vào ngày mai, cả buổi chiều Nạp Lan Chi tới xem các đồng đội thi đấu.
Trên đường Nạp Lan Chi đi WC, trong WC có người, bắt buộc phải đợi.
WC được dọn dẹp sạch sẽ, không có mùi lạ, Nạp Lan Chi sở chờ cái kia hố vị có động tĩnh.
"Eva, nhanh lên nhanh lên!"
"Đừng giục, tôi sắp xong rồi, xong." Eva mở cửa, còn chưa sửa sang lại quần áo liền đi ra ngoài, vội vội vàng vàng ra khỏi WC.
Mấy người họ nói chuyện với nhau dùng ngữ ngôn nước E, Nạp Lan Chi nghe không hiểu, nhưng xem biểu hiện của cô ta, đại khái biết bạn cô ta đang thúc giục cô ta.
Cất bước đi vào, Nạp Lan Chi ngây ngẩn cả người.
Cô ta quên giật nước.
Chất lỏng trong bồn cầu hiện ra màu tím lam.
Nạp Lan Chi phản ứng lại, thuốc kích thích.

Mỗi một vận động viên đối với viêc này đều sẽ không xa lạ, sau khi sử dụng thuốc kích thích, nước tiểu sẽ hiện ra màu tím, nếu tiêm vào thuốc lợi tiểu, liền sẽ có màu tím lam, tiêm vào thuốc lợi tiểu lúc sau, thuốc kích thích dễ được bài xuất ra bên ngoài cơ thể.
Không giống như các cuộc thị lớn, xuống phi cơ sẽ bị kiểm tra một lần rồi đến lúc nào thi đấu lại kiểm tra thí điểm, ở trên phi cơ dùng thuốc kích thích và thuốc lợi tiểu, đến lúc đó cũng khó mà tránh thoát kiểm tra thí điểm.
Nạp Lan Chi xoay người đi ra ngoài, thay đổi một vị trí khác.
Ngày hôm sau vòng bán kết bắt đầu, Nạp Lan Chi cùng Eva đối mặt, Eva thực hiển nhiên còn chưa biết mình dùng thuốc kích thích bị Nạp Lan Chi phát hiện.
Nạp Lan Chi dời đi tầm mắt, từ bên cạnh đi qua đi.
"Người kia chính là tuyển thủ phá kỷ lục thế giới, thực cao ngạo a."
Eva chăm chú nhìn bóng dáng cô, Eva chưa tham gia Giải vô địch thế giới năm trước, nhưng cô ta nghe nói qua đại danh của cô, đối thủ làm Nenito lo lắng.
"Eva, vượt qua cô ta, em có hi vọng nhất!"
Eva hướng đồng đội cười gật gật đầu, đương nhiên, cô ta sẽ vượt qua Nạp Lan Chi.
Trọng tài hô chuẩn bị, một loạt người chuẩn bị tư thế sẵn sàng, "Đinh" một tiếng, toàn bộ nhảy lấy đà, từ mắt thường tới xem, các cô cơ hồ là cùng nhảy một lúc.
Nhưng nhảy vào trong nước thời gian cùng vị trí bất đồng, cho nên từ góc độ chuyên nghiệp, nhìn qua đều nhảy lấy đà, hoàn toàn là không giống nhau.
Nạp Lan Chi bơi ở đằng trước, Eva theo sát sau đó.
Nenito đứng lên quan sát, thần sắc khẩn trương, Eva là hy vọng lớn nhất của hắn, hy vọng cô ta đừng khiến hắn thất vọng.
"Eva trạng thái rất tốt, mặt sau có cơ hội phản siêu."
Đã đi vào cái thứ nhất xoay người, người ngoài thoạt nhìn bơi lội rất mệt, 50 m đối với chức nghiệp tuyển thủ tới mà nói là chuyện một giây, Nạp Lan Chi phá kỷ lục 3 phút 50 giây, mỗi cái 50 m đều không đến một phút đồng hồ.
Bởi vì đầu gối mới vừa khôi phục, huấn luyện cũng không đúng chỗ, cô xoay người không có sắc bén như trước kia, kéo ra một chút chênh lệch, Eva lúc sau lại theo kịp.
"Làm tốt lắm Eva, không thể để cô ta ở thời điểm xoay người vượt qua, chân cô ta bị thương quả nhiên chưa hồi phục." Niết phu tư cơ một tay nắm tay dùng sức huy một chút.
Ba cái xoay người, Nạp Lan Chi vẫn luôn duy trì dẫn đầu, ưu thế mỏng manh vượt qua Eva.
50m vòng thứ tư bắt đầu rồi, tất cả mọi người điên cuồng tăng tốc, Eva ở nửa đường vượt qua Nạp Lan Chi!
Nạp Lan Chi đứng hàng thứ hai!
"Mau mau mau! Eva, bảo trì tốc độ!" Niết phu tư cơ cũng nhịn không được kích động kêu to.
Trong đại sảnh phát ra thanh âm tích tích, trên màn hình lớn biểu hiện thứ tự, tuyển thủ nước E giành vị trí dẫn đầu, tuyển thủ nước Z theo sát phía sau.
Nạp Lan Chi đứng lên, Eva đi đến bên này muốn cùng cô bắt tay, tươi cười còn chưa kịp thu hồi, Nạp Lan Chi đã bò lên trên bờ, cũng không thèm nhìn tới cô ta một cái mà đi luôn.
Eva tươi cười cùng cánh tay ngượng ngùng ở nơi đó cứng lại, ở bên cạnh các phóng viên chụp ảnh khẳng định là sẽ không bỏ qua cái hình ảnh này.
"Kệ cô ta, Eva, cô ta nhất định là không vui khi cậu đoạt vị trí đàu tiên của cô ta."
Eva cười hướng cô gật gật đầu.
Nạp Lan Chi tâm tình quả thực không được tốt, cô sẽ không đi tố giác cô ta, nhưng cũng sẽ không chịu đựng một người dùng thuốc kích thích ở trước mặt cô lắc lư khoe khoang.

Đúng vậy, cô ta đạt được vị trí đầu tiên, thì làm sao, tác dụng của thuốc kích thích ở trong đó lớn bao nhiêu cô ta chính mình rõ ràng, Nạp Lan Chi khinh thường cùng loại người này thi đấu.
Báo chí nước E:
《 Eva dẫn dầu trong vòng bán kết, tuyển thủ nước Z Nạp Lan Chi không cao hứng cự tuyệt cùng bắt tay với Eva》
《Người nước Z không độ lượng, chỉ vì không có dẫn đầu 》
《Tuyển thủ phá kỷ lục thế giới vòng bán kết bại bởi Eva, từ chối bắt tay, không hề có phong độ 》
Truyền thông nước ngoài:
《tuyển thủ nước E vòng bán kết dẫn đầu, Ashlay bất mãn 》
《 Phá kỷ lục hay phù dung sớm nở tối tàn 》
《An một lần nữa xuất hiện, bơi lội không thuận lợi? 》
Truyền thông nước Z:
《 Nạp Lan Chi quay về đường bơi trạng thái không tốt, hạng mục chủ lực vòng bán kết mất đi bảo tọa dẫn đầu》
《 Bị viêm khớp ảnh hưởng, Nạp Lan Chi có lẽ đánh mất huy chương vàng hai trăm mét bơi tự do》.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui