Editor: Kkoten
Vương Thiến cùng Mao Lanh Canh cũng thực ngoài ý muốn, Nạp Lan Chi ít khi đối đãi với một người như vậy, trong nhận thức của các cô, Nạp Lan Chi mặc dù ít nói, nhìn qua tương đối lãnh đạm, nhưng không cho người ta mặt mũi thế này, cũng là lần đầu tiên.
Hỏi Nạp Lan Chi thế nào cũng không có câu trả lời, hai người tự động cho rằng Eva kia đã chọc tới Nạp Lan Chi.
Chỉ còn hai ngày nữa là trận chung kết diễn ra, lần đầu tiên Nạp Lan Chi không ăn tết ở nhà, khó chịu một lát, cưỡng bách chính mình đem tâm tư đặt ở trận chung kết thượng.
Quốc nội đối lập giới bơi lội nhiệt độ cũng không cao, cái giải đấu bơi mùa đông này không phải giải đấu lớn quốc tế, lúc này chính trực tân niên trong lúc, nước ngoài đã qua Giáng Sinh.
Truyền thông nước Y đối với giải này lại rất quan tâm, mỗi tràng thi đấu đều có đại bộ phận người tới xem.
Trước trận chung kết, Nạp Lan Chi làm nóng thân thể, cố ý làm động tác đứng lên ngồi xuống kéo đầu gối nhiều hơn.
Đầu gối so với lần trước đã linh hoạt hơn rất nhiều, nghỉ ngơi một lát liền muốn lên sân khấu.
Trận chung kết người xem nhiều nhất, người nước Y luôn có lòng nhiệt tình với thể thao, bóng đá là môn thể thao được bọn họ yêu thích nhất.
Nhưng khán giả nước Y thói quen ý thức không được tốt, trên khán đài ném rác bừa bãi chửi rủa thô tục là chuyện thường, bóng đá lưu manh cũng là xú danh loan xa.
Nạp Lan Chi từ phía sau đi ra, khán giả nước Y cũng rất nhiệt liệt vỗ tay.
Đứng trên cầu nhảy, Nạp Lan Chi hướng trên đài nhìn nhìn, hít sâu, đem kính bơi mang lên.
"Chuẩn bị."
Nạp Lan Chi khom lưng, đôi tay đụng tới chân.
"Đinh ~"
Nạp Lan Chi dùng sức nhảy lên, lấy một cái độ cung nhảy vào trong nước, hai chân đong đưa hai cái, gia tăng khoảng cách.
Lúc này Eva bơi ở đằng trước, một tuyển thủ nước E khác cũng bơi phía trước Nạp Lan Chi.
"Eva cùng Lani đều bơi ở phía trước Nạp Lan Chi, rất tốt, nếu có thể tiếp tục duy trì trạng thái thì càng tốt." Nenito nắm chặt bình nước khoáng, kích động mà niết bình nước.
Lani sức không đủ, ở lần xoay người thứ nhất đã bị Nạp Lan Chi vượt qua, Nạp Lan Chi hôm nay tốc độ rất ổn định, vừa mới bắt đầu tuy không nhanh, nhưng đến sau lại không chậm.
Ở chỗ 50 m thứ ba, Nạp Lan Chi trực tiếp bắt đầu tăng tốc, Eva dẫn đầu tràn ngập nguy cơ.
"Eva, Eva, nhanh lên, nhanh hơn nữa." Nenito kêu to, hai mắt trừng lớn, gân xanh trên tay hiện ra.
Eva bơi thật sự rất gian nan, cô ta bất chấp nhiều ít, nhìn bên cạnh lộ ra đầu người, Eva chỉ có ra sức bơi về phía trước.
Đến chỗ xoay người!
Nạp Lan Chi xoay người, dùng sức áp súc hai chân, áp súc đến cuối cùng trong nháy mắt bắn ra, quanh thân dòng nước cấp tốc lưu động, trong nháy mắt đuổi kịp và vượt qua Eva.
Chờ đến tốc độ trượt xuống, Nạp Lan Chi hai tay bắt đầu hoa động.
Người trên khán đài đều đứng lên, trong sân kêu một tiếng cao hơn một tiếng, tuyển thủ có thể tăng tốc đều nỗ lực mà tăng tốc, Nạp Lan Chi lấy ưu thế mỏng manh dẫn trước Eva.
Mười mét cuối cùng, khoảng cách giữa Nạp Lan Chi và Eva lại lần nữa kéo ra một chút, duy trì đến kết thúc.
Nạp Lan Chi đứng lên, sờ sờ đầu gối, còn được, đem kính râm lấy ra, Nạp Lan Chi bò lên trên bờ, phóng viên đã ở bên cạnh hô, mời Nạp Lan Chi đi qua phỏng vấn.
Nạp Lan Chi đi vọt vào phòng tắm rửa, Vương Thiến cầm khăn tắm áo khoác ở cửa chờ cô, bởi vì viêm khớp, Nạp Lan Chi đem nước trên đùi lau khô, đem cái bao đầu gối mang lên.
Đầu tiên tiếp thu chính là phóng viên CCTV phỏng vấn.
"Nạp Lan Chi, chúc mừng cô lại đoạt được thêm một huy chương vàng."
"Cảm ơn." Nạp Lan Chi mỉm cười gật đầu.
"Mọi người đều rất quan tâm thương thế của cô, vòng bán kết hôm qua cô chỉ đạt vị trí thứ hai, là bị viêm khớp ảnh hưởng sao?"
Cameraman đem màn ảnh di chuyển thấp xuống, dừng ở đầu gối Nạp Lan Chi.
Nạp Lan Chi lắc đầu: "Viêm khớp đã tốt hơn rất nhiều, ngày hôm qua chỉ là không có trạng thái.
Cảm ơn mọi người quan tâm."
"Ở nước ngoài thi đấu không thể về nước ăn tết, nhớ nhà sao?"
"Ân, tôi phỏng vấn ở tiết mục này sẽ phát sóng đúng không?" Nạp Lan Chi nhìn phóng viên, lại nhìn cameraman.
Phóng viên lập tức nói tiếp: "Đúng vậy, cô có muốn nói cái gì với người nhà không?"
"Năm mới vui vẻ, con rất xin lỗi không có thể cùng mọi người ăn tết, hy vọng mọi người đều mạnh khỏe." Nạp Lan Chi ngắn gọn nói chúc năm mới.
Tấm huy chương vàng lần này hoàn toàn đánh tan mấy tin đồn thương bệnh của cô mấy ngày hôm trước, nói cho mọi người biết, liền tính cô có bị viêm khớp, thì cô vẫn như cũ là đệ nhất.
Eva cảm xúc rất không ổn định, một khuôn mặt trắng bệch, "Vì cái gì! Cô ta không phải người, rõ ràng tôi......"
"Đủ rồi, Eva!" Nenito cơ đánh gãy lời cô ta , để tránh cô ta nhiều lời, "Đi qua liền qua đi đi, cô bé ngoan, cháu có huy chương bạc, chúng ta còn có cơ hội."
Eva ủ rũ mà rũ tay xuống, cơ hội? Lần sau là khi nào, thế vận hội Olympic sao? Cô ta sử dụng thuốc kích thích cũng chưa có biện pháp vượt qua cô, cô là quái vật sao? Hay là, cô ta cũng sử dụng thuốc kích thích?
Bơi đồng đội còn có mấy ngày mới bắt đầu, Nạp Lan Chi liền nhàn hạ, cùng ngày quốc nội đêm 30, nước ngoài vẫn thi đấu như cũ, Đội Quốc Gia vì các tuyển thủ cố ý chuẩn bị bữa tối phong phú một chút.
Nạp Lan Chi tâm tình hạ xuống, không ăn được mấy miếng, liền tìm cớ về phòng của mình.
Dưới ánh đèn tối, Nạp Lan Chi có chút cô đơn, cô ngồi ôm hai chân, ý đồ tìm kiếm một ít cảm giác an toàn.
Tiếng chuông di động vang lên, Nạp Lan Chi nhìn tên trên màn hình, có chút giãy giụa, lần trước khắc khẩu lúc sau, cô liền không cùng Phó Trí Thành liên hệ quá.
"Uy."
"A Chi, đêm giao thừa."
Trong nháy mắt, mắt với mũi Nạp Lan Chi đều ê ẩm, đêm giao thừa, nhưng cô chỉ có một mình.
"Ân......"
"Nhớ nhà sao?"
"Nhớ."
"Tưởng anh sao?"
......!"Nhớ."
"Ra ngoài nhìn ánh trăng."
Nạp Lan Chi mang dép lê vào, kéo tấm rèm bên cửa sổ sát đất ra, trên bầu trời ánh trăng bị mấy đám mây đen che đi, lúc ẩn lúc hiện, như đồng cảm với bản thân mình, đối với thi nhân cổ đại nhìn trăng nhớ người kia cô cũng lý giải đi lên.
"Có tròn và sáng không ?"
Nạp Lan Chi: "Rất tròn rất sáng."
Nạp Lan Chi có thể nghe thấy đối phươn cười khẽ.
"Gạt anh hay tự gạt mình, rõ ràng trăng bị che khuất rồi."
Nạp Lan Chi đôi mắt vô hạn phóng đại, tay đang cầm di động run rẩy, lời nói ở đầu lưỡi đánh vài cái chuyển, cô có thể nghe thấy tiếng tim đập của mình, "Anh, anh ở nơi nào......"
"Đi xuống xem."
Nạp Lan Chi nhìn xuống dưới, đèn đường phía dưới, anh mặc áo khoác lông, một tay cắm vào túi, một tay cầm di động, đôi mắt anh chuẩn xác mà nhìn về phía cửa sổ phòng Nạp Lan Chi.
Nạp Lan Chi đầu óc oanh nổ, cô không màng tất cả mà đem điện thoại ném tới trên giường, giày cũng không đổi mà chạy ra người, không có đi thang máy, từ lầu ba chạy xuống.
Anh tới rồi, liền ở rất gần cô.
Nạp Lan Chi một hơi chạy đến dưới lầu, chờ đi ra chung cư, cô thở ra khí ở trong không khí có thể rõ ràng thấy được.
Phó Trí Thành ở dưới đèn đường nhìn cô.
Nạp Lan Chi nắm áo ngủ trước ngực.
Phó Trí Thành động trước, anh bắt đầu đi qua.
Nạp Lan Chi cũng chịu không nổi mãnh liệt mà nước mắt chảy ra, vọt đi qua, Phó Trí Thành chuẩn bị tốt tư thế ôm, ôm cô một cái đầy cõi lòng, Nạp Lan Chi vòng lấy eo anh, mặt vùi vào áo khoác của anh.
"Chỉ ôm như vậy thôi sao?" Phó Trí Thành vuốt tóc cô, hỏi.
Nạp Lan Chi không rõ chính mình vì cái gì ở dị quốc tha hương khổ sở nhất thời điểm, luôn là muốn hướng về phía anh khóc, cọ rớt nước mắt, rời khỏi lòng ngực anh, cúi đầu, mũi chân chỉa xuống đất, "Anh, như thế nào tới?"
Phó Trí Thành sờ sờ tay cô, hơi lạnh, đem tay cô nắm chặt ở trong tay, "Đêm giao thừa, em một thân một mình anh không đành lòng."
Nạp Lan Chi xả ra một cái tươi cười.
"A Chi, nếu vừa rồi chúng ta vẫn chiến tranh lạnh, nếu anh không bán ra một bước kia, em có phải cũng sẽ không hướng anh chạy tới hay không?" Phó Trí Thành hô nhiệt khí, hai người trên đầu đều bị bông tuyết rơi xuống tan thành trong suốt.
Bị anh nắm ngón tay giật giật, Nạp Lan Chi trả lời không ra.
Phó Trí Thành chăm chú nhìn cô trong chốc lát, lôi kéo cô đi vào.
Đi vào phòng Nạp Lan Chi, Phó Trí Thành cởi áo khoác.
Nạp Lan Chi pha hai ly nước ấm, đưa cho Phó Trí Thành đang ngồi ở trên giường, "Người nhà anh?"
"Bọn họ cũng đều biết." Thấy mặt cô lộ vẻ bất an, "Đừng lo lắng, bọn họ đều muốn anh tới.
Ai bảo em bây giờ ở trong lòng ông bà nội còn quan trọng hơn anh chứ."
Nạp Lan Chi cười cười, trong phòng lại khôi phục trầm mặc.
Phó Trí Thành thở dài, nhìn cô gái trước mặt lại giống như rùa đen rụt đầu: "Muốn ngồi yên cả một đêm như vậy sao?"
Nạp Lan Chi cọ đến bên người anh, nhìn vào đôi mắt anh, "Kỳ thật, anh có thể tới em rất vui, thật sự, so với việc em lấy được thưởng còn vui hơn.
Em biết, em thật không tốt, cảm ơn anh có thể vì em làm nhiều như vậy."
Phó Trí Thành cùng cô nhìn nhau nửa phút, Phó Trí Thành ôm bả vai cô, Nạp Lan Chi dựa vào trên vai anh.
"A Chi, anh yêu em, cho nên anh nguyện ý vì em hy sinh cùng nhượng bộ.
Chính là, anh lại lo lắng, anh là đơn phương......"
Tay Nạp Lan Chi tựa vào bả vai Phó Trí Thành, hai đầu gối quỳ gối trên giường, đôi môi cứng đờ mà dán lên đôi môi anh.
Phó Trí Thành cũng cương phần lưng, theo sau, một tay ôm eo cô sát lại thân mình, một tay đè lại đầu cô......
Nạp Lan Chi bị phóng ngã vào trên giường, hai người dây dưa vừa mới bắt đầu......
**
"Năm mới vui vẻ."
Nạp Lan Chi chớp chớp mắt, đầu hoàn hồn, lập tức đem chăn kéo lên khai, che mặt lại, trong lòng kêu rên.
Phó Trí Thành nghiêng thân, một bàn tay đem chăn kéo xuống tới.
"Một vấn đề rất nghiêm túc." Nạp Lan Chi nhìn trần nhà.
"Ân."
"Anh chờ lát nữa đi ra ngoài như thế nào."
"Thì đi ra ngoài thôi."
Nạp Lan Chi lôi kéo khóe miệng cười lạnh hai cái, tròng mắt lăn lộn đến khóe mắt, nhìn anh, "Nếu không anh chờ đồng đội của em đều đi rồi mới đi ra."
Phó Trí Thành ngồi dậy, "Không cần lừa mình dối người, A Chi, này chơi không vui."
Nạp Lan Chi trừng anh một cái.
Phó Trí Thành đến làm rất nhiều người trong đội kinh ngạc, kỳ thật có không ít người đều biết quan hệ của Phó Trí Thành và Nạp Lan Chi, tuy rằng Nạp Lan Chi chưa công khai nói ra.
Phó Trí Thành ở khách sạn bên ngoài, nhưng mỗi ngày đều tới bên này.
Ngại thân phận của anh, nhóm huấn luyện viên cũng không nhiều lời.
Có lẽ là Phó Trí Thành đã đến làm lòng cô yên ổn, Nạp Lan Chi cảm giác so với trước kia nhẹ nhàng rất nhiều, tựa như đứa trẻ có cái chỗ dựa, thậm chí có chút vô pháp vô thiên.
Vòng bán kết trung400m, đội nước Z lấy tiểu tổ đệ tam, tổng xếp hạng thứ sáu khó khăn lắm mới vào vòng trong.
Lúc này, tờ báo 《 kính báo 》nổi tiếng nước Y đăng một tin kính bạo.
《vận động viên bơi lội nước Z Nạp Lan Chi dùng thuốc kích thích, nước tiểu màu tím lam 》
Nội dung tin tức: Tuyển thủ Nạp Lan Chi mấy ngày gần đây tới quốc gia của ta tham gia giải đấu bơi lội mùa đông, theo truyền thông nước Z đưa tin, Nạp Lan Chi phía trước bởi vì viêm khớp nên vắng mặt hơn phân nửa giải đấu, mà lần này dự thi, rất nhiều người đều ở suy đoán thương thế của cô, mấy ngày trước, cô đoạt được huy chương vàng hạng mục 200m bơi tự do, hung hăng mà đả kích người đoán thương thế của cô chưa tốt.
Nhưng mà, hôm nay có võng hữu chụp tới ảnh chụp Nạp Lan Chi vào WC.
【 hình ảnh vì Nạp Lan Chi tiến vào WC 】, nhưng mà, nước tiểu có màu tím lam.
【 hình ảnh Nạp Lan Chi đi ra WC 】【 hình ảnh vì màu tím lam 】
Mọi người đều biết, vận động viên dùng thuốc kích thích lúc sau, nước tiểu sẽ hiện ra màu tím, sau đó sử dụng thuốc lợi tiểu, liền sẽ có màu tím lam, chờ đến lịch thi đấu kết thúc, tránh thoát kiểm tra thí điểm liền không qua.
Có lẽ vị này vì bảo trì thành tích thần thoại bất bại, thế nhưng bí quá hoá liều, sử dụng thuốc kích thích.
Như vậy, mọi người có thể chấp nhận sao?
Lúc này 《 Thần Điện 》 còn chưa hạ ánh, Nạp Lan Chi bằng vào 《 Thần Điện 》 ở Âu Mỹ cũng gom vô số fan, rất nhiều người đều ngạc nhiên phát hiện, cái này huyễn khốc An, ở trong đời thực thế nhưng là một tuyển thủ bơi lội thế giới!
Nạp Lan Chi ở Âu Mỹ chờ mà mức độ nổi tiếng cũng cọ cọ cọ dâng lên, đại bộ phận đều đem cô trở thành An.
Lúc này tuôn ra Scandal thuốc kích thích, mặc kệ là chức nghiệp kiếp sống hay là thứ khác, Nạp Lan Chi không chỉ bị truyền thông quốc nội khiển trách, mà còn bị truyền thông nước ngoài cười nhạo.
.