Trọng Sinh Nguyên Soái Phu Nhân Là Tang Thi



"Tinh

Tinh cầu hoang tĩnh mịch thê lương, di chuyển trên nền cát nóng rực, cát lấp đầy trời làm trở ngại bước đi, ngay cả phân biệt phương hướng đơn giản nhất cũng cực kỳ khó khăn.

Trác Kỳ Bảo kéo bước nặng nề, cái nóng khiến cậu mỏi không nói nổi. "Ta cảm thấy không chờ đến khi chúng ta đi ra ngoài, đã bị nướng thành miếng thịt chín."

"Sân Mộc, ta lần nữa quỳ phục vận đen của ngươi." Mễ Phi rút cái chân rơi vào hố cát, khổ bức cảm khái. "Mười tinh cầu săn thú, ngươi vẫn có thể chọn được cái nghèo nhất ác liệt nhất."

"Tinh cầu săn thú đều không khác nhau lắm, tuy hoàn cảnh nơi này ác liệt, nhưng chung quy chúng ta không gặp phải  kẻ săn thú." Bách An Ngưng thao tác máy tính, tìm kiếm phương hướng chính xác.

"Ta tình nguyện đánh nhau với kẻ săn thú." Mễ Phi khát đến khóe miệng khô nứt. "Cũng đã 2 ngày, ngay cả viện sinh dự thi cũng không thấy một tên."

Trác Kỳ Bảo nhếch miệng cười khổ "Chờ đụng phải kẻ săn thú, có thời gian cho ngươi khóc."

"Ngươi biết quy tắc?" Long Vũ nghi hoặc.

"Quy tắc ta không biết, nhưng phải tin tưởng trực giác của ta."

"Vô nghĩa thật nhiều."  Sân Mộc đi đầu xoay người khinh bỉ nhìn mấy tên muốn nằm liệt.

Trác Kỳ Bảo nằm liệt trên đất giả chết, thở hổn hển cảm thấy có chút cuộc sống không còn gì luyến tiếc. "Sân Mộc, đừng bắt chúng ta giống như ngươi, thực chiến của ngươi cũng đứng nhất toàn học viện, chúng ta chỉ là pháo hôi."

"Không có tiền đồ." Sân Mộc lấy máy điều tra mini  ra dò đường, xoay người ngồi xếp bằng. "Ở chỗ này nghỉ ngơi trước."

Trác Kỳ Bảo và Mễ Phi nằm liệt như cá khô, Long Vũ Bách An Ngưng ngồi bên cạnh Sân Mộc, Sân Mộc cởi giày trút cát ra, tùy ý hỏi "Đều có kiến nghị sao?"

"Khu thi đấu săn thú khẳng định có kẻ săn thú, tổ chức R đang truy bắt chúng ta, nơi đóng quân tạm thời của bọn chúng nhất định sẽ có phi thuyền hoặc chiến hạm." Long Vũ bình tĩnh phân tích cục diện.

"Ta cũng nghĩ như vậy." Bách An Ngưng nói. "Tìm được nơi đóng quân tạm thời của tổ chức R, lấy được phi thuyền hoặc chiến hạm đến chiến khu   khác trước, sau đó lại nghĩ cách tìm ra phòng nghiên cứu của tổ chức."

"Muốn trộm chiến hạm?" Mễ Phi hứng thú nói.

"Từ trước đến nay quả nhân không làm chuyện ngu xuẩn của trộm cắp." Sân Mộc híp mắt. "Muốn thì công khai cướp đoạt!"

"Sân gia bá khí uy vũ." Trác Kỳ Bảo uể oải dựng thẳng ngón cái.

Khóe mắt liếc qua Trác Kỳ Bảo và Mễ Phi nằm trên mặt đất như khô cá chết, Sân Mộc khinh bỉ "Cá khô còn có thể trở mình, hai tên ngu xuẩn các ngươi cho làm sủng vật cũng lãng phí lương thực."

Trác Kỳ Bảo cùng Mễ Phi xoay người quỳ rạp trên mặt đất. "Chúng ta cũng có thể trở mình."

Sân Mộc "......" Tuyệt đối là đồng đội heo.

Bước chân ngắn ngủn của lính trinh sát mini (aka chó nhỏ) chạy về nhảy vào lòng ngực Sân Mộc, máy tính Bách An Ngưng vang lên cảnh báo, Bách An Ngưng click mở màn hình giả thuyết trên máy tính, biểu tình lập tức có chút ngưng trọng "Có người đang tới gần."

Trác Kỳ Bảo và Mễ Phi đang giả chết "trượt" cái đuổi đến trốn sau lưng Sân Mộc, Bách An Ngưng cùng Long Vũđứng trái phải bên cạnh  Sân Mộc, nhìn những thân ảnh không rõ đang từ từ tới gần, gió xung quanh Sân Mộc bập bềnh đầy vi diệu.

Chờ thân ảnh tới gần Sân Mộc thấy rõ mặt thật của bọn họ, chiều cao như người bình thường, làn da ngăm đen trải đầy hoa văn phức tạp, đôi mắt tròn vo như quả bóng bàn, hai bên khóe miệng còn có lỗ tròn.

"Người Ikesi tinh, chủng tộc tinh tế duy nhất sinh tồn được trong nước." Bách An Ngưng thấp giọng  phổ cập cho Sân Mộc.

"Ta còn tưởng là cá nheo thành tinh." Kích động thiếu chút nữa động thủ chộp tới nướng ăn.

Có bốn người Ikesi tinh, hơn nữa đều bị thương nhẹ, sau khi nhìn thấy đám người Sân Mộc cũng bị giật mình, náo loạn cảnh giác phòng bị.

Bách An Ngưng nhìn mấy người Ikesi tinh lên tiếng chào hỏi trước kia, Sân Mộc quay đầu nhìn Trác Kỳ Bảo. "Bách An Ngưng nói cái gì?"

"Ngôn ngữ thông dụng tinh tế, môn cơ sở vỡ lòng học viện." Trác Kỳ Bảo giải thích.

"......" Cho nên vô luận đến thời đại nào, nắm giữ một môn ngoại ngữ là cần thiết sao?

Nhìn thấy bộ dạng mặt quan tài của Sân Mộc, Trác Kỳ Bảo biết Sân Mộc nghe  không hiểu, liền tới gần Sân Mộc nhỏ giọng phiên dịch. "Viện sinh của Ikesi tinh, vừa mới bị kẻ săn thú phục kích thương vong thảm trọng, tổ đội 13 người chỉ còn lại 4 người."

"Bọn họ không muốn tranh đấu với chúng ta, hy vọng chúng ta nhường đường, bọn họ nguyện ý lấy ra một phần dịch dinh dưỡng làm cái giá trao đổi hoà bình."

Sân Mộc ngưng mi nghĩ nghĩ, để đại phiên dịch Trác Kỳ Bảo nói "Hỏi bọn họ vị trí của kẻ săn thú."

Thả viện sinh Ikesi tinh rời đi, Sân Mộc dùng thân đao bổ ra tiếng gió, làm cát xung quanh bay lên đầy trời. "Chỉnh lại trang bị xuất phát chuẩn bị chiến đấu."

Từng người uống dịch dinh dưỡng bổ sung thể lực, do Sân Mộc mở đường đi về hướng viện sinh Ikesi tinh chỉ trước đó.

Đi bộ cỡ 2 tiếng, máy tính Bách An Ngưng đột nhiên có dị động. Bách An Ngưng gọi Sân Mộc lại, một tay thao tác màn hình máy tính. "Sân Mộc, phía trước 1 ngàn mét có hai người đang tới gần chúng ta."

Bách An Ngưng vừa dứt lời, người Kuru tinh da xanh đã đến ngay trước mắt, Trác Kỳ Bảo quyết đoán cầm súng nhắm ngay người Kuru tinh, Long Vũ nhíu mày cảnh giác "Người Kuru tinh, sinh ra đã có tốc độ cực nhanh, am hiểu thể thuật chiến đấu."

"Viện sinh học viện Liên Bang Lam Á tinh." Kẻ săn thú Kuru tinh nhìn thông tin trong máy tính cầm tay, nhếch miệng lộ ra hàm răng nhọn dữ tợn.

"Tiểu quỷ thân kiều da nộn, dáng vẻ bất lực tuyệt vọng sẽ rất đáng thương nha."Kẻ săn thú Kuru tinh cử động nắm tay, nhìn mấy người Sân Mộc như đang nhìn kẻ đợi bị làm thịt.

"Dáng vẻ kiều nộn này còn dụ hoặc hơn cả nam nhân trong ngục."

"Hỗn đản câm miệng!" Mấy lời dơ bẩn làm Trác Kỳ Bảo móc lấy súng năng lượng.

Năng lượng laser bắn vào mặt cát, kẻ săn thú Kuru tinh biến mất tại chỗ, chớp mắt đã xuất hiện chỗ 2 mét trước mặt Trác Kỳ Bảo. "Tiểu quỷ không biết chiến tranh thảm thiết, hẳn là nên giáo huấn một chút."

Kẻ săn thú Kuru tinh hóa thành hư ảnh rồi biến mất, Trác Kỳ Bảo biểu tình ngốc ngốc không biết làm sao, Sân Mộc vẫn luôn im lặng đột nhiên túm chặt cổ áo cậu, ném Trác Kỳ Bảo sang bên cạnh.

Kẻ săn thú Kuru tinh xuất hiện tại vị trí vừa rồi của Trác Kỳ Bảo, Sân Mộc đã nhanh như chớt tàn nhẫn đá chân sang, đem kẻ săn thú Kuru tinh muốn tập kích Trác Kỳ Bảo đá bay ra ngoài, ngã thật mạnh vào trong hố cát, vai trái bị vặn vẹo quỷ dị.

Sân Mộc nhàn nhã đi đến bên cạnh kẻ săn thú Kuru tinh đang kêu thảm thiết, lấy chân nghiền nát cánh tay gã, hờ hững nói "Vô nghĩa thật nhiều, chim non không biết chiến tranh thảm thiết đúng là nên giáo huấn."

"Là cái tay này vừa mới chạm vào tên ngốc kia?" Khóe miệng Sân Mộc nhếch lên nụ cười huyết tinh. "Vậy không cần giữ." Chân đột nhiên dùng sức, đem cánh tay rắn chắc của kẻ săn thú Kuru tinh xé đứt từ chỗ bả vai.

Máu màu xanh biếc thấm vào trong cát, kẻ săn thú Kuru tinh thê lương hét lên, Sân Mộc ghét bỏ nhấc chân đá vào cằm gã. "Thật ồn ào."

Sân Mộc thu chân, xoay người nhìn mấy tên săn thú khác, khóe miệng cười như không cười ở trong mắt mọi người, tựa như ác ma bóng đêm.

Kẻ săn thú Kuru tinh lảo đảo lui về sau nửa bước, thân ảnh Sân Mộc biến mất, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt hắn ta, quyền cước nện gãy tứ chi hắn, bóp cổ đem hắn ấn vào trong cát "Chim non, quả nhân thỉnh giáo ngươi chút chuyện."

Kẻ săn thú Kuru tinh bị tử vong bao trùm hoảng sợ trợn tròn mắt, mở miệng mãnh liệt gật đầu "Ta đều nói, xin ngươi buông tha cho ta."

"Ta liền thích nghe lời tù binh." Nụ cười trên môi Sân Mộc lại tăng thêm vài phần. "Nơi đóng quân kẻ săn thú ở đâu."

Biểu tình Kuru tinh hiện lên hoảng hốt, một chốc chần chờ khiến Sân Mộc thu lại ý cười trên khóe miệng. "Ta cho ngươi thời gian chậm rãi suy nghĩ, cách mỗi 5 giây ta liền niết gãy 1 khúc xương của ngươi, thẳng đến khi ta vặn rớt đầu ngươi, thời gian vô cùng dư dả."

"Không, ta nói." Kho lỗ tinh người săn thú hoảng sợ mở to hai mắt. "Cầu ngươi không cần làm như vậy."

Kẻ săn thú Kuru tinh đem nơi đóng quân nói cho Sân Mộc, bao gồm số người săn thú đóng giữ, nơi tồn trữ vũ khí.

Chờ Bách An Ngưng ghi chép xong, Sân Mộc buông kẻ săn thú Kuru tinh ra, ngạo kiều xước tóc đen trên trán. "Đúng là thô bạo làm đơn giản hơn không ít việc!"

Bọn Bách An Ngưng nhịn không được run rẩy, sau lưng âm trầm tỏa ra hàn khí. "Ác ma!"

"Sân Mộc, cảm ơn ngươi a." Trác Kỳ Bảo xoa cánh tay bị ngã đau bỉu môi nói cảm ơn.

"Ngươi là vợ của Tư Kỳ, Tư Kỳ là cấp dưới của Viên Úc Thần, theo lý ta nên che chở ngươi." Sân Mộc ưỡn ngực khoanh tay.

Trác Kỳ Bảo lập tức sửng sốt, mặt đỏ lên rít gào "Ta cùng tên biến thái kia không có quan hệ!!"

"Các ngươi không phải đã làm tình rồi sao?" Sân Mộc nghi hoặc.

Vẻ mặt Trác Kỳ Bảo trì độn, theo bản năng buột miệng thốt lên "Ngươi sao biết." Vừa dứt lời, Trác Kỳ Bảo lập tức che miệng, mặt trướng đỏ tím trừng mắt.

Bách An Ngưng cùng Long Vũ Mễ Phi che mặt, nhẫn cười Trác Kỳ Bảo xuẩn manh. Sân Mộc vỗ bả vai Trác Kỳ Bảo, một bộ ngô gia có con nhỏ trưởng thành, cảm khái. "Chờ các ngươi sinh hài tử, quả nhân giúp các ngươi dạy dỗ."

"Sân Mộc!!" Trác Kỳ Bảo thất khiếu bốc khói.

"Đừng ra vẻ thẹn thùng, quả nhân là có kinh nghiệm, nhìn lão Viên nhà ta được ta dạy dỗ rất nghe lời." Sân Mộc không quan tâm Trác Kỳ Bảo khổ não, xoay người lười nhát rời đi.

Trác Kỳ Bảo che mặt "Đừng giữ ta để ta đi tìm chết!"

Các quân quan đang xem phát sóng trực tiếp ở căn cứ Cửu Quân, Trác Lâm Anh phá vỡ máy tính trong tay, sắc mặt âm trầm xoay người rời khỏi phòng.

Tư Kỳ đang cùng nhóm tháo hán tử cởi trần, ngồi trong túc khu xem phát sóng trực tiếp tinh tế săn thú, đột nhiên thấy Trác Lâm Anh cả người bao phủ mưa rền gió dữ ầm ầm đi đến, sát khí tối tăm.

Trác Lâm Anh thẳng đi về phía Tư Kỳ, mắt thấy Trác Lâm Anh rút súng, Tư Kỳ quyết đoán nhảy lên. "Trác trung tá đây là túc khu nam, cần phải lý trí a!"

"Lão nương lý trí tổ tông ngươi! Tư Kỳ ngươi cái tên súc sinh, lão bất tử gia súc, cũng có thể khi dễ đệ đệ ta, trâu già gặm cỏ non không biết xấu hổ, ta cắt  nghiệt căn của ngươi!!"

"Ngươi đừng xúc động, nghe ta giải thích a!"

"Tư Kỳ! Đại gia ngươi đứng lại cùng ta tử chiến một trận."

Trác Lâm Anh cầm súng đuổi  đánh Tư Kỳ, Tư Kỳ ở trần chạy khắp túc khu, động tĩnh giống như tháo dỡ kinh động đến người trong túc khu, sôi nổi ra xem tình huống.

Túc khu nam đều là những binh lính thô lỗ, đa số cũng không mặc y phục che chắn, Trác Lâm Anh  đuổi đánh Tư Kỳ khắp túc khu, dù Trác Lâm Anh có cường hãn đi nữa thì cũng là nữ nhân, lập tức túc khu nam căn cứ Cửu Quân hóa thành một trận gà bay chó sủa tìm y phục.

Tội phạm Sân Mộc khiến túc khu nam căn cứ  Cửu Quân xảy ra thảm án, hoàn toàn không biết gì về việc này, dựa theo lời kẻ săn thú Kuru tinh đã tìm đến bên ngoài chỗ đóng quân.

Sân Mộc mang theo bọn Trác Kỳ Bảo trốn ở hố cát bên ngoài nơi đóng quân, nhìn kẻ săn thú đi qua đi lại chỗ đóng quân, bàn bạc nên làm thế nào.

"Sáu kẻ săn thú tổ chức khủng bố R, súng máy sung túc, hai phi thuyền một chiến hạm đầy vũ khí." Long Vũ phân tích chiến cuộc cùng Sân Mộc. "Bất đồng với tội phạm Kuru tinh vừa rồi, sáu người này đều là lính đánh thuê có nhiều kinh nghiệm chiến đấu."

"Ba Kabi tinh, đặc điểm của Kabi tinh chính là dáng người cường tráng cao lớn, sức lực rất mạnh hơn nữa gân cốt da thịt rắn chắc."

"Hai người Ikesi tinh, đặc điểm là cảm quan nhanh nhạy giảo quyệt. Cuối cùng là người Tử Kim tinh, chỉ số thông minh của Tử Kim tinh rất cao, giỏi về lập mưu và chỉ huy toàn cục tác chiến."

"Nếu không cường công được cũng chỉ có thể dùng trí." Bách An Ngưng nói. "Phải đợi trời tối sao?"

"Thật phiền toái." Sân Mộc kéo trường đao, đứng dậy đem mình bại lộ trong phạm vi theo dõi của kẻ săn thú.

"Sân Mộc!" Bách An Ngưng kinh ngạc.

Kẻ săn thú đã phát hiện mấy người ẩn thân, muốn chạy cũng không kịp nữa. Long Vũ nhíu mày, vẻ mặt ngưng trọng nhìn Sân Mộc. "Sân Mộc, dị năng ngươi rốt cuộc cấp mấy."

Nếu hiện tại Sân Mộc là 2S, bọn họ lại phối hợp hoàn mỹ, cho dù không có phần thắng, cũng có thể giữ được tánh mạng thoát ra.

Sân Mộc nhìn kẻ săn thú đang tập hợp, khóe miệng nhếch lên độ cung lạnh lẽo. "Ta mở đường cường công, các ngươi đi theo nhặt của hời."

"......" Mọi người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui