Trọng Sinh Niên Đại Kiều Thê Có Không Gian


Editor: Cafe26Kiều Uyển Uyển từ xa đã nhìn thấy bọn họ, mà bị dọa hoảng hốt.

Ngay lập tức, cô quay đầu và bỏ chạy.

“Lại còn chạy sao!” Vương Lai Phúc vung tay lên, “Bắt cô ta cho ta!”Mấy tên nhận lệnh kia nhất thời hưng phấn, cả đám gào thét, co chân đuổi theo.


Sức lực Kiều Uyển Uyển xuyên vào thật sự là yếu đuối, chưa chạy được mấy bước đã thở không nổi, tim đập thình thịch giống như muốn lao ra khỏi ngực, cảm giác như chạy thêm đoạn nữa sẽ bị đột tử mất.

Chẳng qua cô muốn bỏ chạy, cũng chạy không thoát, mấy người đám Vương Lai Phúc cười cười vây kín quanh cô, nhìn chằm vào mắt của cô, giống như nhìn con mồi trong lồng, tên nào tên nấy đều không có ý tốt gì.


Cô nhíu đôi mày đẹp, run run hàng lông mi cong vút dày đậm: "Các ngươi, các ngươi muốn làm gì? "“Chị dâu, đại ca chúng tôi đến đón chị, chị dâu tính chạy sao?”“Đúng vậy!”“……”Kiều Uyển Uyển sợ hãi lui về phía sau vài bước, đột nhiên bị ai đó túm lấy bả vai, một mùi khói khó ngửi xộc thẳng vào mũi, cô nhíu mày quay đầu nhìn thì gặp ngay bản mặt không gì tử tể của Vương Lai Phúc, nhất thời bị dọa cho muốn đẩy hắn ra xa.

Nhưng sức lực của cô sao bì nổi với Vương Lai Phúc, chẳng những không để cho cô đẩy đẩy ra, ngược lại còn đem cô kéo về ép trong ngực hắn, híp mắt nhìn cô: “Người nhà cô ngay cả tiền lễ cưới của ta cũng đã nhận lấy rồi, từ nay về sau cô chính là vợ của Vương Lai Phúc ta, cô còn xấu hổ cái gì nữa?”Hắn nói xong vươn tay nắm lấy cằm Kiều Uyển Uyển, Kiều Uyển Uyển phẫn nộ muốn gỡ tay hắn ra, nhưng lại bị hắn cản lại, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên xấu hổ: “Vương Lai Phúc! Ngươi buông ta ra, đồ lưu manh!”“Ta là lưu manh như vậy, lúc ta lưu manh hơn, cô còn chưa thấy đâu!”Vương Lai Phúc dùng lực nắm lấy cằm cô, nhìn chằm chằm đôi môi hồng đào đầy đặn của cô, nuốt ực nước miếng, “Nào, để cho anh Phúc, hôn một cái!”“Ha ha ha ha! Đại ca muốn hôn chị dâu rồi”.

“Ô ô! hôn đi, hôn đi! ”“……”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui