Trọng Sinh Niên Đại Tiểu Kiều Thê Có Không Gian


Trần Di khiêm tốn thỉnh giáo, vừa nhìn vừa học.

Hạ Minh Thành dùng gạo để nấu cháo, thả vào một nắm gạo nhỏ.

Cháo này khá ổn, ăn rất ngon.

Đồ ăn hôm nay không có món xào, hôm qua còn thừa một ít cải trắng.

Trần Di nghĩ nghĩ vẫn là đi trong phòng, lấy ra cái hũ dưa chuột muối.

“Đây là tôi mang từ nhà tới, chúng ta cùng nhau ăn đi.

” Cô cầm một cái bát rỗng, dùng đũa lấy ra một ít.

Chỉ ăn cải trắng thôi chưa đủ, phải đổi khẩu vị chứ.

Hạ Minh Thành không nói gì, nhưng sau khi ăn dưa muối, hai mắt sáng lên, thứ này có thể ăn a, rất ngon.

Không nghĩ tới ngày mùa đông còn có thể ăn một miếng dưa chuột tươi, không biết nó được ướp kiểu gì, màu sắc vẫn rất xanh.

Mấy cái dưa chua hắn từng ăn qua đều là màu vàng, cũng không ngon bằng cái này.


Hai người ăn sáng xongrồi nghỉ ngơi, hôm nay cũngko có việc gì làm.

Trần Di rất nghe lời đại đội trưởng, bây giờ ra ngoài rất dễ bị bắt gặp.

Sau hai ngày tuyết rơi, cuối cùng trời cũng tạnh.

Cô ra ngoài xem Hạ Minh Thành xúc tuyết, nhưng cô không giúp đỡ, không còn đồ làm, trừ khi cô đào tuyết bằng tay.

Trần Di theo hắn ra ngoài đi dạo, nhìn thấy ít củi được chặt ở bên cạnh nhà.

Này cũng không ít đâu, hẳn là có thể dùng trong hai tháng.

Cách đó không xa có một nhà vệ sinh nhỏ được dựng bởi một tấm ván gỗ, rất cũ kỹ.

Cô lúc này mới nhớ đã hai ngày rồi cô không đi vệ sinh.

Cư nhiên trong không gian có nhà vệ sinh, ngu gì ra ngoài kia cho lạnh mông.

Trần Di bĩu môi, cô vẫn phải cố gắng a, nếu không bị họ phát hiện ra cô có ăn mà không có thải, còn tưởng rằng cô là con Tì Hưu* đấy chứ.

*Con Tỳ Hưu có miệng mà không có hậu môn.


Có hình dáng gần giống Kỳ Lân, tương truyền là đầu rồng, mình ngựa, đuôi sư tử và có cánh.

Đây linh thú mạnh nhất trong tất cả các loại.

Chuyên ăn của cải, vàng bạc, châu báu tứ hướng, mang về cho gia chủ mà không ị ra.

Nếu bắt buộc phải sử dụng nhà vệ sinh, vậy thì mỗi ngày một lần đi vậy.

Thời điểm giữa trưa, Trần Di dùng củ cải và cải trắng làm nhân, đem bột bắp làm thật tốt để gói bánh bao.

Này cũng có ít thức ăn, chắc không cần dùng đồ trong không gian nhỉ?Không sao, không sao? Dù gì Hạ Minh Thành nếu không thích thì đừng có ăn nữa.

Cô nhớ tới cái chân dê to hôm qua thấy qua, người này chắc giấu đi rồi chứ.

Ngẫm lại, bọn họ cũng không thân, dựa vào cái gì hắn phải lấy ra?Trần Di cũng không thấy hiếm lạ, cô còn rất nhiều thịt dê thượng hạng trong không gian, muốn ăn gì đều cũng có.

Giữa trưa có đồ ăn khiến Hạ Minh Thành có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới nữ thanh niên trí thức này tài nghệ tốt như vậy, nấu cơm ăn rất ngon.

Bánh bao tuy đơn giản nhưng hương vị cứ phải nói là tuyệt vời, còn ngon hơn hắn làm.

Nếu Trần Di biết hắn đang nghĩ gì, nhất định sẽ nói đây là công lao của các loại gia vị trong không gian của cô.

Mỡ heo, bột gia vị Thập Tam hương*, còn có nước cốt thịt gà, những thứ này đều không thể thiếu.

*thành phần của 13 loại gia vi như sau: Hoa Hồi, Tiểu Hồi Hương, Xuyên Tiêu, Tiêu Sọ, Quế Cây Sạch, Đinh Hương, Thảo Quả, Sa Cương, Bạch Chỉ ,Trần Bì, Mộc Hương, Sơn Tra, Hạt Ngò.

Ăn cơm xong, Hạ Minh Thành chủ động rửa bát, nếu hai người đã phân chia công việc, ai nấu thì không cần rửa bát.

Đã ba ngày liên tiếp, đại đội trưởng vẫn chưa tới, Trần Di nghĩ, người này không lẽ quên cô rồi à?(hết chương).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận