Trọng Sinh Niên Đại Tiểu Kiều Thê Có Không Gian


Trần Di sắp xếp mọi thứ ra ngoài xong, trời cũng tối dần, trong phòng lạnh ngắt.

Cô bỏ đem ít cơm đại đội trưởng gửi tới ăn sạch sẽ, sau đó bắc thêm củi vào bếp.

Cô không biết cách nhóm lửa, Lý Thanh Lâm đã giúp nhóm lửa hộ để cô học qua, bây giờ chỉ cần cho thêm củi vào trong.

Bên ngoài gió vẫn mạnh vù vù như cũ, một người ở đây nhiều ít có vẻ hoang vắng.

Trần Di tự cổ vũ chính mình, sau đó lấy từ trong không gian ra một nồi lẩu, mặt trên có một tầng dầu đỏ chót.

Ngày mùa đông phải ăn lẩu nha!Trong không gian cái gì đều có, mấy thứ này tự nhiên cũng không thiếu.

Chuẩn bị một ít rau xanh, thịt bò, thịt dê, pha chế chút nước chấm để ăn kèm.

Mặc dù ăn ở không gian tiện hơn nhưng trong đó nóng, phòng lạnh thế này thích hợp ăn lẩu.

Thể chất Trần Di không sợ nóng không sợ lạnh, mùa hè ăn lẩu thì quả là kinh khủng.


Bên kia.

Lý Thanh Lâm có chút kinh ngạc khi nhìn thấy người trước mặt, “Ngươi không phải đến khi ăn tết mới trở về sao, bây giờ lại về sớm vậy?"Đã được thông báo trước đó, cho nên căn bản không nghĩ tới người kia lại trở về sớm nư vậy.

Trước mặt là nam nhân khoảng 21-22 tuổi tác, thân hình cao lớn, đại khái cao chừng 1 mét 8.

Trên đầu đội mũ lông cừu, gương mặt hơi ửng đỏ vì lạnh nhưng vẫn không giấu được gương mặt điển trai và tỏa nắng.

Hạ Minh Thành nghi hoặc nhìn hắn, "Sao lại trở về? Nhà ta ở trong đại đội này, ta muốn về liền về.

"Thật là không thể hiểu được!Lý Thanh Lâm nghe vậy xấu hổ cười cười, "haha, ngươi nói cái gì vậy? Này không phải là rất đột ngột sao.

Nhân tiện, hiện tại ngươi không thể trở về ngôi nhà kia.

"Việc này hắn còn chưa có cùng người ta nói qua, hơn nữa đã nửa đêm cũng không thể đuổi cô gái đó ra ngoài đi?Lúc này Hạ Minh Thành càng buồn bực, "Nhà là của ta tại sao lại không thể về? Ông dỡ nhà ta rồi à?"Có nhà mà không về được, làm gì có cái chuyện này?“Không, không.

” Lý Thanh Lâm nhanh chóng đem sự tình giải thích một lầnCuối cùng nói: "Thật sự không còn chỗ cho thanh niên trí thức, ngươi cũng biết đại đội của chúng ta mọi nhà đều đông người, thật sự không có chỗ để sắp xếp.


Ngươi cũng không nên đuổi đồng chí nữ kia giữa đêm đông này?"Cái này……Hạ Minh Thành đứng đó khuôn mặt đen lại, rất tức giận.

"Lâm thúc, ta không trước tiên nói trở về sự tình kia, ngày mai ta sẽ qua sớm bảo họ giả nhà.

"Có nhà không thể về, dựa vào cái gì a?Hắn cũng không thể sống trên nền tuyết đi?Hừ!Lý Thanh Lâm hiểu được suy nghĩ của hắn, dù sao chuyện này xảy ra với ai người đấy cũng không thoải mái.

Chính mình có nhà không thể về, lại nhường cho người khác sống, nào có như vậy.

“Được rồi, ngày mai ta xem trong thôn có nhà ai phù hợp thì an bài cho người ta.

” Hắn trước tiên đáp ứng với Hạ Minh Thành, sau đó kêu hắn qua ngủ chung với nhi tử nhà mình một đêm.

Lý Dân Hưng rất vui khi gặp Hạ Minh Thành, bọn họ đặc biệt hâm mộ cái người cùng tuổi kia.

Làm tài xế trong lâm trường, công nhân chính thức được nhận 28 đồng mỗi tháng!Bọn họ thì còng lưng phơi nắng làm việc quần quật cả ngày conf không kiếm được nhiều thế đâu.

"Anh Thành, anh đã về rồi! Mau kể cho em nghe mấy chuyện ngoài kia đi, gần nhất như thế nào?"Hạ Minh Thành không thể làm gì hắn ta, đi theo hắn về phòng, thuận tiện kể mấy ngày công tác của mình ! Trần Di ăn uống no say, nằm trên giường đất, cô cảm thấy giường sưởi khá nóng.

Không biết có phải vì lẩu cay mà cô cảm thấy trong phòng không quá lạnh.

(hết chương).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận