Chu Hạo Hiên vén váy của ả lên kéo tuột chiếc quần nhỏ xuống, để lộ nơi tư mật.
Tay kia hắn nhanh chóng cởi thắt lưng ra, cậu nhỏ được phóng thích, hắn đâm thẳng thứ đó vào nơi tư mật của Mộc Như Ý, Bên dưới chặt khít khiến hắn tê dại đến mụ mị đầu óc.
Lúc này MC cũng bắt đầu giới thiệu, trong khi hai con người kia đang động tình trong phòng thì hào quang giờ đây là của cô.
“ Xin giới thiệu Tiểu Thư nhà họ Mộc- Mộc Tuệ San”
cô nhẹ nhàng bước ra sự xinh đẹp lấn át cả ánh đèn, rất nhiều chàng trai đổ gục trước nhan sắc xinh đẹp ấy.
Nụ cười của cô đã đập vào ánh mắt sắc lạnh của Mạc Phong Thần- Chủ tịch tập đoàn Mạc Thị.
Người đỡ cô ban nãy cũng chính là anh.
-“ Cô gái này thật giống nha!”-Bạch Tử Du- Thiếu gia họ Bạch em họ của Mạc Phong Thần lên tiếng.
-“ Không giống lắm, cô bé này có vẻ xinh đẹp hơn đó chứ!”- Lưu Hàn Thiên - bạn thân Mạc Phong Thần, Tổng giám đốc của Lưu Thị.
Mạc Phong Thần vẫn im lặng đứng quan sát, quả thật cô gái trước mặt anh rất giống với thanh mai trúc mã năm xưa của anh, Tô Lạc Lạc-người con gái mà anh đem lòng yêu thương, nhưng không hiểu vì lí do gì mà Tô Lạc Lạc rời đi không một lời từ biệt, anh vẫn luôn tìm kiếm cô ấy nhưng chẳng hiểu sao một chút tung tích cũng không tìm ra.
Đường đường là Chủ tịch Mạc Thị mà lại không tìm được người con gái mình yêu, điều đó khiến Mạc Phong Thần đau khổ suốt mấy năm ròng.
Đột nhiên mọi ánh đèn đều tắt hết, trên màn hình lớn bắt đầu hiện lên viễn cảnh ân ái của Chu Hạo Hiên và Mộc Như Ý.
Hạ Tiểu Yên và cô nhìn nhau cười đắc ý, cô thầm cảm thán tài năng gắn camera của bạn mình, góc quay rõ nét đến chân thực.
Mọi khách mời đều chứng kiến, những tiếng bàn tán những lời xì xào dần một nhiều.
Cha mẹ cô thì vô cùng tức giận, Chu Đồng cũng muối mặt vì đứa con trai trời đánh, hai con người đó vẫn không hề hay biết gì, vẫn mải mê làm tình từ tư thế này sang tư thế khác.
Những lời bàn tán ngày càng nhiều.
“ Cô gái trên màn hình không phải là em gái nuôi của Mộc Tuệ San hay sao?”
-“ Đúng là trà xanh đê tiện, ngang nhiên cướp người yêu của chị gái mình…”
-“ vô ơn thật sự mà…”
-“ Có kịch hay thì phải!”- Bạch Tử Du và Lưu Hàn Thiên cùng lên tiếng.
Mạc Phong Thần nhếch miệng
-“ Quả là kịch hay!”
kế sách của cô thật hoàn hảo mà, bây giờ cô có thể đường đường chính chính cắt đứt quan hệ với tên Chu Hạo Hiên đó.
Dù là kế sách của cô và bạn cô nhưng cô vẫn phải tỏ ra uỷ khuất trước mặt ba mẹ và mọi người , Mộc Vân Thiên tức giận đến xì khói đầu, ông đi lên phòng Mộc Như Ý, không hề trần trừ ông cho người phá cửa, thấy tiếng động lớn Mộc Như Ý mới giật mình đẩy Chu Hạo Hiên ra, cánh cửa bị mở toang Chu Hạo Hiên chỉ biết vội vàng kéo quần, hắn định chạy ra ngoài nhưng bị ba hắn chặn lại.
Còn Mộc Như Ý sợ hãi mà không thốt lên lời, cô ghê tởm trước hai con người đó nhưng vẫn cố tỏ ra đau lòng, thật may Hạ Tiểu Yên đã chuẩn bị sẵn cho cô lọ thuốc nhỏ mắt, cô không ngần ngại nhỏ hết nửa nọ.
Nước mắt giàn giụa như khóc thật.
Chu Hạo Hiên cố gắng giải thích nhưng giờ ai mà thèm nghe kia chứ, cô giả vờ uỷ khuất trước mặt hắn và mọi người, ai nấy đều thương cảm giúp cô, bị em gái và người yêu phản bội thì còn gì đau lòng hơn.
Mộc Như Ý sợ hãi đến mức mặt trắng bệch, chỉ biết quỳ rạp dưới chân cô mà cầu xin.
“ Chị! em sai rồi, xin chị tha tội cho em lần này
được không? đây là lần đầu thôi…..!”
cô vờ như không nghe thấy gì liền bỏ đi nơi khác, thật sự cô không biết diễn,mấy lời trách móc Chu Hạo Hiên mà cô học từ trước cô đều quên sạch.
Cũng may có lọ thuốc nhỏ mắt của Hạ Tiểu Yên chứ không thì cô cũng chẳng thể nào khóc nổi, nhìn bộ dạng của hai người đó mà cô mắc ói.
Giờ thì chẳng mấy ai còn tâm trí mà tiệc với tùng nữa, Hà Tuyết Lan- mẹ của cô thất vọng nhìn Mộc Như Ý, Mộc Vân Thiên thở dài ngao ngán, họ không ngờ rằng Mộc Như Ý lại làm ra những chuyện như vậy.
-“ Ba mẹ … chuyện không như hai người nghĩ đâu, tin con một lần được không, tại…tại con uống say không làm chủ được bản thân.”
-“ Phải….phải đó Mộc tổng, là do tụi con uống say nên nhất thời hồ đồ.” - Chu Hạo Hiên cũng vội vàng thanh minh.
-“ Hồ đồ? hai người làm mất mặt Mộc gia chưa đủ hay sao? chuyện đã đến nước này chi bằng… Chu Tổng à nhân dịp chúng ta cũng nên bàn chuyện đại sự chứ nhỉ.”
-“ Mộc tổng nói phải, là chúng tôi dạy con chưa tốt, chuyện thành ra như thế này chúng tôi cũng sẽ có trách nhiệm với Nhị tiểu thư đây.”
-“ Vậy thì phiền Chu tổng chọn ngày lành tháng tốt rồi.”
-“ Cái gì???kết hôn ư? không ….không thể như thế được.” Chu Hạo Hiên lắp bắp phản bác trong vô vọng, còn Mộc Như Ý vô cùng bất ngờ, cô ta vui thầm trong lòng, điều mà cô ta mong ước bấy lâu cũng đã thành sự thật.
Giờ đây cô ta đã đường đường chính chính bên Chu Hạo Hiên rồi.
Trái ngược với niềm vui ấy cả Chu Hạo Hiên và ba mẹ anh ta đều không thể nào vui vẻ nổi, người con dâu họ nhắm tới là cô chứ không phải Mộc Như Ý vì họ biết rõ Mộc Như Ý chỉ là con nuôi sau này người nắm quyền Mộc gia chỉ có Mộc Tuệ San mà thôi.
Nhưng làm thế nào bây giờ, mọi chuyện đều vỡ lở rồi nếu không kết hôn e rằng lời ra tiếng vào sẽ rất nhiều, điều đó chắc chắn ảnh hưởng tới Chu Thị nên ba mẹ Chu Hạo Hiên chỉ còn cách đồng ý cho cả hai kết hôn.