Mọi người click hoặc ủng hộ mình nha. Chỉ cần bấm "tôi không phải robot" -> chờ ba giây -> get link là xong. Cám ơn mọi người
Tác giả: Luna Huang
Quả thực chưa đến tối khắp kinh thành đều bàn tán xông xao về Diệp Cẩn Linh. E rằng cả đời này khó gả được cho một nhà tốt a.
Đến khi Diệp Cẩn Linh tỉnh lại trốn trong phòng khóc suốt. Hiện ngay cả địa vị nha hoàn đông cung nàng cũng không thể bước vào nữa rồi. Mạt Lị ở bên cạnh an ủi mãi.
Diệp Nghêu gọi Diệp Cẩn Linh đến thư phòng hỏi chuyện. Diệp Cẩn Linh hoàn toàn không nhớ được chuyện gì. Nàng chỉ biết có cùng Hoa di nương trò chuyện nhưng nội dung hoàn toàn không nhớ được.
Diệp Nghêu phạt Diệp Cẩn Linh chép một trăm lần không cho bước ra khỏi viện nửa tháng. Nếu không có Hình Trùng Xuyên báo cáo chuyện kia có lẽ hình phạt sẽ nặng hơn như vậy nữa a.
Ngoài ra, Hoa di nương bị đánh năm mươi đại bản cảnh cáo rồi nhốt vào sài phòng cho đến khi Diệp Nghêu nguôi giận mới thôi. Nếu không phải không đủ chứng cứ thì hình phạt cũng sẽ không nhẹ như vậy đâu. Ít nhất cũng chính là mang đi xung quân kỹ a.
Diệp Cẩn Huy dạo này không hề hồi phủ nhưng nghe bên ngoài đồn đãi cũng biết được không ít chuyện. Hắn ở Mỹ Vị Thiêm Hương liên tục thở dài. Lần này là Diệp Cẩn Linh, lần sau có lẽ sẽ đến Diệp Cẩn Huyên. Hắn nên làm gì mới tốt đây?
Nửa đêm thanh vắng có người đến trước sài phòng chọc sợi xách sắt to cùng ống khóa. Âm thanh vang lên như là có người đến mở ống khóa thả người vậy.
Hoa di nương đau đến chết đi sống lại nghe được liền vui mừng nghĩ là Tả thị giữ lời hứa đến cứu mình liền yếu ớt hô: "Đại phu nhân, người đến cứu nô tỳ sao?"
"Vì sao Hoa di nương không thấy được người lại có thể đoán được là đại nương đến cứu ngươi?" Âm thanh của nữ tử lúc trầm lúc bổng vang lên trong đêm, cực kỳ khiến người sợ.
Hoa di nương sợ đến cứng đờ cả người, người nàng giờ đây nằm sấp trên đống củi cứng dở bẩn. Lý nào lại là Diệp Cẩn Huyên? Môi khô khốc mím chặt, tìm đập cực kỳ lợi hại.
Như thấy được sắc mặt tái nhợt của Hoa di nương, Diệp Cẩn Huyên cười khẽ: "Hoa di nương đã nói gì khích thích nhị tỷ không phải nhị tỷ không nhớ liền không ai biết. Ngươi thực sự vì đại nương mà đến mạng cũng không cần sao?"
"Tứ cô nương không nên ăn nói linh tinh vu hãm người tốt." Hoa di nương cứng miệng tự trấn an bản thân. Tả thị đã hứa với nàng nhất định sẽ không nuốt lời.
"Hoa di nương nên suy nghĩ kỹ, hiện phụ thân đang rất giận ngoại trừ bổn quận chúa ra thì không ai có đủ khả năng thả ngươi. Ngươi hủy đi không chỉ là một nữ nhi của phụ thân, càng không phải một thứ nữ. Ngươi có biết nhị tỷ được phụ thân sắp đặt gả cho ai không? Là Cẩn vương gia." Diệp Cẩn Huyên đưa tay nghịch tóc, lưng tựa vào cửa huyên thuyên không ngừng.
"Đại phu nhân tuyệt sẽ không để ta chịu khổ." Nếu Diệp Cẩn Huyên đã biết rõ nàng cũng không giả vờ nữa: "Ngươi đừng ở đây dọa ta."
"Hoa di nương mạnh miệng như thế không biết lời nói có đi ngang đại não không? Nếu đại nương thực sự muốn cứu ngươi sẽ để ngươi chịu đến năm mươi đại bản sao? Ta nói cho dù đại nương thực sự muốn cứu cũng vô phương. Hiện ngươi là hủy đi Cẩn vương trắc phi tương lai a, còn có ai dám vì người đứng ra nói chuyện đây?"
"Ngươi nói hươu nói vượn, ta tuyệt sẽ không tin ngươi." Hoa di nương như phát điên vậy hô to. Muốn nàng bán đứng Tả thị, không đời nào: "Ta vì nàng làm nhiều việc như vậy nàng nhất định sẽ bảo hộ ta, không để ta chịu khổ."
"Kể cả việc vu oan Kha ma ma hay là độc chết mẫu thân ta sao?" Diệp Cẩn Huyên bật cười ha hả trong đêm thanh vắng. Giọng cười của nàng vang lên đến tiếng dế cũng phải im lặng nhường không gian: "Di nương có từng nghĩ đến chuyện biết nhiều quá sẽ bị giết người diệt khẩu không? Tỷ như Bách Hợp, Hải Đường vậy, hai nha đầu đó thông minh nhanh nhẹn vì đại nương là biết bao nhiêu chuyện. Đổi lại, tính mạng cũng không còn, hoài phí tuổi xuân. Không lẽ Hoa di nương muốn bước vào con đường như các nàng sao?"
Hoa di nương chinh lăng, tựa như Diệp Cẩn Huyên tiêu diệt cả tia hy vọng cuối cùng của nàng. Sẽ không, sẽ không, đại phu nhân đã từng cất nhắc nàng, đã từng giúp đỡ thân nhân của nàng. Nàng phải tin tưởng đại phu nhân không để Diệp Cẩn Huyên đả kích được.
Hoa di nương dùng sức ôm lấy bản thân tựa như nàng cảm nhận được Bách Hợp, Hải Đường ở đây nhìn nàng muốn đưa nàng đi cùng vậy. Đêm đó, nàng cùng Trương ma ma đến đây đổ thuốc độc vào miệng các nàng. Khi các nàng chết cũng là mở to mắt nhìn nàng rất đáng sợ.
Thấy Hoa di nương không nói, nàng lại tiếp tục: "Lần này là Hình công tử phát hiện dị trạng nha, sẽ không phải như những lần trước nói suôn bằng miệng a." Lần này tuy tìm không được chứng cứ nhưng xác nhận của Hình Trùng Xuyên so với bất cứ ai cũng để Diệp Nghêu tin tưởng hết thảy. Tả bị bị mắng một trận to như vậy khẩu khí này nhất định trút lên người Hoa di nương.
Không để Hoa di nương phản ứng, giọng của Diệp Cẩn Huyên tiếp tục vang lên trong đêm: "Hoa di nương có từng nghĩ đến việc vì sao ngươi không thể hoài thai không? Nếu có thì thử hỏi đại nương đi, ta tin trước khi chết ngươi sẽ có được câu trả lời thành thực nhất đấy. Ta cho ngươi suy nghĩ thực kỹ, một là cùng ta hợp tác, hai là chết. Không cần lập tức trả lời ta, mai ta đến tìm ngươi." Dứt lời, nàng lập tức rời đi. Nàng biết lát nữa Tả thị sẽ có hành động.
Hoa di nương bất giác đưa tay sờ lên bụng mình, nước mắt chảy dài. Bụng nàng không có động tĩnh là vì sao? Lúc Tả thị hoài thai Diệp Cẩn Ninh đã từng mang rất nhiều thuốc đến cho nàng dùng bảo là nàng cũng là dùng thuốc này nên mới sớm mang được hài tử. Nàng không muốn tin, không muốn tin.
Diệp Cẩn Huyên trở về phòng nhìn Hải Dụ bị trúng thuốc mê ngủ say như chết nhếch môi khinh bỉ. Cởi y phục nằm trên giường, nàng đã suy nghĩ rất kỹ rồi. Chỉ cần hạ được Tả thị thiên hạ liền thái bình, nàng cũng không cần lo cho từng người bị hại nữa.
Kỳ thực chuyện bụng của Hoa di nương vì sao không có phản ứng nàng cũng chỉ là suy đoán thôi. Bởi vì Hoa di nương vừa được nâng lên làm di nương Tả thị liền hoài thai. Nhất định chuyện sẽ không có trùng hợp đến như vậy. Thế nên nàng đánh liều mang ra dùng thôi. Cũng do Hoa di nương quá ngoan cố nàng mới phải tính đến bước này.
Hôm nay Tả thị nhất định tự mình đến để trút khẩu ác khí sáng nay vì Hoa di nương làm việc không sạch sẽ để nàng chịu tội. Nếu Hoa di nương thông minh thăm dò Tả thị xong biết được hướng nàng quy hàng thì mọi chuyện dễ dàng rồi. Nhưng nếu là sớm để lộ tẩy ra thì... hy vọng kết quả không như vậy.
Nàng ôm lấy Vô Sự cũng bị trúng thuốc mê nhắm mắt lại. Ở đây dự liệu suy đoán linh tinh cũng không được gì chi bằng ngủ một giấc. Sáng mai liền có được đáp án rồi.
Sáng sớm Diệp Nghêu đưa Đoàn di nương đến sài phòng chất vấn Hoa di nương. Không ngờ nhìn thấy nàng ta đập đầu vào tường tự sát.
Diệp Cẩn Huyên thức dậy nghe được liền chép miệng thán. Hoa di nương thực sự không có não a, như nàng đời trước vậy, đều là đáng thương.