Trọng Sinh Thành O Thê Của Tổng Tài Nhà Giàu


Editor: Cá.
*****
Sau khi Vương An rời đi, Vương phu nhân một lần nữa ngồi trở lại sô pha, trên mặt một tia ý cười cũng không có, hai người mặc trang phụ đặc chế của thành viên Báo Tuyết từ trong phòng phía bên phải đi ra tới.
Vương phu nhân hỏi: "Thế nào?"
"Trên xe của Vương An đã lắp thiết bị định vị và hệ thống ghi âm nghe lén, sẽ không có cách phát hiện, cũng đã cho người theo dõi."
Vương phu nhân gật đầu: "Tư liệu trước đó thu thập thế nào rồi?"
Một người đem tư liệu đưa đến trước mặt Vương phu nhân rồi trả lời, "Từ dấu vết hiện trường điều tra, là sinh vật vũ trụ đột nhiên xuất hiện, khiến cho xảy ra chuyện ngoài ý muốn."
Vương phu nhân lật xem tư liệu: " Dựa vào phân tích của các ngươi, lúc trước hai phi thuyền ở loại tình huống này va chạm vào nhau, có khả năng người bên trong còn sống sót không?"
Thành viên Báo Tuyết đáp:" Trừ phi có chuẩn bị trước.

Trong tư liệu cho thấy không ai còn sống, một chiếc phi thuyền khác cùng thuyền trưởng và thuyền viên trên đó đều hoàn toàn tử vong."
Vương phu nhân trầm ngâm: "Sinh vật vũ trụ đột nhiên xuất hiện đã rất kỳ quái, con đường kia luôn rất an toàn, hơn nữa......!Lúc trước thúc thúc của A Bác đối với hành trình của cha nó quá mức quan tâm.

Là ông ta làm, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua! Còn nếu như không phải ông ta làm, ta cũng sẽ không oan uổng.

Theo dõi Vương An, ta hôm nay tìm nó, nếu thật sự chuyện này có liên quan đến bọn họ, nói không chừng sẽ có động tác nhỏ."
"Vâng, phu nhân." Hai người cúi đầu, sau đó rời đi.
·
Ngồi vào trong xe, ánh mắt Vương An hung ác nham hiểm, gã mở ra vòng tay, kiểm tra đo lường tình huống hệ thống vận chuyển bên trong xe, đồng thời hỏi tài xế: "Vừa rồi có ai tìm ông sao?"
"Thiếu gia sao lại biết?" Tài xế có chút kinh ngạc, thực mau liền phản ứng lại, hạ giọng, "Vương phu nhân muốn đối phó thiếu gia?"
Vương An nhìn kết quả kiểm tra hiển thị trên màn hình thực tế ảo, vô cùng vừa lòng, khóe miệng gợi lên một mạt cười lạnh, cùng bộ dáng ngoan ngoãn bình thường khác nhau một trời một vực: "Hẳn là có hiểu lầm gì thôi."
Khi gã về đến nhà, trực tiếp đi thư phòng, liên lạc với cha gã đem chuyện Vương phu nhân tìm gã nói qua một lần.
Vương Minh lập tức hỏi: "Không bị theo dõi chứ?"
"Không có, thiết bị chống theo dõi trên xe vẫn hoạt động tốt, ngày thường con rất cẩn thận."
"Ngày thường thế nào hiện tại liền thế ấy, chuyện này qua đi nhiều năm như vậy, không có khả năng tra ra cái gì, bà ta cũng chỉ có thể tra lại những tư liệu cũ mà thôi."
Vương An có điểm lo lắng: "Cha, lúc đó bác trai thật sự đã chết sao?"
"Rất có khả năng, nếu còn sống, không có lý do sau khi chuyện thành không đòi lấy một khoản.

Thật đáng tiếc, nếu có thể sống sót lấy một khoản thì tốt rồi, nếu không tận mắt nhìn thấy thi thể thì ta không thể an tâm." Vương Minh có chút tiếc nuối.
Vì thế Vương An buông tâm: " Cha công tác thuận lợi không?"
"Rất thuận lợi, thằng nhãi Vương Nhất Bác kia nghỉ ba tháng nguyên nhân đã điều tra được chưa?" Vương Minh đáp lời, sau đó lại hỏi.
Vương An bất đắc dĩ: "Chỉ có thể điều tra hắn nghỉ phép đã đi tìm bác sĩ tâm lý, cụ thể tình huống điều tra không được rõ ràng."
Vương Minh có chút ngoài ý muốn: "Bác sĩ tâm lý? Thật không nghĩ tới, quái thai giống như hắn còn cần đến bác sĩ tâm lý."
Ông cả đời cũng quên không được tình cảnh bị Vương Nhất Bác mười mấy tuổi đầu trấn trụ, này quả thực là một loại sỉ nhục.
Vương An phỏng đoán: "Con đã hỏi qua cố, người giống như hắn thoạt nhìn cường đại, nội tâm nói không chừng sẽ yếu ớt.

Cha hắn lại mất sớm, mẹ hắn thì mắc chứng bài xích cảm xúc dần dần mất khống chế thế cho nên trường kỳ nằm viện, trải qua những việc này rất có thể sẽ lưu lại bi thương ở trong lòng."
"Này thật đúng là tin tức tốt," Vương Minh suy tư một lát lại nói tiếp, "Tranh thủ tìm hiểu cụ thể tình huống, không phải đã có người bởi vì kích thích quá độ rồi phát điên sao? Tìm được điểm yếu của hắn, sẽ có biện pháp đem hắn hoàn toàn huỷ hoại."
Ánh mắt Vương An sáng lên: "Con có một biện pháp tốt, dạo trước điều tra được hiện tại bên cạnh Vương Nhất Bác có một Omega."
"Thật sự?" Vương Minh ngữ khí kinh ngạc, tiếp theo cười rộ lên, "Thật tốt quá, hắn đây là tự tìm đường chết! Đây là Omega nhà ai?"
" Một đứa con bị Tiêu gia đoạn tuyệt quan hệ rồi mà thôi, cha không cần băn khoăn."
"Vậy con cứ làm đi."
"Vâng, con sẽ sắp xếp thưa cha."
·
Năm giờ rưỡi, hai người Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác còn có sáu người trong tổ thí nghiệm cùng nhau ăn bữa tối, sau đó đi sang phòng linh thực.
Tiên Ma Khoai vui sướng mà uống dịch dinh dưỡng, Long Ma Đằng vẫn không nhúc nhích mà nằm trên cánh hoa của nó, giống như là cùng cánh hoa lớn lên, mà không phải là một linh thực độc lập.
Tiêu Chiến đến gần Tiên Ma Khoai, cùng nó nói chuyện về an bài thí nghiệm của hiệp hội sắp tới: "Muốn đổi nơi ở khác cho ngươi, ba ngày kế tiếp ngươi không thể uống dịch dinh dưỡng, phải chính mình săn thú."
Cánh hoa của Tiên Ma Khoai ủ rũ mà buông xuống, căn đen thui càng hút thật nhiều dịch dinh dưỡng hơn nữa, tỏ vẻ đối với dịch dinh dưỡng thề không buông tha.
Tiêu Chiến cười cười, duỗi tay sờ sờ cánh hoa của nó: "Ta biết ngươi siêu cấp lợi hại, nhưng người khác không biết nha.

Nên để cho họ được mở rộng tầm mắt đi! Bọn họ tuyệt đối sẽ phải khiếp sợ."
Một cái căn đen thui buông tha dịch dinh dưỡng lẻn đến trước mặt cậu, trên dưới gật gù một chút.
Đôi mắt Tiêu Chiến cong cong, nói như vậy quả nhiên hữu dụng: "Bây giờ ta đem ngươi cất vào nhẫn không gian nha."
Căn đen thui lại lần nữa gật gật.
Nghe đến đó, Long Ma Đằng ở gần Tiêu Chiến nhất luôn không nhúc nhích đột nhiên tách ra, rồi sau đó tốc độ cực nhanh lẻn đến bàn tay của cậu.
Trong quá trình này, nó nhanh chóng thu nhỏ lại, linh hoạt mà quấn quanh cổ tay trái của Tiêu Chiến ba vòng.
Tiêu Chiến nhìn xem thử, phiến lá của Long Ma Đằng vốn dĩ màu xanh hiện tại đã chuyển sang màu đen, thoạt nhìn qua giống như là một cái lắc tay.
Lắc tay này còn rất độc đáo, ba vòng màu đen có thêm ba phiến lá cùng màu trang trí, phiến lá vô cùng tinh xảo, đỉnh chóp của phiến lá còn lóe hắc quang, thoạt nhìn đặc biệt sắc bén.
"Wow, biến thành nhỏ như vậy cũng được?" Lão Tam kinh ngạc.
Diệp Lỗi lại ghi chép việc này: "Hẳn là năng lực nguỵ trang của nó đi."
Cổ tay của Tiêu Chiến có chút nóng, cậu tùy tay chà xát, khi chạm đến Long Ma Đằng thì sửng sốt.
Cậu cúi đầu cẩn thận quan sát, phát hiện Long Ma Đằng chuyển sang màu đen từ từ bám vào da thịt mình không phải giống như cái lắc tay nữa mà giống như một hình xăm.
Da đầu của Tiêu Chiến nháy mắt tê dại, chà xát tay, Long Ma Đằng vẫn ổn định vững chắc mà ở trên tay cậu, mà trừ bỏ trước đó vùng da nóng lên, không có bất luận cái gì cảm giác.
"Ngươi ngươi ngươi......Ngươi có thể rời khỏi không?" Tiêu Chiến thở sâu.
Căn đen thui lập tức dựng thẳng, đỉnh uốn lượn gõ gõ trán Tiêu Chiến một cái, con trai thật là không hiểu chuyện, bảo tiêu tốt như vậy cư nhiên lại không cần!
Sau đó Tiên Ma Khoai nhanh chóng cùng đồng bọn câu thông: "Con trai ta nói giỡn đó, ta đã giáo huấn nó rồi!" Xong nó ngưng lại phát một cái biểu tình rơi lệ rồi mới nói tiếp "Nếu ta cũng có thể thu nhỏ lại thì tốt rồi, không cần phải ở trong nhẫn không gian, có thể tùy thời bảo hộ con trai."
Long Ma Đằng chẳng buồn liếc mắt: "Đình chỉ hành vi rơi lệ ngu xuẩn của ngươi lại đi, có ta ở đây, nó không có chuyện gì đâu."
"Gặp lại ngươi thật sự quá tốt!" Căn đen thui hướng đến cổ tay Tiêu Chiến, chạm vào chỗ có Long Ma Đằng mà cọ cọ.
Phiến lá của Long Ma Đằng tự nhiên dựng thẳng lên, đỉnh chóp của nó đồng thời hướng căn đen thui đâm tới.
Căn đen thui run lên, nhanh chóng buông ra, đứng ở bên cạnh xoắn xoắn.
Tiêu Chiến: "......"
Cảm xúc sợ hãi của cậu đột nhiên tiêu tán đi rất nhiều.
Cảm xúc ôn nhu mang theo trấn an đánh úp về phía cậu, phiến lá Long Ma Đằng ánh lên sắc sáng, phát ra mùi thơm nhàn nhạt.
Rất nhanh sau đó Tiêu Chiến đã hiểu được, Long Ma Đằng đây là đang hướng cậu biểu đạt ý tốt.
Ngay sau đó, Long Ma Đằng rời khỏi cổ tay của Tiêu Chiến, đỉnh cố định ở trên tay cậu, đoạn cuối đáp ở trên căn đen thui, hình thành một vòng cung.
Tiêu Chiến chà xát cổ tay, làn da nơi đó một chút dấu vết cũng không có, cậu nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng cũng không đợi cậu nhẹ nhàng được bao lâu, long ma đằng lại lần nữa ngụy trang thành lắc tay.
Trong đầu Tiêu Chiến hiện lên vài nét bút vẽ người lớn ôm người nhỏ.
Tiêu Chiến nhìn Long Ma Đằng trở nên nhỏ xíu ở trên tay, cho rằng hành động vừa rồi của mình làm nó thương tâm, đang cầu an ủi.
Nghĩ nghĩ, bàn tay cậu chạm nhẹ lên cổ tay, dùng bàn tay đem Long Ma Đằng toàn bộ bao bọc lấy.
Sau khi bàn tay của Tiêu Chiến chạm lên Long Ma Đằng, phiến lá của nó trở nên nhu hoà mà cọ cọ lòng bàn tay của cậu, rồi sau đó bất động.
Tiêu Chiến hỏi Tiên Ma Khoai: "Nó không cùng ngươi vào nhẫn không gian sao?"
Căn đen thui gật gật.
Vì thế Tiêu Chiến cũng tùy ý Long Ma Đằng quấn ở cổ tay cậu, đem Tiên Ma Khoai thu vào.
Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm cổ tay trái của Tiêu Chiến hai giây, nắm lấy tay phải của cậu, chặt chẽ bao bọc lấy.
Cá: Nại xuất hiện thêm một đứa tranh vợ với anh r =]]]]
Tiêu Chiến liếc Vương Nhất Bác một cái, nhướng mày cười cười, tùy ý hắn nắm tay cậu.
Cậu nói với Diệp Lỗi bên cạnh: "Có thể đi rồi."
Hai người cùng nhau nắm tay theo sau Diệp Lỗi ra khỏi phòng linh thực, từ cửa sau ký túc xá đi ra ngoài..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui