Trọng Sinh Thành Tiểu Tiên Nữ Bên Cạnh Hoắc Thiếu


Hai ngày thi trôi qua trong nháy mắt.

Khi Ôn Nguyễn quay lại ban 10, Hoắc Hàn Niên đã ngồi vào chỗ của mình.

Nằm ở trên bàn của Hoắc Hàn Niên, Tần Phóng không khỏi than thở, "Móa nó, cuộc thi lần này sao lại khó như vậy? Lão đại nhà ta nói, nếu như lần này ta không có tiến bộ, liền trừ đi một tháng tiền tiêu vặt của ta, ông ấy là muốn mạng ta a!"
Minh Khải, "Hai vị nhà ta đã bó tay với ta, chẳng qua lần này ta chép bài của Niên Ca.

"
Tần Phóng cười không chút tử tế, "Cậu chép bài của Niên Ca? Niên Ca hạng ba đếm ngược, so với lão tử còn kém mấy bậc, cậu là muốn đứng hạng chót đúng không?"
Tần Phóng vừa nói xong đã bị Hoắc Hàn Niên đá một cái.

Minh Khải nhìn Tần Phóng vì đau mà nhảy dựng lên, cười không chút thông cảm, "Mặc dù không biết Niên Ca có làm đúng hay không, nhưng lần này cậu ấy làm hết bài thi, đổi lại là tôi, có chép loạn tôi cũng không chép được! "
Ôn Nguyễn nhìn đám con trai phía sau, lông mày không khỏi nhíu lại.


Tình anh em giữa bọn con trai đôi khi khá đáng ghen tị!
Ôn Nguyễn còn lo lắng hơn Hoắc Hàn Niên khi nhận được kết quả tháng này.

Cô muốn xem trình độ thực sự của anh như thế nào.

Vừa phát ra danh sách, Ôn Nguyễn liền chạy ra khỏi phòng học, Kiều Nhiễm liền đuổi theo.

Đến gần danh sách đỏ, Ôn Nguyễn che mắt, "Nhiễm Nhiễm, cậu xem giúp tôi kết quả của Hoắc Hàn Niên.

"
Kiều Nhiễm chen vào trong đám người bắt đầu xem cuối danh sách, nhưng tìm hồi lâu cũng không có tên của Hoắc Hàn Niên.

Cho đến khi ai đó nói một điều không thể tin được:
"Tôi đi đây! Hoắc Hàn Niên thế mà đứng top 2!!"
Kiều Nhiễm có thật sự nhìn thấy tên Hoắc Hàn Niên sau lưng Ôn Nguyễn, anh thực sự đi từ hạng ba chót, lên hạng hai sao?
Omg, một cuộc phản công nữa!
Lần này không chỉ có Hoắc Hàn Niên tiến bộ vượt bậc mà ngay cả Kiều Nhiễm sau khi cùng bảng với Ôn Nguyễn cũng lọt vào top 50.

Sau buổi học cuối cùng vào buổi chiều, Ôn Nguyễn xem hết bài thi của Hoắc Hàn Niên.

Cô nhận thấy rằng anh làm đúng những câu hỏi khó nhất, nhưng lại mất điểm ở những câu hỏi dễ nhất.


Cô không ngốc, nhanh chóng nhận ra rằng anh đã cố tình làm vậy.

Gia hỏa này cố tình nhường cô!
“Nguyễn Nguyễn!” Mộc Tuyết đến ban 10, nhìn Ôn Nguyễn đang ngơ ngác nhìn bài thi của Hoắc Hàn Niên, đôi tay trắng nõn mảnh khảnh rung động trước mắt cô, “Cậu sao vậy, có cảm thấy không ổn không? "
Trong phần thi tháng này, Hoắc Cảnh Tử và Mộc Tuyết lần lượt đứng thứ ba và thứ tư.

Mộc Tuyết không có gì, nhưng Hoắc Cảnh Tử tức giận đến sắc mặt cả ngày đều không tốt.

Ôn Nguyễn định thần lại, nhìn Mộc Tuyết đang cười, "Tớ có cảm giác nguy cơ, cậu vui vẻ như vậy làm cái gì?"
Mộc Tuyết nắm lấy cánh tay của Ôn Nguyễn, nhẹ nhàng lắc lắc, "Bởi vì chúng ta sẽ là bạn học cùng lớp sớm thôi!"
"Cái gì?"
"Xem ra cậu còn chưa biết đi, chủ nhiệm lớp tụi tớ xin thầy hiệu trưởng đưa cậu cùng Hoắc Hàn Niên chuyển tới chúng tớ, dù sao lớp chúng tớ giáo viên về các phương diện đều mạnh hơn ban 10.

"
"Cậu vào ban 1, chúng ta sẽ ngồi cùng bàn đi!"
Ôn Nguyễn nắm tay Mộc Tuyết bước ra ngoài lớp.


"Ôn Nguyễn, cậu đi đâu vậy?"
"Đi gặp chủ nhiệm!"
!
Văn phòng chủ nhiệm.

Chủ nhiệm lớp một Chu Lệ Bình và chủ nhiệm lớp mười Lý Hoa đang tranh cãi, một người muốn chuyển Ôn Nguyễn và Hoắc Hàn Niên vào ban một, một người không chịu để họ đi.

.

Chu Lệ Bình, "Theo quy định của trường, ban một là ban đứng đầu, ban một là lớp chọn, từ top một đến top bốn mươi, đều phải vào ban một, cô bây giờ muốn giữ top một cùng top 2 ở ban 10, là muốn làm trái quy định trường học, hay là muốn hại hai học sinh kia?"
"Tinh thần học tập của ban 10, không cần nói cô cũng biết, mọi người trong lòng đều rõ ràng, một đám học cặn bã, sẽ chỉ ảnh hưởng đến hai học sinh tốt đang học tập, cô Lý, cô vẫn là đừng ích kỷ như vậy!".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận