Trọng Sinh Thập Niên 80 Tiếu Giai Thê


Nhưng may mắn trời sinh tính tình Trương Hồng Mai thuần phác nếu đổi là người khác cô rất dễ bị ghen ghét đâu!“Cậu nói đi, làm sao trở về quê cũng không nói trước với mình một tiếng, làm mình tìm cậu mãi mà không thấy người đâu, Tần Thúy Phân cũng mấy lần tới ký túc xá của chúng ta để tìm cậu.”Trở về quê là quyết định đột xuất của cô, trước khi đi cũng không nói cho bất kỳ ai biết.

Vốn dĩ trước khi về cô muốn đi tìm Từ Khải Cương trước, kết quả người ta không muốn nhìn thấy cô.Nghĩ đến Từ Khải Cương không thích mình, tâm tình Thịnh Ninh đang vui vẻ lập tức tan thành mây khói, trong lòng trở nên đau xót.“Mình tạm thời bị cấm huấn luyện cùng biểu diễn nên chỉ có thể về quê." Thịnh Ninh xấu hổ nói.“Nói cũng đúng, đều do Tần Thúy Phân luôn nói với mọi người là không phải cậu về quê.


Nói cậu…… Nói cậu……” Trương Hồng Mai do dự, vài lần muốn nói nhưng lại ngập ngừng không dám sợ nói ra làm Thịnh Ninh tức chết.“Nói mình cái gì? Nói mình chạy theo đàn ông?” Thịnh Ninh đoán được Tần Thúy Phân sẽ không nói được lời tốt đẹp gì.

Trong khoảng thời gian cô không có ở đây cô ta khẳng định bôi đen cô khắp nơi.“Cậu làm sao lại biết?” Trương Hồng Mai kinh ngạc trợn mắt lên, bộ dáng ngây ngốc.“Ha hả a……” Thịnh Ninh cười lạnh, cô đương nhiên biết.Trước kia là do cô ngu ngốc, không rõ vì cái gì từ nhỏ cô luôn bị những lời đồn đại vớ vẩn quấn thân, muốn dứt ra nhưng không được.

Sống lại một đời nếu còn không biết là do ai ban tặng, bản thân cô xứng đáng chết.“Thịnh Ninh, cậu đừng tức giận, không phải cậu muốn đi tìm cô ta để cãi nhau đấy chứ?”“Mình không tức giận, Hồng Mai cậu kể cho mình nghe xem cô ta nói mình như thế nào." Vì muốn chứng minh bản thân không tức giận, Thịnh Ninh cực lực duy trì nụ cười, nhưng điệu cười kia nhìn thế nào cũng thấy lạnh người.“Tần Thúy Phân nói cậu không biết xấu hổ bám theo dây dưa với Thẩm Doanh trưởng." Trương Hồng Mai không dám nói quá nhiều, sợ làm Thịnh Ninh tức giận nộ khí xung thiên lập tức đi tìm Tần Thúy Phân náo loạn.“Mình đoán sẽ như vậy!” Từ nhỏ đã bị nói quá nhiều nên điều này đối với cô không còn mới mẻ nữa.Thịnh Ninh đưa túi cho Trương Hồng Mai nhờ cô ấy mang về ký túc xá giúp mình còn bản thân trực tiếp đi tìm Dương Văn Dĩnh.Thời hạn một tháng đã đến, cô cần phải đến gặp Dương Văn Dĩnh để được phê duyệt chỉ thị sau đó mới có thể tiếp tục công tác được.“Báo cáo!"“Tiến vào!"Thịnh Ninh ngẩng đầu ưỡn ngực đi vào, giơ tay lên chào đúng theo tiêu chuẩn quân đội: "Tân binh đoàn văn công sư đoàn 39 bộ chính trị đến báo cáo."Dương Văn Dĩnh đứng dậy đáp lại bằng một động tác quân lễ tương tự: "Nghỉ!"“Cảm ơn thủ trưởng.”“Đồng chí Thịnh Ninh, đồng chí đã nhận thức được sai lầm của mình chưa?" Dương Văn Dĩnh tựa lưng vào ghế ngồi hỏi.“Quay đầu là bờ, tôi đã ý thức được sai lầm." Thái độ nhận sai của Thịnh Ninh vô cùng tích cực, thừa nhận toàn bộ sai lầm của mình.

Ở bộ đội không phải chỉ chú ý đến thực lực cá nhân mà còn phải phục tùng, đặt lợi ích của tập thể tổ chức lên trên tất cả.


Trước kia là cô ngu ngốc, kiêu ngạo cho rằng bản thân xinh đẹp liền có thể muốn làm gì thì làm.Về sau cô tuyệt đối sẽ không phạm lỗi ngu xuẩn như vậy nữa.

Cô muốn được mọi người tôn trọng, được mọi người công nhận, muốn được như vậy bản thân cô phải tự nỗ lực khắc khổ để đạt được.Con ngươi sắc bén của Dương Văn Dĩnh dừng lại trên mặt Thịnh Ninh không ngừng tuần tra đánh giá, sau khi xác nhận đó là những lời nói thật lòng mà không phải là kiểu khẩu thị tâm phi mới hài lòng gật gật đầu: "Được rồi! Trở về viết bản tự kiểm điểm mười nghìn chữ cho tôi sau đó dán lên bảng thông báo.”Ngay lập tức Thịnh Ninh như bị sét đánh, viết mười nghìn chữ không đáng sợ, điều đáng sợ là phải dán lên bảng thông báo.

Phải biết rằng đoàn văn công các cô thuộc sư đoàn 39 của sư bộ, bên trong có rất nhiều ban khác của bộ, hàng ngày có rất nhiều người lui tới làm việc.


Nếu thật sự dán lên bảng thông báo, mặt mũi của cô đều bị ném đi rồi.Dương Văn Dĩnh nhìn Thịnh Ninh sắc mặt xanh trắng đan xen, trong lòng âm thầm vui vẻ nhưng trên mặt lại không biểu hiện cảm xúc nói: “Như thế nào? Không phục tùng mệnh lệnh?”Quân nhân lấy phục tùng mệnh lệnh làm thiên chức, cho cô thêm một cái lá gan nữa cũng không dám.

"Không có, tân binh Thịnh Ninh bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ."“Ngày mai chính thức trở về đơn vị.”“Vâng, cảm ơn thủ trưởng!” Tâm trạng Thịnh Ninh luôn treo trên cao rốt cuộc cũng hạ xuống.Dương Văn Dĩnh nhìn theo bóng dáng Thịnh Ninh rời đi, tự mình lẩm bẩm: “Làm sao mới một tháng không gặp lại biến hóa lớn như vậy?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận