Trọng Sinh Thập Niên 80 Tôi Muốn Làm Nữ Cơ Trưởng Ngầu Nhất!


Nói đến tiền, vợ của Tô Ái Dân là Triệu Tiểu Vân vội vàng kéo tay áo ông ấy.

Lý Tú Lan ngắt lời Tô Ái Dân: "Vợ của thằng út, con có ý kiến gì thì cũng nói ra đi."

Mặc dù mới chung sống chưa đầy nửa tháng, nhưng Tô Vãn biết, thím út Triệu Tiểu Vân của cô là một người phụ nữ nông thôn điển hình.

Tính cách của bà ấy, nói nghe hay chút thì là thật thà chất phác, nói khó nghe hơn thì là nhu nhược, chậm chạp.

Với tính cách như vậy thì rất dễ bị bắt nạt.

Nhưng Triệu Tiểu Vân may mắn được gả vào nhà họ Tô, mẹ chồng nhân từ, mấy chị dâu cũng không phải là người khó chung sống, cuộc sống của bà ấy cũng êm đềm trôi qua.

Bỗng nhiên bị mẹ chồng gọi tên, mặt Triệu Tiểu Vân đỏ bừng, vừa sợ hãi vừa khó xử, nhưng vẫn cố lấy hết dũng khí nói ra suy nghĩ trong lòng:

"Mẹ, chị dâu cả, con không phải phản đối việc chồng của con đi theo Ân Ninh làm ăn.

Chồng của con nói sẽ lấy hết tiền ra...!Con cũng không phải tiếc tiền, chỉ là, chỉ là...!Con trai con là Ân Vũ, học giỏi, năm nào cũng đạt hạng nhất, thầy cô đều khen thằng bé là mầm non học tập...!Con muốn thằng bé tiếp tục đi học..."

Nói xong, nước mắt Triệu Tiểu Vân không kìm được rơi xuống.

Đứng sau lưng bà ấy, Tô Ân Vũ cũng cúi đầu xuống.

"Ôi! Em dâu, còn tưởng chuyện gì chứ, có gì mà phải khóc! Mẹ vừa nói rồi, không được động vào tiền học của mấy đứa nhỏ, ngay cả con trai nhà chị là Ân Minh cũng không được động vào!"

Trương Vũ Lệ vừa lau nước mắt cho Triệu Tiểu Vân, vừa an ủi bà ấy.

"Thật ạ?"

Trương Vũ Lệ gật đầu.

Triệu Tiểu Vân nín khóc mỉm cười: "Mẹ, vậy con không có ý kiến gì! Chúng con đi theo Ân Ninh làm ăn!"

...

Cuộc họp của nhà họ Tô này, là một hình ảnh nhỏ bé không đáng kể trong sự biến thiên của xã hội hay lịch sử đằng đẵng của dân tộc, nhưng nó có thể thay đổi vận mệnh của mỗi người trong gia đình nhà họ Tô.

Cuối cùng, ba anh em Tô Ái Đảng đã để dành tiền cho con cái đi học và tiền dự phòng, sau đó lấy hết số tiền tích cóp được trong những năm qua ra.

Tô Ái Đảng lấy ra bốn nghìn đồng, trong đó có gần hai nghìn là tiền lương Tô Ân Ninh tích cóp được trong những năm qua.

Tô Ái Nhân cũng lấy ra hai nghìn.

Tô Ái Dân ít hơn, lấy ra một nghìn rưỡi.

Tô Quảng Nguyên và Lý Tú Lan cũng lấy ra năm nghìn đồng.

Trong đó có tám trăm đồng là tiền hồi môn Lý Tú Lan dành dụm cho Tô Vãn.

Vào những năm 1980, mức lương trung bình của công nhân viên chức bình thường ở thành phố chỉ có năm mươi đồng, thu nhập của nông dân còn ít hơn.

Mỗi đồng tiền tiết kiệm được đều là do tính toán chi li, "cân đo đong đếm" mà tiết kiệm được.

Gia đình họ Tô đã lấy hết số tiền tích cóp được trong những năm qua, giao vào tay Tô Ân Ninh.

Tô Quảng Nguyên trịnh trọng nói: "Ân Ninh, bây giờ tất cả tiền trong nhà, của ông bà nội, của ba mẹ cháu, của hai chú hai thím của cháu, đều giao cho cháu cả rồi.

Sau này cháu làm việc gì, phải suy nghĩ cho kỹ có biết không."

"Cháu biết, ông nội! Ông bà nội, ba mẹ, chú hai thím hai, chú tư thím tư, còn có các em và Vãn Vãn, cháu nhất định sẽ không phụ lòng tin của mọi người.

Chỉ cần cháu còn một hơi thở, cháu nhất định sẽ làm được việc này!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui