Trọng Sinh Thiên Sinh Duyên


Tiễn đi Cung Dạ Yến và Lam Thiên Vũ, Hạo Thiên Kỳ cùng với Đường Lăng Nguyệt trở về Hầu phủ.
Hai chiếc xe ngựa vừa đến đại môn thì hai hộ vệ gác cổng liền tiến lên cung kính hỏi:
- Không biết nhị vị khách nhân là ai, có thể cho tiểu nhân biết danh tính để đi vào bẩm báo chủ nhân được không?
Sáu người thị nữ cùng Đường Lăng Nguyệt xuống xe ngựa, nghe hộ vệ gác cổng nói vậy một người thị nữ trong sáu người liền mở miệng nói:
- Bát tiểu thư trở về.

Mau mở cửa cho chúng ta vào.
Hộ vệ nghe vậy lập tức sửng sốt, hắn mở miệng kinh ngạc thốt lên:
- A...!Bát...!Bát tiểu thư?
Thấy cả hai hộ vệ ngây người, thị nữ kia liền khó chịu gằn giọng:
- Còn ngây ra đó? Không mau mở cửa cho chúng ta.
- Vâng...!Vâng! Chúng tiểu nhân, mở cửa đây!
Ngay khi đại môn được mở ra, Đường Lăng Nguyệt cùng sáu thị nữ đi vào bên trong.

Mà ở phía sau Hạo Thiên Kỳ lúc này mới chậm rì rì bước chân xuống xe ngựa.
Tin tức Đường Lăng Nguyệt trở về rất nhanh được truyền tới tai Thái Quân và các vị phu nhân trong phủ.

Mọi người ai nấy cũng vội vàng đi tới, lúc này ở đại sảnh đã có rất nhiều người đang đứng.
Khi Đường Lăng Nguyệt và sáu thị nữ đi vào đại sảnh, thì thấy Thái Quân và ba vị phu nhân mặt mày vui vẻ chào đón.
Đường Lăng Nguyệt đi đến chổ Thái Quân khom người hành lễ:
- Mẫu thân, đại tẩu, nhị tẩu, tam tẩu! Lăng Nguyệt đã trở về.
Thái Quân đôi mắt ngấn lệ cầm lấy tay nàng vỗ nhẹ:
- Tốt, tốt...!Nguyệt Nhi, trở về là tốt rồi.
Nhị phu nhân mỉm cười nói:
- Mẫu thân rất nhớ muội, người cứ nhắc muội mãi.
Tam phu nhân gật đầu nói thêm:
- Phải đó, sáu năm qua mẫu thân vẫn luôn ngóng trông muội trở về.
Thấy hai đệ tức (em dâu) liên tục quấn lấy Đường Lăng Nguyệt hỏi han, Đại phu nhân biểu tình có chút bất đắc dĩ nhẹ giọng trách cứ:
- Nhị đệ muội, tam đệ muội còn không để cho Nguyệt Nhi an tọa.
Nghe Đại phu nhân nói vậy, nhị phu nhân cùng tam phu nhân liền buông tha cho Đường Lăng Nguyệt, sau đó ai nấy trở về chổ ngồi của mình.
Lập tức Đại phu nhân phân phó nô tỳ đi pha trà và mang điểm tâm đến.

Năm người hàn huyên một vài câu thì lúc này Hạo Thiên Kỳ từ bên ngoài đi vào.
Thái Quân hôm nay tâm trạng khá vui vẻ, vừa nhìn thấy Hạo Thiên Kỳ nàng liền mỉm cười vẫy tay nói:
- Kỳ Nhi đã trở về rồi sao, mau lại đây.
Hạo Thiên Kỳ bước chân đi đến, hắn đưa mắt nhìn thoáng qua Đường Lăng Nguyệt, thấy nàng biểu tình hờ hững uống trà dường như không quá chú ý đến hắn.
Tiếp đó lại nghe Thái Quân lên tiếng:
- Đây là bát cô cô của ngươi.


Sáu năm trước nàng rời khỏi Hầu phủ, khi đó ngươi chỉ mới có chín tuổi.

Kỳ Nhi vẫn còn nhớ chứ?
Hạo Thiên Kỳ biểu tình mất tự nhiên, hướng Đường Lăng Nguyệt gật nhẹ đầu ấp úng:
- Bát...!Bát cô cô.
Đường Lăng Nguyệt vẻ mặt đạm nhiên gật đầu:
- Ân!
Lại không nói gì thêm nữa, bầu không khí trở nên im ắng kì cục.
Hạo Thiên Kỳ nội tâm thở phào nghĩ:
"Nếu nàng ta không nói về việc đã gặp ta trước đó, vậy thì ta cũng không cần phải nhắc đến.

Thêm một việc chi bằng bớt một việc."
Nhị phu nhân đột nhiên lên tiếng phá vỡ bầu không khí trầm mặc, nàng ngữ khí trêu chọc cười nói:
- Haha...!Ta còn nhớ Kỳ Nhi lúc đó rất sợ bát muội a, cứ thấy bát muội là quay đầu bỏ chạy.
Tam phu nhân cũng phụ họa, che miệng cười khúc khích:
- Bát muội bình thường vẫn luôn lạnh lùng quạnh quẽ nên khiến cho những người xung quanh tránh xa, Kỳ Nhi tuổi còn nhỏ cũng không tránh khỏi sợ sệt.
Thái Quân cùng đại phu nhân vui vẻ cười, duy chỉ có Hạo Thiên Kỳ và Đường Lăng Nguyệt là vẻ mặt không đổi, một người lãnh đạm thờ ơ, một người mặt vô biểu tình.

Bầu không khí lại rơi vào trầm mặc, bất quá lúc này Hạo Thiên Kỳ không muốn ở đây thêm nữa, hắn khom người ôm quyền cung kính:
- Tổ mẫu, đại bá mẫu, nhị bá mẫu, tam bá mẫu, bát....!cô cô.

Kỳ Nhi, xin phép được lui về phòng.
Nghe hắn nói vậy, Nhị phu nhân đang hứng thú dạt dào trở nên biến mất, nàng nghi hoặc hỏi:
- A...!Kỳ Nhi muốn về phòng sao? Hôm nay Bát cô cô của con quay trở lại, chúng ta nên tổ chức yến tiệc mừng cho nàng.
Tam phu nhân cũng gật đầu nói:
- Đúng vậy, Kỳ Nhi a! Nếu như không có chuyện quan trọng con nên ở lại cùng với mọi người.
Hạo Thiên Kỳ lộ ra vẻ mặt khó xử nói:
- Lúc nãy Cung Thiếu Chủ có đưa cho con một bí kỹ căn dặn con phải chuyên tâm tu luyện, chuyện yến tiệc e rằng...
Mặc dù không nói ra hết câu, nhưng ý tứ trong đó cũng đủ để mọi người hiểu hết.
Thái quân cùng ba vị phu nhân lâm vào tình thế khó xử, đúng lúc này Đường Lăng Nguyệt bổng nhiên lên tiếng:
- Chuyện yến tiệc không cần tổ chức làm gì.

Mẫu thân, ba vị tẩu tẩu, Lăng Nguyệt xưa nay không thích ồn ào, náo nhiệt.

Lần này trở về cốt yếu là thăm mọi người, sau đó con còn có chuyện hệ trọng trong người.

Chỉ có thể ở Hầu phủ một nguyệt, sau một nguyệt con phải quay trở lại Linh Nguyệt Cung.
Đường Lăng Nguyệt nói xong khiến cho tất cả mọi người ở đại sảnh liền lâm vào trầm mặc.


Thái quân là người mở lời trước tiên:
- Nếu vậy thì theo ý con đi.

Nguyệt Nhi đi đường xa chắc cũng mệt mỏi rồi, Lâm Vận (Đại phu nhân) con sai người dọn dẹp Đông Đình Viện, sau đó sắp xếp chổ ở cho sáu vị cô nương này.
Thái Quân vừa dứt lời, một trong số thị nữ của Đường Lăng Nguyệt đứng ra thái độ cung kính hành lễ:
- Phu nhân xin đừng khách khí, chúng ta chỉ là thị nữ của Thiếu cung chủ.

Cứ sắp xếp chúng ta ở cùng Thiếu cung chủ là được, để tiện cho việc hầu hạ ngài ấy.
Nghe nàng ta nói vậy, Thái Quân cùng ba vị phu nhân không nói gì thêm nữa, cũng tùy ý bọn họ.

Đường Lăng Nguyệt có địa vị cao quý ở Linh Nguyệt Cung, việc có thị nữ đi theo hầu cũng là điều không thể tránh khỏi.

So với nha hoàn trong phủ thì thị nữ của Linh Nguyệt Cung lại càng chu đáo và ân cần hơn.

Dù vậy đại phu nhân cũng kêu nha hoàn chuẩn bị thức ăn cùng nước uống đưa đến cho sáu vị thị nữ này, thiết đãi bọn họ giống như là khách quý.
Sau khi Đường Lăng Nguyệt rời đi, Hạo Thiên Kỳ cũng quay trở lại biệt viện của mình.

Nhớ lại ánh mắt trước khi đi mà Đường Lăng Nguyệt nhìn hắn, Hạo Thiên Kỳ có cảm giác dường như loại ánh mắt này hắn đã từng thấy ở đâu đó rồi, nhưng lại nhớ không ra.
Hạo Thiên Kỳ lắc lắc đầu xua tan đi cái suy nghĩ vớ va vớ vẩn này.
Nhớ không ra thì nhớ không ra đi.

Dù sao chỉ là một việc nhỏ mà thôi, không đáng để bận tâm đến.
Nhìn trong tay viên hỏa thạch được mua ở Vạn Kim Thương Hội, Hạo Thiên Kỳ ngay lập tức cảm nhận được một nguồn lực lượng đáng sợ bên trong.

Hỏa diễm nóng rát dường như có thể thôn phệ vạn vật, loại hỏa diễm này mang tính chất thôn phệ.

Hẳn là Cửu Ly Diễm đứng cuối trong dị hỏa bảng của Linh Lung Giới.
Năng lực của Cửu Ly Diễm là thôn phệ nhưng lại có nhược điểm chí mạng, chỉ cần hỏa diễm mạnh hơn nó thì chính bản thân nó sẽ bị thôn phệ ngược lại.
Tuy rằng Cửu Ly Diễm chỉ xếp hạng cuối cùng, nhưng ở Vĩnh Hằng đại lục này sức mạnh của nó lại khá lớn mạnh, rất có tiềm năng phát triển.
Hạo Thiên Kỳ trong lòng vui vẻ không thôi, hắn không nghĩ đến ở một nơi thiếu thốn tài nguyên tu luyện như Lam Vân đế quốc, vậy mà xuất hiện loại dị hỏa hiếm có như Cửu Ly Diễm.

Nếu như lúc đó không nói Cung Dạ Yến bằng bất cứ giá nào cũng phải đấu giá được viên hỏa thạch, thì hiện tại cũng không thể phát hiện ra được loại chuyện thần kì này.

Quả thực là cơ duyên tuyệt diệu.
Bất quá với năng lực hiện giờ, Hạo Thiên Kỳ muốn khuất phục Cửu Ly Diễm quả thực có chút gian nan, nhưng không sao loại chuyện có tính vượt mức khiêu chiến này, nếu không vượt qua được Hạo Thiên Kỳ hắn làm sao có thể tính tới chuyện báo thù.


Cầu phú quý trong nguy hiểm.

Đây chính là đạo lý.
Hai tay Hạo Thiên Kỳ nắm chặt viên hỏa thạch, vận dụng Vô Thượng Thiên Long Thần Quyết khiến cho lân phiến ở cánh tay phải tầng tầng hiện lên, sau đó kết hợp với nguyên khí trực tiếp phá tan đi vòng ngoài thạch ấn của hỏa thạch.
Liên tục không ngừng năng lượng dũng mãnh xông vào bên trong thân thể Hạo Thiên Kỳ, mặc dù thoạt nhìn chỉ là một viên hỏa thạch rất nhỏ, nhưng bên trong lại chứa đựng năng lượng khổng lồ không thể nào tưởng tượng được.
Hạo Thiên Kỳ thần sắc chấn động, tinh tế cảm giác được một cổ nóng rực kinh người trên tay truyền đến.

Cũng ngay lúc đó khí tức thôn phệ hủy diệt đột nhiên hàng lâm.

Hạo Thiên Kỳ biến sắc, nhìn viên hỏa thạch trong tay đã triệt để nát vụn, mà hỏa diễm từ bên trong hỏa thạch thoát ra bùng cháy thành một ngọn lửa to lớn.
Phừng..

xoẹt..

xoẹt..
Tí tách..

Hai tay Hạo Thiên Kỳ lúc này đã là một mảnh huyết nhục mơ hồ, không hổ danh là dị hỏa bảng có thể khiến cho Tiên Thiên Băng Thể của hắn bị thương đến trình độ này.

Loại nhiệt độ kinh khủng này không phải là loại nhiệt độ mà Hạo Thiên Kỳ bây giờ có thể chịu đựng được.
Không dám chần chờ, Hạo Thiên Kỳ nhanh chóng lùi về phía sau.
Trong lúc nhất thời đoàn hỏa diễm kia bổng nhiên bạo liệt ra, nhiệt khí bức người hướng bốn phía thiêu đốt.

Hạo Thiên Kỳ ở gần nhất nên bị ảnh hưởng khá nhiều.
Hắn thần sắc ngưng trọng lập tức niệm Băng Phách Lưu Ly Quyết, khiến cho hai tay đang chảy máu liền đông kết.

Cánh tay phải được lân phiến bảo hộ lại ít bị thương tổn hơn.
Mọi thứ xung quanh căn phòng dường như đều bị thiêu đốt.

Không biết từ lúc nào Cửu Ly Diễm đã hóa thành hình thái của yêu thú.

Đó là một con hồ ly.
Hạo Thiên Kỳ kinh ngạc nghĩ:
"Có thể hóa hình? Hỏa diễm đã sinh ra linh trí rồi sao?"
Ngọn lửa kịch liệt bùng phát khiến cho phòng ốc, mảng lớn mảng lớn trong tích tắc hóa thành bột mịn.
Không khí vặn vẹo bắt đầu có xu thế bạo liệt, Hạo Thiên Kỳ biểu tình cực kì ngưng trọng, bởi vì hắn từ trong hỏa hồ cảm nhận được một cổ khí tức hủy diệt tàn bạo.
Ngay sau đó một đạo hỏa diễm từ trong thân thể của hỏa hồ ly bắn ra, hướng tới Hạo Thiên Kỳ, tốc độ nhanh như thiểm điện, uy lực lại không thể nào tưởng tượng nổi.
Hạo Thiên Kỳ biến sắc, vội vàng trốn tránh lại không thể nào thoát được đạo hỏa diễm kia, khiến cho cánh tay phải lập tức bị hỏa diễm quấn quanh.

Mặc dù trước đó đã dùng Băng Phách Lưu Ly Quyết bảo hộ thân thể, nhưng Cửu Ly Diễm lại khác xa với những loại lửa thông thường, cùng với tu vi hiện tại thì Hạo Thiên Kỳ cũng không cách nào chịu đựng được nhiệt độ của Cửu Ly Diễm mang đến.
Cánh tay bị hỏa diễm thiêu đốt lập tức bốc lên mùi thịt khét, cảm giác đau đớn ập đến khiến Hạo Thiên Kỳ không nhịn được kêu rên một tiếng, hắn quả nhiên có chút xem thường sức mạnh của Cửu Ly Diễm.
Thật không ngờ đến Cửu Ly Diễm lại sinh ra linh trí, còn biến hóa hình dạng.

Nếu như lúc này hắn không làm chủ được Cửu Ly Diễm, thì sẽ bị chính dị hỏa này thiêu đốt thôn phệ.
Không đợi Hạo Thiên Kỳ trì hoãn quá lâu, hỏa hồ lại một lần nữa phát động công kích.

Cả Linh Lung Viện tràn ngập biển lửa, Hạo Thiên Kỳ thân hãm ở bên trong biển lửa càng là gian nan cực kì.

Từng đạo hỏa diễm trong người hỏa hồ lao ra, dùng khí thế sét đánh không kịp trở tay, hướng Hạo Thiên Kỳ trùng kích, trong chớp mắt liền đem hắn bao bọc.
Lúc này nhìn Hạo Thiên Kỳ không khác gì một ngọn đuốc sống, y phục trên người nhanh chóng bị thiêu rụi, làn da cũng nổi lên tầng tầng đỏ rộp.
Hạo Thiên Kỳ không quản đến thương tích trên người, hắn lập tức buông ra thần thức, dùng thần thức công kích hỏa hồ.

Nếu muốn thuần phục Cửu Ly Diễm, nhất định phải khiến linh thức của nó suy yếu, mà công kích thần thức chính là chổ dựa của hắn.
Dường như bị thần thức mạnh mẽ của Hạo Thiên Kỳ quấy nhiễu khiến cho hỏa hồ trở nên luống cuống, hỏa diễm xung quanh nó lúc phập phồng, lúc tan rã.

Nhưng rất nhanh hỏa hồ liền bình thường trở lại, nó cảm nhận được nhân loại trước mắt tựa hồ rất phiền phức, nếu như không nhanh chóng thôn phệ, thì nó sẽ bị người này thuần phục.
Hỏa diễm trong thân thể hỏa hồ ngay lập tức bùng phát, từng đoàn từng đoàn hỏa diễm nóng rực sinh ra, trải rộng khắp Linh Lung Viện.

Chỉ thấy hỏa hồ kia như một đạo thiểm quang bổ nhào tới Hạo Thiên Kỳ, dùng ngọn lửa của chính bản thân nó bao bọc xung quanh hắn, hòng muốn đốt cháy thiêu trụi người trước mắt.
Ở bên trong biển lửa Hạo Thiên Kỳ và Cửu Ly Diễm đang kịch liệt tranh đấu, mà lúc này ở bên ngoài động tĩnh mà hắn gây ra đã kinh động đến tất cả những người trong Hầu phủ.
Đông Đình Viện khoảng cách khá gần với Linh Lung Viện, ngay khi khí tức của Cửu Ly Diễm xuất thế Đường Lăng Nguyệt đã mau chóng mang sáu thị nữ của mình đi tới.
Nàng phân phó sáu thị nữ ngăn không cho những khác đi vào, kể cả Thái Quân và ba vị tẩu tẩu.

Còn bản thân thì đi tới vị trí trung tâm của biển lửa.

Nơi Đường Lăng Nguyệt đi qua lửa ở nơi đó tự động tách ra, dường như không hề khiến nàng bị bất kỳ tổn thương nào.
Thấy được bóng dáng của Hạo Thiên Kỳ cách đó không xa, Đường Lăng Nguyệt bước chân liền dừng lại, ánh mắt của nàng chăm chú nhìn hắn, nàng có thể cảm nhận được cường đại thần thức bao trùm toàn bộ Linh Lung Viện.

Còn có khổng lồ hỏa diễm phát ra từ hỏa hồ đang muốn thôn phệ nuốt chửng Hạo Thiên Kỳ.
Đường Lăng Nguyệt nhíu mày, thần sắc trở nên trầm mặc buồn bã, ngọc thủ đưa lên phất tay một cái, liền lúc đó một cái la bàn hình bát quái lập tức bay lên không trung, ở ngay trung tâm của Linh Lung Viện, nơi mà Hạo Thiên Kỳ và hỏa hồ đang đấu tranh kịch liệt.
Hai tay của Đường Lăng Nguyệt liên tục kết ấn, miệng đọc thầm vài câu chú ngữ.

Ngay lập tức la bàn giống như một bức tường kết giới vô hình bao bọc lấy toàn bộ Linh Lung Viện, ngăn không cho mọi thứ kể cả hỏa diễm thoát ra bên ngoài.
Sau khi kết giới đã được thiết lập thành công, Đường Lăng Nguyệt chậm rãi ngồi xuống đất, sau đó liền nhắm mắt lại mặc cho hỏa diễm điên cuồng thiêu đốt mọi thứ, nhưng lại không hề khiến nàng bị ảnh hưởng.

Bởi vì cơ thể Đường Lăng Nguyệt tỏa ta một luồng hàn khí bức người, giống như một quả cầu kết giới thu nhỏ bao bọc bảo hộ lấy thân thể nàng.
Những gì xảy ra ở bên trong kết giới người bên ngoài hoàn toàn không thể thấy được hay cảm nhận được gì, tuy rằng trước đó động tĩnh khá lớn, khiến nhiều người bị kinh động.

Nhưng hiện tại Đường Lăng Nguyệt đã bố trí trận pháp ngăn không cho người nào đi vào thám thính hay dò xét.
Hạo Thiên Kỳ cùng hỏa hồ giằng co càng lúc càng kịch liệt, mặc dù thân thể hắn là Tiên Thiên Băng Thể lại có Băng Phách Lưu Ly bảo hộ, nhưng da thịt hắn vẫn bị hỏa diễm thương tổn.
????????????????????????????????????????????????????????
- Thiên Diệp: E hèm...!xuất hiện.
Mọi người cảm phiền xóa đi rồi lưu lại nhé, tại ta có sửa mấy lỗi chính tả với 1 vài chi tiết nhỏ.

Còn có ai đọc thấy sai chính tả chổ nào thì nhắc nhở ta phát.

Khổ ghê...!Tự viết tự beta ta muốn lòi con mắt.

????????????
Chúc mọi người ngủ ngon!! ❤️❤️❤️


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận