Edit: Miu
Beta: Su
Thẩm Trọng Hoa đứng bên bồn tắm, đợi thay nước ấm. Thẩm Thất ngồi quỳ một bên ở trên đệm mềm, trong lòng thấp thỏm. Đến khi hắn xuống nước, Thẩm Thất thấy trong phòng không có tỳ nữ nào khác nên liền chủ động đứng dậy tới quỳ ở sau lưng Thẩm Trọng Hoa, cầm khăn lên muốn xoa lưng cho hắn.
"A!" Một tiếng thở nhẹ, Thẩm Thất bị Thẩm Trọng Hoa kéo xuống, ngã vào trong bồn tắm ấp áp. Nàng chưa bao giờ vào trong bồn tắm của Thẩm Trọng Hoa, vô luận là kiếp trước hay kiếp này, nàng vẫn không tránh khỏi có chút hoảng loạn, lúc đứng dậy bàn chân lại trơn trượt, té ngược lại trong nước. Vẫn là Thẩm Trọng hoa duỗi tay vớt nàng lên.
"Vương gia thứ tội...." Thẩm Thất bị Thẩm Trọng Hoa ôm vào trong ngực, nàng hoảng hốt gục đầu xuống, toàn thân nàng đều ướt đẫm, áo lót bị ướt dính sát vào da thịt, bộ dáng càng mê người, cùng với bộ ngực anh đào đứng thẳng bên dưới.
Thần sắc trên mặt Thẩm Trọng Hoa rất phức tạp, bàn tay ôm bên hông nàng hơi có chút căng thẳng, cuối cùng vẫn là buông nàng ra.
"Cẩn thận." Hắn nói.
"Dạ." Thẩm Thất ở trong nước rụt rụt thân mình, làm cánh hoa trôi trên mặt nước ngăn trở cảnh xuân trước ngực. Nàng rũ mắt, nghiêm túc, cung kính cầm lấy khăn chà lau da thịt có chút đỏ ửng của Thẩm Trọng Hoa.
"Bổn vương..." Thẩm Trọng Hoa trầm thấp mở miệng: "Sẽ phụ trách."
"Phụ trách...." Động tác nơi tay Thẩm Thất chậm lại, nàng không khỏi lạnh lùng cười, lại thuận theo nói: "Thẩm Thất từ nhỏ đã là người của Vương gia, Vương gia... Vương gia sử dụng đến thân thể của Thẩm Thất thì cũng đều là phúc phận của Thẩm Thất."
"A..." Không biết có phải là nàng nghe lầm hay không, Thẩm Trọng Hoa làm như cười khổ một tiếng.
Thẩm Thất không muốn đối mặt với hắn nên liền vòng ra sau chuẩn bị chà lưng cho hắn, Thẩm Trọng Hoa lại bỗng nhiên vươn tay, cầm lấy mu bàn tay nàng đang để trên vai hắn: "Không cần, nàng tự tẩy rửa chính mình đi."
Trong lúc Thẩm Thất ngây người, Thẩm Trọng Hoa đã đứng lên, tùy tiện khoác một cái áo rồi đi ra sau tấm bình phong.
"Hắn....Là chê ta dơ sao...." Cũng không thể trách Thẩm Thất suy nghĩ bậy bạ, đời trước có người vẫn luôn nói nàng như vậy, có lẽ ngay cả Thẩm Trọng Hoa cũng cảm thấy như thế đi.
"Tắm rửa cũng tốt...." Thẩm Thất dựa vào vách tường chậm rãi ngồi xuống, nàng múc một ít nước, lưu loát chà xát cần cổ cùng bộ ngực, sau đó liền mở rộng hai chân ở dưới nước tẩy rửa hạ thể của bản thân.
Tuy rằng động tác của Thẩm Trọng Hoa không thô bạo, Thẩm Thất cũng nhận thấy hắn tận lực khắc chế, nhưng nàng mới chỉ trải qua việc đó, côn th*t thô to như vậy ít nhiều cũng làm đau nàng. Thẩm Thất rửa sạch bên ngoài xong muốn đẩy hai mảnh cánh hoa ra để rửa sạch bên trong thì lại cảm thấy có chút đau đớn.
"Ân....." Nàng hừ nhẹ một tiếng, nhưng chút đau đớn này có tính là gì. Nàng cắn môi dưới, ngón tay bắt đầu chà rửa tiểu huyệt, sau đó vói ngón tay vào bên trong rửa sạch, rửa sạch thứ Thẩm Trọng Hoa lưu lại ở trong cơ thể nàng.
Tuy rằng dựa theo ký ức ở kiếp trước, Thẩm Thất biết lúc này sẽ không mang thai, bởi vì đời trước là Thẩm Trọng Hoa tìm một lão bà tử thô lỗ dùng ngón tay lấy thứ kia ra ngoài. Cũng vì nguyên nhân đó mà phía dưới của nàng chảy máu hồi lâu chưa dứt, sau này ngẫu nhiên vẫn có thể tiếp tục chảy máu.
Nàng không nghĩ lại tiếp tục bị như vậy, huống chi mấy chuyện đã xảy ra trong những ngày qua, tuy có nhiều bất đồng so với kiếp trước nhưng đây là vì phòng ngừa, để ngừa....Nàng lại mang thai con của hắn.
Thẩm Thất nhắm hai mắt, chịu đau đớn, duỗi tay đi vào, rửa thật sạch hạ thể.