Trọng Sinh Tiêu Dao Đạo

Dịch: Lạc Đinh Đang

Tiệc rượu trưởng lão hai đại tông môn bị Bạch Dịch đảo loạn, vì vậy tất cả Trưởng lão Hàn Ngọc và Thương Vân đều tới Hàn Thủy Đàm.

Ba con Tuyết Tông Sư Vương nằm sấp ở nơi khác trong hàn đàm, tiếng gầm nhẹ trong cổ khiến nơi cực hàn này càng thêm vài phần âm trầm.

Trong tiếng gầm nhẹ của Tuyết Tông Sư Vương, Bạch Dịch cởi đạo bào, tháo vớ giày, đặt túi trữ vật và túi Linh thú lại trên bờ, khi lật tay, hắc kiếm vẫn mang sau lưng liền đâm xuống băng cứng trong hàn đàm.

Tử Đằng Kiếm thẳng tắp như chủ nhân của nó, thà đứt gãy cũng không cong nửa phần.

Dưới sự kinh ngạc, hoài nghi hoặc lo lắng trong mắt mọi người, Bạch Dịch bước chân vào trong Hàn Thủy Đàm. Không đợi hắn cất bước thứ hai, cả người đều đông kết một tầng băng sương, từ xa nhìn lại giống như một bức tượng.

Rắc rắc!

Linh lực vận lên, tầng băng ngoài thân bị Bạch Dịch đánh vỡ vụn, sau đó tiếp tục đi sâu vào trong đầm nước.


Một bước kết một tầng băng, mỗi bước của Bạch Dịch đều cần một lượng lớn linh lực đánh vỡ tầng băng. Cũng may linh khí trong Hàn Thủy Đàm cực kỳ dồi dào, không cần lo lắng xảy ra tình huống linh lực không đủ.

Dù linh khí nồng đậm nhưng băng cứng ngoài thân kia là hàn băng thật, rét lạnh hơn băng tuyết bình thường vài lần, không mấy tu sĩ trình độ tu vi Trúc Cơ có thể chịu được. Qua một thời gian dài, thân thể sẽ bị đông cứng tổn thương, nếu hàn khí xâm nhập tâm mạch, vậy thì càng nguy hiểm.

Sau khi vào đầm nước, Bạch Dịch mới biết rốt cuộc hàn khí ở đây lạnh tới trình độ nào, ngay cả hơi nước cũng có thể ngưng kết thành băng, đầm nước như Cửu U Hàn Đàm, đông lạnh khiến tứ chi tê tê, toàn thân không cảm giác. Sau cảm giác tê dại, thân thể sẽ bị hàn khí đông lạnh thành một cái xác cứng nhắc.

Khi cả người đều chìm vào đầm nước, Bạch Dịch vận chuyển Đảo Thiên Công mới miễn cưỡng bức lui hàn khí nhập vào xương cốt ra ngoài.

Trong đầm nước, Bạch Dịch bỗng đâm thẳng đầu xuống nước, thẳng tới đáy đầm.

Càng xuống, nhiệt độ trong Hàn Thủy Đàm càng thấp, dù Bạch Dịch đã vận chuyển Đảo Thiên Công nhưng khi hắn đạp xuống tầng băng dưới đáy đầm, bên ngoài cơ thể đã xuất hiện vô số vết thương nhỏ.

Đó là vết thương bị lực lượng cực hàn gây ra, trong vết thương không máu, chỉ có hàn khí khủng bố.

Giống như không có cảm giác với vết thương trên người, Bạch Dịch nhìn kỹ hàn băng dưới đáy đầm rồi trồi lên mặt nước.


Thấy Bạch Dịch lao xuống đáy đầm, tâm Lữ Tịch Thần điên cuồng nhảy dựng.

Nàng đã tới Hàn Thủy Đàm, hơn nữa không chỉ một lần. Nhưng mỗi lần tới Hàn Thủy Đàm tu luyện, Lữ Tịch Thần chỉ ở mép nước tu luyện nhiều nhất một canh giờ, nếu nàng chui xuống đáy đầm, chỉ sợ sẽ mất mạng.

Ngay cả Thanh Châu Minh Ngọc cũng kiêng kỵ Hàn Thủy Đàm như vậy, tu sĩ Trúc Cơ khác càng khỏi nghĩ tới, dù cho phép người ta tới, chỉ sợ cũng không ai nguyện ý, trừ khi là tu sĩ tinh thông pháp môn hệ Băng.

Sau khi nổi lên mặt nước, Bạch Dịch vận chuyển linh lực toàn thân, khoanh chân ngồi trong nước băng, lần ngồi xuống này ngồi tới hơn nửa ngày.

Bạch Dịch bất động, đương nhiên mọi người cạnh bờ không còn hào hứng. Võ trưởng lão dẫn đầu ồn ào chuyển hướng tới chuyện linh tửu, Văn trưởng lão luôn ổn trọng cũng phụ họa, vì vậy Lữ Tử Mặc và một đám Trưởng lão Hàn Ngọc tông mở tiệc rượu phong phú ở Lưỡng Cực Điện, chiêu đãi cường giả Thương Vân.

Đừng thấy Võ trưởng lão có chút lỗ mãng tục tằng, trên thực tế, Phương Nham đang nóng vội giao hảo với các trưởng lão Hàn Ngọc tông. Đương nhiên Văn trưởng lão sẽ lấy tông môn làm trọng, dù sao loại đệ tử Trúc Cơ như Bạch Dịch vẫn quá yếu, mà lần này gặp nhau với đám trưởng lão Hàn Ngọc Tông chính là một thời cơ hiếm có để hai đại tông môn kết minh.

Đại Phổ đã có hiện tượng chuyển loạn, Tu Chân Giới Thanh Châu càng cuồng bạo hơn. Mắt thấy loạn thế sắp buông xuống, được thêm một minh hữu cũng có chỗ tốt lớn với hai đại tông môn Thương Vân và Hàn Ngọc.


Nếu Thất Sát môn đã có dã tâm mưu đồ Tu Chân Giới Đại Phổ, như vậy Thương Vân và Hàn Ngọc kết minh là chuyện tất nhiên.

Trưởng lão hai tông vì vận mệnh bản tông mà kết minh, bên cạnh hàn đàm chỉ còn lại ba người Kỷ bà bà, Lữ Tịch Thần và Chu Thừa.

Kỷ bà bà vốn là cường giả bảo vệ Hàn Thủy Đàm, bà cần trông coi xem Bạch Dịch có động tay động chân gì không. Lữ Tịch Thần và Chu Thừa vì lo lắng cho Bạch Dịch nên chưa rời đi.

Qua một ngày một đêm, Bạch Dịch vẫn không nhúc nhích trong đầm nước, nếu không phải hô hấp vẫn còn, đại bộ phận người không rõ chân tướng sẽ cho là hắn đã bị đông lạnh chết trong đầm nước. Lữ Tịch Thần và Chu Thừa đứng ở mép nước đã rời đi, chỉ còn lại Kỷ bà bà âm trầm xếp bằng cạnh bờ, tuy bà từ từ nhắm hai mắt nhưng linh thức vẫn lượn vòng trên không Hàn Thủy Đàm.

Kỷ bà bà nhìn như yên tĩnh nhưng không ai biết rõ trong lòng bà đã kinh hãi tới độ nào.

Trong cảm giác của bà, gã thiếu niên tu sĩ hơi gầy kia không không những ngâm người trong Hàn Thủy Đàm một ngày, mà dần dần vết thương còn khép lại.

Ở Hàn Ngọc tông, không ai hiểu Hàn Thủy Đàm hơn Kỷ bà bà, cấm địa Hàn Ngọc tông này, dù là cường giả Kim Đan không dùng Pháp bảo cũng bị lực lượng cực hàn tổn thương do rét lạnh, trừ khi là loại Yêu Thú Tuyết Tông Sư Vương không sợ giá lạnh mới có thể chơi đùa trong đầm nước.

Trong mắt Kỷ bà bà, độ mạnh của thân thể Bạch Dịch gần như có thể đánh đồng với Yêu Thú. Đây chỉ mới một ngày, nếu Bạch Dịch ngâm người trong nước trên một năm, Kỷ bà bà cũng nghi ngờ tu sĩ hình dáng thiếu niên kia có phải Tuyết Tông Sư Vương thứ tư hay không.


Tuy ngạc nhiên thân thể Bạch Dịch nhưng Kỷ bà bà lại không chút lo lắng nào với Vạn Niên Hàn Băng dưới đáy đầm. Không cần Pháp khí, trừ khi Bạch Dịch có thể đạt tới cảnh giới Nguyên Anh, nếu không hắn không thể đào được vạn khối Vạn Niên Hàn Băng.

Sau khi dò xét đáy đầm, Bạch Dịch đã nghĩ kỹ đối sách rồi.

Dùng cảnh giới bây giờ gần như không có khả năng lấy tay không đào Vạn Niên Hàn Băng, dù vận chuyển Đảo Thiên Công cũng không cậy được tầng băng. Biện pháp tay không thu Vạn Niên Hàn Băng duy nhất chỉ có thu nạp khí cực hàn trong đầm, lại dùng khí cực hàn dẫn Vạn Niên Hàn Băng tới chỗ hắn.

Dùng mình là lô, tụ tập hàn khí vạn năm dẫn Huyền Băng dưới đáy đầm lên. Dự định của Bạch Dịch là muốn ngưng tụ một bộ băng giáp bên ngoài cơ thể!

Chạm vào khí cực hàn lâu một chút đã khiến bản thân bị thương, một khi bị hút vào trong cơ thể, kết quả có thể nghĩ, trừ phi thân thể mạnh tới tình trạng chống được khí lạnh, nếu không một khi thu nạp hàn khí, Bạch Dịch sẽ đông thành tượng băng trong nháy mắt, từ nay về sau yên giấc ngàn thu trong Hàn Thủy Đàm.

Chẳng biết từ lúc nào, Bạch Dịch trong đầm nước đã bấm niệm một loại thủ quyết huyền ảo. Linh lực trong cơ thể hắn bắt đầu nghịch chuyển, tinh huyết bắt đầu đảo lưu, nước trong đầm quanh người hắn bắt đầu chuyển ngược, hình thành dòng nước yếu ớt lưu chuyển quanh người hắn.

Tầng thứ hai Đảo Thiên Công còn xa mới đủ, muốn dựa vào cơ thể dẫn khí cực hàn Bạch Dịch tu luyện Đảo Thiên Công tới tầng ba mới có thể miễn cưỡng chống cự tổn thương hàn khí gây cho cơ thể.

Nếu là lúc bình thường, muốn tăng Đảo Thiên Công từ tầng thứ hai tới tầng thứ ba, lấy thiên phú và kinh nghiệm của Bạch Dịch cũng cần vài năm. Nhưng hôm nay Bạch Dịch chỉ có thời gian không đến trăm ngày, hắn cần mang đủ Vạn Niên Hàn Băng dùng chế tạo quan tài băng về tông môn trong ba tháng.

Trong ba tháng tu luyện Đảo Thiên Công tới tầng thứ ba, loại tốc độ này dù là Bạch Dịch cũng không thể làm được. Nhưng khí cực hàn trong Hàn Thủy Đàm lại giúp Bạch Dịch một cơ hội khó có được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận