Dịch giả: archnguyen1984
Trong thạch động nóng rực, xác của kiến Minh Loa, loại tài liệu cuối cùng đã triệt để hòa tan. Trước mắt Bạch Dịch xuất hiện một bé gái lớn cớ bàn tay, mặt mày thanh tú, dáng vẻ hơi gầy, ước chừng mười sáu, mười bảy tuổi.
Nếu lúc này có người nhìn thấy chắc chắn sẽ giật mình vì dung mạo bé gái này giống Bạch Dịch như đúc.
Gia nhập Bách Diện Ngư Kiểm, cuối cùng Bạch Dịch cũng mang Thiên Cơ Khôi Lỗi luyện chế thành hình dạng của mình.
Loại Thiên Cơ Khôi Lỗi đê giai này tuy rất huyền diệu, nhưng uy lực có hạn. Bản thân nó chỉ có thể phát huy ra uy lực tưởng đương với Luyện Khí hậu kỳ. Lúc bình thường lấy ra đối địch có tác dụng không quá lớn, ngược lại dễ bị địch nhân nhìn ra hậu thủ. Chỉ có cách vận dụng thật xảo diệu mới phát huy được tới tận cùng tác dụng của Thiên Cơ Khôi Lỗi này.
Luyện chế Thiên Cơ Khôi Lỗi trung giai cần tới mấy trăm loại tài liệu, gấp mấy chục lần khi luyện chế Khôi Lỗi đê giai. Không có số lượng lớn Linh thạch thì không thể mua hết chừng ấy tài liệu được.
Thiên Cơ Khôi Lỗi trung giai có thực lực đạt tới trình độ Trúc Cơ hậu kỳ. Dựa vào đặc tính không chết của Khôi Lỗi, có thể điều khiển nó quần chiến với cường giả Kim Đan sơ kỳ được. Nếu có thể luyện chế ra Khôi Lỗi cấp bậc này, Bạch Dịch sẽ có thêm một trợ lực khổng lồ.
Để ngưng hình Khôi Lỗi cần có nhiệt độ cao, mà lúc ngưng hình tốt xấu thế nào sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới trình độ của Khôi Lỗi. Lúc này, Bạch Dịch đả đổ đầy mồ hôi. Suốt một ngày không ngừng luyện chế, hắn bắt đầu cảm thấy mệt mỏi.
Dù sao tu vi hiện tại của hắn chỉ có Luyện Khí kỳ, thể chất bản thân không có nhiều cải thiện. Cả ngày hét sức chăm chú, lại không ngừng biến đổi thủ quyết làm tiêu hao một lượng lướn Linh khí. Đổi lại là một đệ tử Luyện Khí kỳ khác thì Linh khí đã tiêu hao chẳng còn, tinh thần cũng khó mà kiên định để tiếp tục công việc luyện hóa nữa.
Luân phiên đánh ra các thủ quyết, Địa Hỏa tuôn ra từ Hỏa Đàn ngày càng chói mắt, nhiệt độ trong thạch động bốc lên cuồn cuộn. Vạt áo Bạch Dịch thấm mồ hôi không kịp, mồ hôi chảy từ trán rơi xuống như mưa, nhưng chưa kịp rơi xuống đất thì đã bốc hơi không còn.
“Ngưng!”
Đúng lúc đó vang lên một tiếng gầm nhẹ. Trong mắt Bạch Dịch hiện lên một tia dữ tợn. Một tay hắn bắn ra một đạo ấn quyết phức tạp, giống như là vác lên một tòa núi cao, chầm chậm đè xuống Hỏa Đàn.
Lúc đạo ấn quyết này có hiệu lực, chỉ thấy một đoàn Hỏa diễm cực thô từ trong Hỏa Đàn bay lên, nhìn rất giống núi lửa phun trào bao phủ hoàn toàn Khôi Lỗi.
Tại thời khắc Bạch Dịch dẫn xuất Địa Hỏa để cuối cùng ngưng hình Khôi lỗi, sắc mặt các đệ tử khác trong các thạch động còn lại đều đại biến.
“Chuyện gì xảy ra vậy? Sao Địa Hỏa lại chợt yếu đi như vậy? Thanh Linh Đan của ta! Bát phẩm Linh đan của ta cứ như vậy mà vứt đi hay sao.”
“Sao Địa Hỏa đột ngột yếu đi như vậy? Không được rồi! Trung giai Pháp Khí của ta hỏng mất rồi!”
“Một lò Tẩy Tủy Đan của ta cứ vậy mà hỏng mất. Tốn mấy trăm Linh thạch để mua tài liệu, đấy đã là tất cả gia tài của ta rồi!”
Bạch Dịch không nghe thấy tiếng rên rỉ của đám đệ tử khác. Sau khi ngọn lửa bùng lên mãnh liệt rồi biến mất, hắn ngồi bệt xuống đất, vẻ mặt tái nhợt, nhanh chóng lấy ra một khối đê giai Linh thạch, hấp nạp để khôi phục số Linh khí trong cơ thể bị tiêu hao. Thiên Cơ Khôi Lỗi có được luyện chế thành công hay không, hắn có vẻ không để ý mấy.
May cho hắn là đã đạt tới cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ, nếu là tu sĩ Luyện Khí trung kỳ, chắc chắn không thể cố gắng cho tới tận lúc này.
Một hồi lâu sau, Bạch Dịch đã khôi phục Linh khí trong cơ thể, thu hồi khối Linh thạch đã ảm đạm, hắn đứng dậy, vươn tay nắm lấy Khôi Lỗi tinh xảo nằm trên Hỏa Đàn.
“Công hiệu của Bách Diện Ngư Kiểm quả bất phàm, dung mạo giống nhau như đúc. Dù ai cũng không thể nhìn ra điểm khác biệt. Tiếc là còn thiếu một bước cuối cùng.”
Vừa thì thầm, Bạch Dịch vừa lấy ra một khối tinh thể màu xanh thẫm lớn bằng móng tay. Nhìn giống ngọc mà không phải ngọc, chính là khối tinh thể thu nạp hồn thể Hòe Tinh Lưu Ly của đệ tử họ Cát.
Lúc Khôi Lỗi nhập hồn thể không cần tới Địa Hỏa mà cần thúc giục một chú quyết phức tạp được ghi chép trong Thiên Cơ Khôi Lỗi Thuật.
Đem Thiên Cơ Khôi Lỗi và Hòe Tinh Lưu Ly đặt ở biên giới Hỏa Đàn, Bạch Dịch ngưng thần tĩnh khí, bắt đầu huy động năm ngón tay liên tục, bấm theo chú quyết. Trong thạch động bỗng nổi lên từng trận Âm Phong kèm theo tiếng gào khóc như ẩn như hiện. Khối Hòe Tinh Lưu Ly chuyển từ màu xanh thẫm sang màu xanh biếc.
Lúc Hòe Tinh Lưu Ly đang chậm rãi biến đổi, hai mắt ngốc trệ của Thiên Cơ Khôi Lỗi bắt đầu chuyển động.
Sau một lúc lâu, Hòe Tinh Lưu Ly biến thành màu sắc ban đầu, âm thanh gào thét như có như không cũng biến mất. Bạch Dịch hoàn tất việc bấm chú quyết, Linh khí trong cơ thể thêm một lần tiêu hao hết. Khôi Lỗi tinh xảo trên mặt Hỏa Đàn bỗng nhiên chuyển động.
Khôi Lỗi nho nhỏ hình người từ từ đứng lên, hướng về phía Bạch Dịch gật đầu, sau đó đi vòng quanh Hỏa Đàn. Bước chân lúc đầu còn cứng nhắc, theo tâm niệm Bạch Dịch khống chế dần trở nên thành thạo, ổn định. Cuối cùng, nó có thể chạy nhảy, bộ dạng cực kỳ linh hoạt.
Một lúc, Khôi Lỗi quay nghiêng nhảy từ trên Hỏa Đàn xuống mặt đất. Vừa đứng vững, nó liền biến hóa lớn dần, tới khi cao bằng kích cỡ người thật. Trong thạch động xuất hiện thêm một Bạch Dịch thứ hai giống người thật như đúc.
Hai Bạch Dịch lẳng lặng đứng yên một chỗ, nhìn chăm chú vào người đối điện. Một lát sau cùng cất tiếng cười. Dù là vẻ mặt hay tiếng cười đều giống nhau, dù Bạch Ngọc có xuất hiện ở chỗ này cũng chưa chắc đã phân biệt được đâu mới là ca ca của nàng.
“Thiên Cơ Khôi Lỗi quả nhiên huyền diệu. Loại Khôi lỗi này có thể hoạt động trong phạm vi lớn, vượt xa bản thể ta trăm trượng. So với Pháp Khí cao giai bình thường còn muốn linh hoạt hơn. Lại có thêm năng lực dịch dung của Bách Diện Ngư Kiểm, đủ để vàng thau lẫn lộn, trở thành một Bạch Dịch thứ hai.”
Một trong hai Bạch Dịch đứng đó hài lòng cười một tiếng, vẫy tay đem Bạch Dịch còn lại biến nhỏ lại bằng cỡ bàn tay rồi thu vào trong túi trữ vật, lẩm bẩm. “Đê giai Thiên Cơ Khôi lỗi, cường độ bản thể vẫn còn quá yếu, không thể nào so sánh với Pháp Khí cao giai được. Xem ra sau khi Trúc Cơ thành công, phải mau chóng thu thập tài liệu để luyện chế Thiên Cơ Khôi Lỗi trung giai mới được.”
Luyện chế Khôi Lỗi thành công, Bạch Dịch mở cửa định rời khỏi nơi này. Lúc đi qua chỗ của Chấp sự trông coi Địa Hỏa Quật, hắn lại thấy được một cảnh tượng cổ quái.
Trong sơn động của tên Chấp sự này tụ tập gần trăm đệ tử, người nào người nấy nổi giận đùng đùng, tay giơ cao tài liệu luyện chế hoặc đan dược, hoặc Pháp Khi bị thất bại lúc luyện chế. Trong số ấy còn có hai tên đệ tử chân truyền mặc đạo bào màu trắng.
“Vương Chấp sự, kiện Pháp Khí trung giai của ta vì Địa Hỏa đột nhiên yếu đi mà luyện chế thất bại, giá trị chín trăm đê giai Linh thạch. Ngươi nói xem, ta nên làm gì bây giờ?”
“Bát phẩm Linh Đan của ta không đắt, giá trị đại khái bảy trăm Linh thạch thôi, cũng vì Địa Hỏa chợt suy yếu mà trở thành phế đan. Vương chấp sự hãy giải thích đi chứ?”
Trong đám người, hai đệ tử chân truyền mặc đạo bào màu trắng căm tức nhìn tên Chấp sự Địa Hỏa Quật, đòi hỏi giải thích. Địa vị hai người này cơ hồ còn cao hơn tên Chấp Sự kia, ngữ khí cũng không hề khách khí. Đám đệ tử khác có mặt cũng nhao nhao lên tiếng phàn nàn.
“Đê giai Pháp Khí của ta không đáng giá bao nhiêu, nhưng cũng có thể bán dược trên hai mươi khối đê giai Linh thạch.”
“Lô Tẩy Tủy Đan của ta, tài liệu mua hết hơn hai trăm Linh thạch, hiện tại tất cả đều hỏng rồi.”
Bị mười mấy tên đệ tử vây quanh đòi công đạo, Chấp sự Địa Hỏa Quật tái mét mặt mày. Hắn nào biết được tại sao Địa Hỏa lại đột nhiên yếu đi? Từ khi hắn vào làm Chấp sự ở Địa Hỏa Quật tới giờ, chưa từng gặp phải tình huống này.