Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Edit: Đào Lệ Quyên
Beta: Sakura
Toàn bộ phúc nhân, bình thường chỉ chính là cha mẹ khoẻ mạnh, vợ
chồng tốt đẹp, có nếp có tẻ. Dựa theo phong tục tại đây, thời điểm gả
con gái, muốn tuyển một vị phúc nhân trong nhà đến trợ giúp xử lý rất
nhiều việc, nói thí dụ như quét kiệu, còn có đến nhà trai trong nhà trải giường chiếu ..v..v.

Liên Mạn Nhi quay đầu nhìn thoáng qua, hỏi ra những lời này chính là Hà thị.

Phúc nhân là đại diện gia đình, người được tuyển làm phúc nhân phải
là người rất có mặt mũi và hiểu chuyện. Chẳng lẽ Hà thị muốn làm phúc
nhân? Không biết Cổ thị có đồng ý hay không, theo lý thuyết thì Cổ thị
khôn khéo như vậy, việc chọn lựa phúc nhân có lẽ cũng sớm đã chọn xong
rồi.

Liên Mạn Nhi hướng Cổ thị nhìn lại, chỉ thấy Cổ thị ánh mắt có chút lập loè, tựa hồ cũng không nguyện ý nói đến cái đề tài này.

“Mẫu thân xem…” trầm mặc một chút, Cổ thị dường như căn bản không có
nghe thấy Hà thị hỏi, mà chuyển đến trước mặt Chu thị, cùng cười nói bàn chuyện đưa dâu ngày mai.

Liên Mạn Nhi cho rằng Hà thị còn có thể đeo bám, nhưng vượt quá dự
liệu của nàng, Hà thị chỉ là nhếch miệng, ánh mắt lại nhìn Trương thị.

Trương thị tựa hồ có chút không được tự nhiên, đã ngồi một hồi, liền lôi kéo Liên Mạn Nhi cùng Tiểu Thất đứng lên.

“Tiểu Thất mệt nhọc, nếu không có chuyện gì, ta mang bọn nhỏ đi trở về trước.” Trương thị nói khẽ với Liên Thủ Tín.

Việc thành thân của Liên Hoa Nhi, kỳ thật đã sớm sắp xếp xong xuôi,
hiện tại mọi người chỉ là lại chứng thực lại một lần. Liên Thủ Tín thấy
cũng không chuyện gì, cũng đứng lên theo.

“… Trên ghế còn lại đến không ít đồ ăn, các ngươi mấy ngày nay cũng
đừng phản đối ở lại đây ăn.” Liên lão gia tử mời đến Liên Thủ Tín cùng
Trương thị. Sự tình hôm nay xử lý vô cùng thuận lợi, chuẩn bị mười bàn
bàn tiệc đều ngồi đầy. Mọi người ăn xong tiệc, về cũng khoe bàn tiệc
làm tốt hơn. Liên lão gia tử cảm thấy rất tự mãn, bởi vậy tâm tình phi
thường tốt.

“… Trước có thừa một chậu đồ ăn. Buổi sáng lại ăn một bữa, bây giờ không dư thừa cái gì rồi.” Chu thị tiếp lời nói.


Bởi vì buổi sáng ngày mai sẽ đưa dâu, nhà Liên Thủ Tín lại ở chung
sân, nếu như nấu cơm, để cho người khác nhìn thấy sẽ chê cười. Liên Thủ
Tín cùng Trương thị liếc nhau một cái. Trong lòng đều quyết định, nhiều
lắm thì buổi sáng ngày mai lại đến ăn thêm một bữa cơm, không thể đến
nhiều hơn.

Liên Thủ Tín cùng Trương thị liền đi ra ngoài.

” Vợ Lão Tứ.” Chu thị lại gọi lại Trương thị, “Sáng mai dậy sớm chút, tới nấu cơm.”

“Vâng” Trương thị hơi chần chờ một chút. Vẫn là đáp ứng.

Bởi vì mệt mỏi một ngày. Liên Mạn Nhi trở về Tây Sương phòng, dọn dẹp một chút rồi đi ngủ. Cả một đêm không có chuyện gì xảy ra, sáng ngày
thứ hai trời còn chưa sáng, Liên Mạn Nhi nghe thấy trong phòng sột sột
soạt soạt, mở to mắt, đã nhìn thấy Trương thị đang từ trên giường gạch
đứng lên.

“Mẹ làm sao vậy?” Liên Mạn Nhi mượn ánh nến, trông thấy Trương thị sắc mặt có chút không tốt. Vội vàng đứng lên hỏi.

“ Mẹ không sao, Mạn Nhi, con ngủ thêm chút đi. Mẹ đi phòng trên nấu cơm.” Trương thị mặc xiêm y định trở ra.

Liên Mạn Nhi nghe Trương thị thanh âm có chút là lạ, trong lòng khẽ
động. Nàng kéo Trương thị lại. Trương thị nghiêng đầu lại, Liên Mạn Nhi
đã nhìn thấy Trương thị dưới ánh mắt có chút thâm quầng.

Mắt thâm quầng? Làm sao lại như vậy?

“Mẹ ngủ không ngon ah?” Liên Mạn Nhi lắp bắp kinh hãi.

“Mẹ thân thể không tốt, con thay mẹ nấu cơm đi.” Liên Chi Nhi nhi đúng lúc này cũng tỉnh, liền đứng lên nói.

“Mẹ không có việc gì. Các con ngủ thêm đi, cơm làm xong, mẹ sẽ đến gọi “ Trương thị nói.

“Mẹ, hay là đừng đi nữa. Cũng không có người ngoài, có nhiều người
nấu cơm thế, mẹ không đi, chẳng lẽ không còn ai nấu.” Liên Mạn Nhi kéo
Trương thị lại. Trương thị hiển nhiên là tinh thần bất lực, hai ngày nay nàng bận trước bận sau, làm việc so với bất cứ ai đều nhiều hơn, nếu
lao lực quá mà ốm thì phải làm sao bây giờ.

“Mẹ bọn nhỏ làm sao thế?” Liên Thủ Tín từ bên ngoài trở về, trông
thấy tình cảnh đó, lại hỏi. Hắn thói quen dậy sớm, không làm kinh động

đến vợ con, đi bên ngoài dạo qua một vòng mới trở về.

“ Thân thể mẹ không thoải mái, ” Liên Mạn Nhi liền cướp lời nói, “Còn muốn đi phòng trên nấu cơm. Cha, nếu không, cha đến phòng trên nói một
tiếng qua, thân thể của mới dưỡng tốt vài ngày, cũng không thể làm việc quá mệt mỏi.”

“Ta không sao.” Trương thị nói như vậy lấy, lại bám ở giường định đứng lên nhưng cũng không dùng lực gạt được Liên Mạn Nhi ra.

Liên Thủ Tín nhìn nhìn Trương thị, Trương thị tựa hồ có chút không được tự nhiên, tựa đầu quay sang một bên.

“Mẹ bọn nhỏ, hay là ngươi nghỉ ngơi đi. Ta đi theo mẫu thân nói một tiếng.” Liên Thủ Tín nói chuyện xong liền đi ra ngoài.

Liên Chi Nhi nhi cùng Liên Mạn Nhi đỡ Trương thị nằm trên giường gạch.

Một hồi sau, Liên Thủ Tín cũng không trở về, nhưng lại Triệu thị từ bên ngoài vén màn cửa đi vào.

“ Tứ thẩm, muội thế nào rồi…, có đỡ hơn không?” Triệu thị bước nhanh đi đến trước giường, ân cần hỏi thăm.

Trương thị vốn tựa ở trên gối , thấy Triệu thị đến liền muốn ngồi dậy.

“Tam tẩu, muội không sao, ban nãy cảm thấy thân thể có chút không
thoải mái… . Muội đi cùng tẩu nấu cơm đi.” Trương thị nói xong muốn
xuống giường.

Triệu thị vội vàng ngăn cản Trương thị.

“Đừng dậy…, mau nằm xuống đi.” Triệu thị nói, “Ta nghe Tứ thúc nói,
lo lắng, liền tranh thủ thời gian đến xem… . bên kia cũng mới bắt đầu…,
ta cũng không để cho bà nội nói gì tứ thẩm. Phần việc của tứ thẩm, ta
cùng Diệp nhi đã làm hộ rồi, mẫu thân không hỏi, ta cũng không cần nói…”

Triệu thị nghĩ thay Trương thị làm việc, không đi kinh động Chu thị, miễn cho Chu thị nói này nói kia.

Trương thị hiểu rõ hảo ý của Triệu thị , trong lòng thập phần cảm kích.

“Mọi việc đã thu xếp ổn thỏa , thật phiền Tam tẩu.”

“Muội cũng đừng coi ta là người ngoài, ta cũng sẽ không nói cái gì.
Cái khác khó khăn còn không thể giúp, mấy việc nhỏ này ta làm mấy

chốc.” Triệu thị nói rất thân tình.

“Đa tạ Tam Thẩm.” Liên Mạn Nhi chặn lại nói.

Triệu thị hướng Liên Mạn Nhi gật đầu, cười cười. Triệu thị quanh năm
suốt tháng phần lớn là cúi đầu, ngẫu nhiên ngẩng đầu, khuôn mặt cũng
nhiều là sầu khổ, nếu có cười, cũng phần nhiều là nịnh nọt Chu thị mà
cười. Hiện tại nụ cười này phát ra rất thật lòng. Mượn ánh nến yếu ớt,
Liên Mạn Nhi lần đầu tiên phát hiện, nguyên lai Triệu thị thật sự cười
thập phần đẹp mắt như vậy .

Trương thị không bị Chu thị phân phó đi làm điểm tâm, bất quá sau khi cơm đã làm xong, cả nhà bọn họ vẫn đến phòng trên đi ăn cơm. Không biết có phải hay không do Chu thị không có phát hiện, hay là có cân nhắc gì
khác, cũng chỉ là nhìn Trương thị vài lần, chứ không có trách cứ.

Vừa ăn cơm xong, trời mới tờ mờ sáng, xe kiệu đón dâu của Tống gia đã đến, Liên gia bên này sớm chuẩn bị sẵn sàng, đem Liên Hoa Nhi đưa lên
xe. Sắc trời còn sớm, nhưng trong thôn đã có thật nhiều người đến xem
náo nhiệt, bọn trẻ nhỏ còn vui đùa ầm ĩ chạy theo xe Tống gia ra khỏi
thôn, mới chạy trở về.

Mọi người cũng không có lập tức phân tán đi, tụm năm tụm ba đứng ở
đó, nghị luận Tống gia như thế nào giàu có, như thế nào thể diện.

“… Liên Tứ tẩu, ngươi sao không có đi theo?” Một phụ nhân trong làng tiến đến gần Trương thị hỏi.

“Đại bá của hắn cả một nhà đều đi, còn có người nhà bà ngoại Hoa Nhi, không cần phải thêm ta đi nữa.” Trương thị cười nói.

“Người khác thì không cần đi, nhưng Liên Tứ tẩu ngươi cũng phải đi
ah… . Người đưa dâu Hoa Nhi, thỉnh phúc nhân không phải ngươi sao?” phụ
nhân kia liền mở to hai mắt.

“Phúc nhân được lựa chọn từ trước rồi.” Trương thị như trước cười,
thế nhưng Liên Mạn Nhi xem ra, nụ cười của nàng có chút miễn cưỡng.

” Hoa Nhi thỉnh phúc nhân là ai?” có một phụ nhân hướng Hà thị hỏi.

Hà thị liếc qua Trương thị, “Không thấy cả 2 bà mợ của Hoa Nhi đều đi theo sao, không phải vợ cậu cả thì chính là vợ cậu hai”

“Ai ô ô, nhắc tới việc nhà các ngươi, người khác khó mà nói cái gì.
Nhưng việc này, xử lý cần phải đặc biệt chú ý. Nếu bàn về thân thích, mợ bên ngoại sao có thể so với các thím a. Nếu bàn về sự toàn vẹn ah, Liên Tứ tẩu tại thôn chúng ta cũng là đứng đầu, nhà mẹ đẻ cha mẹ, huynh đệ
muội tử, chất nam chất nữ đầy đủ hết. Nhà ông cậu Liên Hoa Nhi có thể
đầy đủ hết như vậy sao…”

“Nhất định là người ta thích hợp hơn ” Trương thị cười nói, “Ta là
không có gì, muốn bảo ta đi, ta vô cùng cao hứng đi, không bảo ta đi,
vậy cũng không có gì, không có gì.”


Trở lại trong phòng, Trương thị liền ngồi bên trên giường, Liên Mạn
Nhi trộm nhìn, Trương thị ủ ê vô lực, đầu còn ngả sang một bên.

Liên Thủ Tín từ bên ngoài đi trở về.

” Việc này ngươi đừng để trong lòng.” Liên Thủ Tín có chút ngốc mà mở miệng nói.

“Ngươi nói chuyện gì ta nên để tâm đây?” Trương thị quay đầu hỏi ngược lại, khẩu khí có chút gay gắt.

Liên Thủ Tín cùng Trương thị muốn cãi nhau! Thực hiếm thấy, muốn ở lại xem. Bất quá, vẫn là né tránh thì tốt hơn.

Liên Mạn Nhi hướng Liên Chi Nhi, Ngũ Lang cùng Tiểu Thất đưa mắt liếc, ra ý qua một cái, mọi người lén lút từ trong nhà đi ra.

” Mẹ chúng ta rất tức giận.” Liên Mạn Nhi đem dưới chân một viên đá nhỏ đá bay, tự nhủ nói.

“Hoa Nhi tỷ xuất giá, Đại thẩm không có thỉnh mẹ chúng ta làm phúc
nhân, mẹ chúng ta không hài lòng.” Liên Chi Nhi nói khẽ “Mẹ đem xiêm y
đều chuẩn bị xong. Còn nói người một nhà, Hoa Nhi xuất giá, ta phải làm
đủ mặt mũi, chuyện trước kia, cũng đều không đề cập nữa.”

Nguyên lai Trương thị đêm qua bắt đầu không được tự nhiên, cũng là
bởi vì chuyện này. Khi đó Hà thị hỏi Cổ thị thỉnh phúc nhân là ai, Cổ
thị không đáp lời, Trương thị liền hiểu không phải là nàng. Một đêm này, Trương thị có lẽ đều ngủ không được ngon giấc. Tựa như phụ nhân kia
nói, Liên Hoa Nhi xuất giá, phúc nhân không ai thích hợp hơn Trương
thị. Trương thị là người có đầy đủ toàn vẹn nhất, nhưng Cổ thị lại bỏ
qua nàng, thỉnh người bên ngoại, Chu thị cũng không có phản đối, Trương
thị nhất định là thương tâm đi. Bằng không dùng tính tình của nàng, buổi sáng hôm nay, dù có bệnh, cũng sẽ gắng gượng dậy đi phòng trên nấu cơm.

Trương thị thương tâm, tức giận, còn không chỉ là bởi vì bị qua mặt.
Nghe nàng cùng Liên Chi Nhi nói, nàng hẳn là đem chuyện lần này, cho
rằng cùng người phòng trên tạo hòa hảo, nhưng Cổ thị bên kia lại hoàn
toàn không xem như vậy.

Cái gọi là tượng đất cũng có ba phần tính năng của đất, Trương thị thật sự giận.

Liên Mạn Nhi nâng má, Trương thị là nữ nhân rất hiền thục, rất nhiều
chuyện bên trên cũng bỏ qua không so đo. Nhưng vì chuyện chọn phúc nhân
này, không chỉ không đi phòng trên nấu cơm mà còn cùng Liên Thủ Tín
khắc khẩu.

Thật đúng là, Liên Mạn Nhi nở nụ cười, như vậy mới là Trương thị.
Trong mắt nàng, mẹ là một nữ nhân trăm phần trăm hiền lương thục đức.

Còn có Chu thị, hôm nay vậy mà không có phát tác. Nàng có phải hay là không cũng đoán được tâm tư Trương thị?

Liên Mạn Nhi đang nghĩ ngợi, chỉ nghe thấy ngoài cửa viện có người hô lớn: ” Nhà Liên Thủ Tín có phải ở đây không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận