Cố Viêm Lâm và Mary đều đang nghĩ cách.
Bọn họ tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn Hà Loan Loan và Cố Dục Hàn càng ngày càng tốt cứ như vậy bá chiếm tài sản của nhà họ Cố và nhà họ Lý được!
Vừa hay đúng lúc này Smith đã cung cấp một cách rất hay.
"Miss Hà đang trong thời gian mang thai, ắt hẳn thân thể rất yếu ớt, nếu có thể làm cô ta xuất hiện một vài vấn đề mà ở vùng đất này không thể giải quyết được trong thời gian mang thai, như vậy thì khẳng định cô ta sẽ đồng ý đến quốc gia của chúng tôi chứ nhỉ?"
Chỉ cần Hà Loan Loan chịu bước lên máy bay, bên kia sẽ có vô số lý do giữ Hà Loan Loan lại.
Đến lúc đó, kiến thức đông y trên người cô chỉ có thể giữ lại ở bên kia đại dương phục vụ cho người da trắng.
Smith đề nghị, rất mau Mary và Cố Viêm Lâm đã chấp nhận.
Ba người liền lặng lẽ chờ đợi thời cơ.
*
Hà Loan Loan đang mang thai ba đứa con, đến giai đoạn sau bụng khá lớn, rất có thể là không chịu được đến ngày sinh dự tính.
Cô muốn thử cố hết sức sinh nở tự nhiên, không muốn trên bụng lưu lại vết sẹo.
Sinh con khẳng định rất đau, mấy ngày nay Hạ Quân đều ngủ không yên.
"Khi đó mẹ mang thai một đứa, lúc sinh đã đau muốn c.
h.
ế.
t rồi, lần này Loan Loan sinh ba đứa, khẳng định rất khổ sở, vì sao phụ nữ sinh con đều đau như vậy chứ, nếu như không đau thì tốt rồi…"
Thật ra Hà Loan Loan cũng đang nghĩ như vậy.
Khoảng thời gian này đại sư Thương Tế không thể quan tâm đến Hà Loan Loan, ông ấy đang bận đến mức nhốt mình lại vài ngày cũng không đi ra ngoài lên lớp.
Lúc vừa ra ngoài, lại hưng phấn tìm đến Hà Loan Loan: "Loan Loan, thầy đã nghĩ ra một cách, dùng phương thức châm cứu giảm bớt đau đớn, chỉ cần tìm đúng huyệt vị, lại lấy thêm thuốc tê đắp lên, có lẽ cơn đau khi sinh con sẽ giảm bớt rất nhiều!"
Ông ấy là thầy của Hà Loan Loan nhưng thật ra đã sớm thương yêu coi Hà Loan Loan trở thành con mình, cũng rất lo lắng Hà Loan Loan sinh con sẽ xảy ra chuyện.
Ban đầu Hà Loan Loan cũng luôn nghiên cứu cách giảm bớt đau đớn, vừa trò chuyện với đại sư Thương Tế, rất mau đã nghĩ ra một cách.
Nhưng cách này, không thể lấy người xa lạ thử được.
Hà Loan Loan quyết định, lấy chính mình ra thử!
Đương nhiên, để khiến người nhà không lo lắng, Hà Loan Loan không nói cho bọn họ biết.
Trong khoảng thời gian này, Cố Dục Hàn cố ý tranh thủ thời gian rảnh, mỗi ngày chỉ đến đơn vị nửa ngày, vì sợ Hà Loan Loan sinh đột ngột, không kịp ở bên cạnh cô ngay tức khắc.
Lý Quốc Chấn cũng đã sắp xếp công việc xong xuôi, nhưng rất rõ ràng, mỗi người đều nhìn ra cả người Lý Quốc Chấn đều lộ ra vẻ nôn nóng bất an.
Hà Loan Loan hiểu rõ, lúc trước mẹ sinh cô khó sinh mà chết, đây là ám ảnh cả đời của Lý Quốc Chấn.
Cô còn an ủi Lý Quốc Chấn: "Cha, cha yên tâm, nhiều người ở bên con như vậy mà, bên chỗ Mộ Giang đã sắp xếp bác sĩ đỡ đẻ tốt nhất rồi, đến lúc đó khẳng định sẽ rất thuận lợi.
"
Lý Quốc Chấn trầm mặc trong chốc lát mới nói: "Sinh con làm gì có chuyện hoàn toàn thuận lợi? Đó đều là liều mạng, đặc biệt là con phải sinh ba đứa.
"
Hà Loan Loan cười rộ lên: "Ôi chao, cha ơi, bản thân con cũng là bác sĩ mà, con biết tình hình cơ thể của mình, toàn bộ thời gian mang thai con đều khá tốt, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu ạ.
"
Lý Quốc Chấn lại lẩm bẩm nói tiếp một chuyện: "Cha chỉ lo, mẹ con đã từng nói với cha, bình thường bà ấy đã thiếu máu, thể chất của con và mẹ con rất giống nhau, ăn cơm không nhiều, gầy gò như thế…"
Hai người đang nói chuyện, bỗng nhiên bên ngoài có một loạt tiếng vang, có người cao giọng gọi: "Em hai! Em hai!"
Bảo mẫu vui vẻ mừng rỡ vọt vào: "Ông Lý, nhà bác cả của Loan Loan đã trở lại rồi!"
Từ thời trẻ anh cả của Lý Quốc Chấn đã mang theo vợ ra nước ngoài, rất nhiều năm đều không có tin tức, sao lại bỗng nhiên trở về?
Lý Quốc Chấn có chút bất ngờ, nhưng vẫn mau chóng ra ngoài sân, chỉ thấy một người đàn ông tóc hoa râm bước vài bước đi tới ôm lấy Lý Quốc Chấn: "Quốc Chấn! Anh là anh cả đây!".