Cố Viêm Lâm biết hiện tại mình có nói cái gì cũng vô dụng, anh ta bị bàn tay Hạ Quân tát đến hộc máu, nhưng lại điên cuồng mà cười: "Ha ha ha, các người, đám cặn bã các người!!!"
Thì ra không phải đám người Hà Loan Loan rơi vào cái bẫy của anh ta mà là anh ta rơi vào bẫy của đám Hà Loan Loan!
Cho nên hiện tại chẳng lẽ bên phía Lý Quốc Chấn cũng là cái bẫy?
Không, anh ta không tin!
Vợ và cháu của Lý Quốc Đống đều bị giám sát ở nước ngoài, Lý Quốc Đống không thể không suy xét đến tình hình hiện tại của vợ và cháu được!
Bên phía nhà họ Triệu cũng sẽ vận dụng sức mạnh cuối cùng để g.
i.
ế.
c c.
h.
ế.
t Lý Quốc Chấn, rồi sau đó tiến thêm một bước làm Hà Loan Loan sinh non, tốt nhất là mẹ con đều chịu tổn hại!
Bước cuối cùng chính là lấy mạng của nhà họ Cố!
Cố Trường Nghiệp nắm lấy cằm của Cố Viêm Lâm: "Cậu không nói đúng không? Từ khi Viêm Lâm bị tai nạn xe cộ, cậu đã không phải nó rồi! Chẳng trách mấy năm nay, cậu quấy phá nhà chúng tôi long trời lở đất!! Nếu không phải Dục Hàn nhường nhịn, nhà chúng tôi đã sớm không còn là một gia đình rồi! Hôm nay nếu như cậu không nói ra cho rõ thì tôi nhất định sẽ khiến cậu phải trả giá đắt!"
Cố Viêm Lâm cười dữ tợn: "Tới đi!! Các người cứ tới đi! Các người g.
i.
ế.
c tôi đi!! Ha ha ha!"
Bọn họ dám g.
i.
ế.
c anh ta sao?
Nếu bọn họ thật sự g.
i.
ế.
c anh ta, như vậy Cố Viêm Lâm sẽ thật sự không còn nữa!
Vĩnh viễn cũng không trở về được nữa.
Hạ Quân bất lực ngồi liệt dưới đất khóc lóc, con trai của bà ấy, đứa con trai cả từ nhỏ đã ôn hòa lễ phép của bà ấy rốt cuộc đã đi đâu rồi!
Nhìn phản ứng của Cố Viêm Lâm, Hà Loan Loan bỗng nhiên nghĩ tới đời trước, sau khi Cố Viêm Lâm tìm được rất nhiều cuộc gặp gỡ bất ngờ và tiền tài thì rất thích nghịch thuốc nổ.
Động một cái là sử dụng thuốc nổ!
Vậy còn đời này thì sao?
Cô vội vàng nói: "Dục Hàn, lục soát người đi!"
Cố Dục Hàn cũng đang có ý định này, vội vã lục soát cơ thể Cố Viêm Lâm.
Vốn dĩ trên người Cố Viêm Lâm quả thật cũng chỉ giấu chút d.
a.
o hoặc súng, ngoài ra còn mặc áo chống đạn.
Nhưng Cố Dục Hàn vừa sờ vào áo chống đạn ở trên người anh ta, sắc mặt lập tức thay đổi: "Nơi này giấu thuốc nổ!"
Cố Viêm Lâm trợn to mắt: "Không thể nào!"
Đó là áo chống đạn mà Triệu Tiến đưa cho anh ta!
Triệu Tiến nói vì hy vọng báo thù của nhà họ Triệu đều đặt ở trên người Cố Viêm Lâm cho nên đã đem chiếc áo chống đạn mà mình yêu quý cho Cố Viêm Lâm.
Chiếc áo chống đạn kia có năm lớp, dày hơn quần áo, nhưng hiệu quả chống đạn cực kỳ tốt, chính là vì sợ Cố Viêm Lâm thất thủ.
Lúc ấy Triệu Tiến thậm chí còn quỳ ở trước mặt Cố Viêm Lâm cầu xin anh ta nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ lần này, báo thù cho nhà họ Triệu!
Cho nên Cố Viêm Lâm đã tin.
Anh ta yên tâm mặc áo chống đạn lên trên người.
Nhưng lúc này, anh ta cũng tận mắt nhìn thấy Cố Dục Hàn rạch bỏ lớp vỏ của áo chống đạn, bên trong đúng là có quấn một lớp thuốc nổ!
Cố Dục Hàn từng gặp rất nhiều thuốc nổ, không ai biết anh từng có kinh nghiệm phá bom.
Nhưng lúc này, Cố Dục Hàn còn chưa từng trông thấy loại thuốc nổ này.
"Đây khẳng định là thuốc nổ kiểu mới nhập khẩu từ nước ngoài, trước mắt trong nước không có loại này! Để anh xem thử! "
Hạ Quân sợ đến mức sắp ngất xỉu.
Cố Trường Nghiệp cũng vội vàng nói: "Dục Hàn, để cha gọi điện thoại cho cậu của con!"
Hà Loan Loan bề ngoài thì bình tĩnh nhưng lại nghe thấy rõ ràng tiếng tim đập của mình trở nên càng lúc càng lớn.
Cô nỗ lực nhớ lại, đời trước từng có chuyện liên quan đến thuốc nổ này không?
Nhưng dù như thế nào cũng không nhớ ra!
Hạ Quân vô cùng hoảng hốt: "Dục Hàn, thế nào? Con thấy quả b.
o.
m có nổ không?".