Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

“Trời ạ, đã xuất hiện bảo vật phòng ngự 51 rồi!”

“Lực phòng ngự của ta hiện giờ mới chỉ đạt tới 17 thôi, kém hẳn ba lần! Nếu có được áo giáp này, ta cũng không cần phải lo lắng sẽ chết khi đối mặt với những sinh mệnh trong thế giới ảo này!”

“Vị cường giả này rốt cuộc là ai? Thực lực thật sự mạnh tới mức nào?”

“Trong thời gian nửa năm này cứ cách vào ngày lại bán một bảo vật có thuộc tính kinh người, hơn nữa lúc ra giá còn dẫn tới một màn tranh cướp điên cuồng của các cường giả!”

Khắp nơi trong thế giới ảo các cường giả nhìn thông báo, không ngừng bàn tán.

Trong mắt bọn họ chỉ có sự khiếp sợ, hoàn toàn bị thuộc tính của bảo vật này làm cho chấn động.

...

“Rốt cuộc là ai?” Lúc này, Hồn Liệt Thiên nhìn thông báo này, nụ cười thường trực trên mặt đã biến mất, ngược lại lộ ra vẻ âm u.

“Chỉ trong thời gian nửa năm ngắn ngủi đã bán mấy chục món bảo vật, mà thuộc tính ngày càng tăng cao, theo như thông lệ của thế giới ảo, càng về sau, tỷ lệ lấy được bảo vật mạnh càng thấp, cho dù mấy tháng không lấy được bảo vật cũng rất bình thường, vị cường giả che giấu thông tin này là cùng một người? Hay là vài người khác nhau?”

Hồn Liệt Thiên đang không ngừng mưu tính bảo vật mạnh mẽ, nhưng bảo vật mà anh ra lấy được vĩnh viễn không thể so được với cường giả bán ra giấu tên đó.

Lúc này bảo vật lực chiến, phòng ngự, tốc độ trên người anh ta đều mua về từ tay cường giả đó.

Mặc dù có được bảo vật, nhưng điểm ảo trên người anh ta cũng chẳng còn lại bao nhiêu.

Lần này tranh được bảo vật, đợi tới lần sau, cơ bản sẽ bị những cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh phong khác tranh mất.

Cách lấy được điểm ảo rất hạn chế, muốn có được điểm ảo, không có lối tắt nào có thể đi. Cho dù thực lực của bọn họ mạnh, chiếm chút ưu thế, nhưng để tích lũy được số điểm ảo nhất định vẫn cần một thời gian.

...

“Cường giả che giấu? Vị cường giả này che giấu thông tin chắc hẳn rất thân thiết với nhân tộc bọn ta, nhân tộc ta tham gia tranh giá, nếu giá cả không kém quá nhiều, cho dù không phải giá cao nhất, hắn ta cũng sẽ bán cho nhân tộc bọn ta, Viên Sơn và Không Vũ đều có được, nhưng ta lại không có một món nào?”

Lúc này ở một nơi, Nguyệt Hành mặc một bộ giáp tím, trên mặt còn có bí văn màu tím, sau lưng mọc một đôi cánh trắng, toàn thân tản ra khí tức lạnh lẽo đứng đó, cô ta nhíu mày.

Lúc này Nguyệt Hành khẽ nhíu mày.

Phân tích hơn nửa năm, mặc dù vị cường giả đó vẫn luôn che giấu, nhưng bọn họ vẫn biết được một số thông tin, quan trọng nhất là cường giả đó thân cận với nhân tộc hơn một chút.

Lúc bán bảo vật sẽ chú ý tới nhân tộc hơn.

Nhưng cường giả ẩn giấu đó hoàn toàn không thèm để ý tới cô ta, thậm chí có một lần cô ta ra giá cao nhất, nhưng cũng không bán cho cô ta.

“Từng có mâu thuẫn mới mình? Có thành kiến với mình? Là Bất Tử Cảnh đỉnh cấp? Hoặc là cường giả đỉnh phong Bất Tử Cảnh?” Nguyệt Hành nhớ lại xem có phải trước đây cô ta đã đắc tội với vị cường giả nào đó không?

Nhưng, cô ta không có chút manh mối nào.

Cô ở trong phủ đệ của đạo chủ Quang Huyên một thời gian dài, rất ít khi ra ngoài, cũng rất ít khi đắc tội với cường giả.

Nhưng cô ta có nghĩ thế nào cũng không ngờ tới được rằng, người bán bảo vật sẽ là Diệp Tinh.

...

“Oành!” “Oành!”

Trên một đồng cỏ, thân hình Diệp Tinh bạo động, lúc này hắn đang chiến đấu với một bông hoa khổng lồ màu tím.

Bên trên bông hoa màu tím này chi chít những chiếc gai sắc nhọn, rất nhiều dây leo thô to đang uốn lượn, muốn quấn lấy Diệp Tinh.

Vút!

Nhưng chiến đao trong tay Diệp Tinh vung lên, những dây leo đó lập tức bị hắn chém đứt.

Huy động chiến đao, phạm vi của dây leo không ngừng bị thu nhỏ, sức sống trên thân cũng nhanh chóng giảm xuống.

“Rầm!”

Cuối cùng những dây leo cũng rơi xuống mặt đất, hoàn toàn mất đi khí tức sinh mệnh.

“Haha, giết được rồi.” trên mặt Diệp Tinh lộ ra vẻ vui mừng.

Ong...

Bên trên thi thể sinh mệnh dây leo, một ánh sáng bay ra.

“Cuối cùng cũng xuất hiện!”

Khóe miệng Diệp Tinh lộ ra một nụ cười, nắm lấy ánh sáng mày trong tay.

Ánh sáng biến mất, sau đó một linh quả mà xanh lam xuất hiện trước mắt Diệp Tinh.

“Quả Lam Tâm: tăng 6 lực tương tác.”

Một dòng thông tin xuất hiện trong đầu Diệp Tinh.

“Quả nhiên là linh quả tăng lực tương tác.” Trên mặt Diệp Tinh tràn ngập sự vui mừng.

Hắn nắm lấy linh quả, lập tức bước về phía xa.

“Thúc thúc, ở nơi đó, một bóng dáng nhỏ bé đang vẫy tay, trong mắt tràn ngập sự hưng phấn, vẫn luôn đứng ở nơi này nhìn.

Nhìn thấy Diệp Tinh giết chết sinh mệnh dây leo đó, bóng dáng nhỏ bé đó nhanh chóng chạy tới.

“Bảo Nhi, cái này cho ngươi.” Diệp Tinh đưa quả Lam Tâm qua.

tiểu Bảo Nhi nhận lấy linh quả, rất lễ phép nói: “Cảm ơn thúc thúc.”

Cô bé cắn nhẹ một miếng, lập tức vui mừng nói: “Ngọt quá.”

Nhìn cô bé cười vui vẻ, lòng Diệp Tinh cũng trở nên vui vẻ hơn. Ánh mắt hắn nhìn về phía sàn trao đổi của mình, lúc này rất nhiều cường giả đang điên cuồng tranh giá.

“ Kiếm điểm ảo như thế này nhanh thật.” Diệp Tinh mừng thầm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui