Sáng hôm sau, bác sĩ cùng y tá cũng đã đến phòng bệnh để kiểm tra lại cho Sở Diệu Linh!
_Đúng là kỳ tích xuất hiện, đây là trường hợp lần đầu tôi đây gặp.
.
!
Bác sĩ kiểm tra xong thì nhìn vào Sở Diệu Linh với vẻ mặt đầy ngạc nhiên.
.
_Chúc mừng Hàn tổng, phu nhân đã không còn gì nguy hiểm, sức khỏe đang hồi phục rất tốt, chỉ cần nghĩ ngơi vài ngày là có thể xuất viện.
.
!
Bác sĩ quay sang nhìn Hàn Hạo Dương nở nụ cười mà lên tiếng, sau đó cùng với y tá xin phép ra ngoài!
_Được, cảm ơn ông.
.
!!
Cũng trong ngày hôm đó, Đậu Đậu và Bối Bối cũng được nội ngoại hai bên đưa đến bệnh viện để thăm Sở Diệu Linh.
.
Mọi người đều rất vui mừng khi biết tin cô tỉnh dậy, gấp gáp đi đến bệnh viện ngay, cả căn phòng lúc này ngập tràn tiếng cười nói đầy hạnh phúc!
Tiếng cười của hai đứa trẻ vang lên, cùng tiếng nói bập bẹ tạo nên một khung cảnh thật hạnh phúc!
Đến chiều thì mọi người cũng ra về hết chỉ còn lại anh và cô, trả lại không gian riêng cho hai người bên nhau!
Đến tối, cả hai cùng nằm trên chiếc giường, Sở Diệu Linh thì nghịch điện thoại, còn anh thì vẫn đang làm việc còn dang dỡ trên laptops!
Hàn Hạo Dương xong việc cũng đã hơn chín giờ, vươn vai một cái, sau đó gấp laptops lại để sang một bên, quay lại nhìn thấy cô vẫn chưa ngủ thì dịu dàng lên tiếng!
_Vợ à, đã trễ rồi, sao em vẫn còn chưa ngủ.
.
!
Hàn Hạo Dương vừa nói vừa lấy điện thoại từ tay cô, sau đó đặt lên bàn, rồi mới quay lại ôm lấy cô vào lòng.
.
_Em đợi anh, khi xong việc sẽ cùng nhau ngủ.
.
!!
Sở Diệu Linh cũng vươn tay ra ôm lại anh, mặt không ngừng dụi dụi vào lòng ngực săn chắc của Hàn Hạo Dương.
.
Cả người anh ngay lập tức nóng ran lên với hành động này của cô, nhẫn nhịn mà chịu đựng, nhưng bên dưới đã không kìm chế được nữa, mà bắt đầu gục rịch ngẩn đầu đứng dậy!
Ngay lập tức Sở Diệu Linh liền nhận ra điều kì lạ từ phía dưới, có thứ gì đó cứ chọt chọt vào bụng, bất giác ngước mắt lên nhìn anh với vẻ mặt ngại ngùng.
.
_Dương, anh.
.
!!
_Vợ à, em ngủ trước đi, anh vào phòng tắm một chút.
.
!
Hàn Hạo Dương lúng túng nhìn cô nói, định đứng dậy bước đi nhưng ngay tức bị cô kéo tay lại.
.
_Dương giờ này cũng khuya rồi, anh vào phòng tắm để làm gì.
.
!!
_Nhưng mà! anh.
.
có chuyện cần phải giải quyết ngay.
.
!
Hàn Hạo Dương cố kìm nén nhìn cô nói, nếu anh không đi ngay, anh sợ sẽ không kìm chế được mình.
.
Sở Diệu Linh vừa tỉnh lại Hàn Hạo Dương vô cùng lo lắng cho sức khỏe của cô nên chẳng dám làm càn, chỉ có thể tự mình dùng tay để giải quyết!
_Dương, có em ở đây, em có thể giúp anh giải quyết ngay mà.
.
!!
_Nhưng anh sợ sẽ không kìm chế được mình, sợ mình sẽ làm em mệt.
.
!
_Không sao, Dương em chịu được mà, nếu không được em sẽ bảo anh dừng lại ngay.
.
!!
Sở Diệu Linh chủ động vòng tay qua cổ Hàn Hạo Dương, áp môi mình vào môi anh mà hôn, đây là lần đầu tiên cô chủ động trong chuyện này!
Sợi dây lí trí cuối cùng của anh như bị chặt đứt ngay lập tức, điên cuồng đáp trả lại nụ hôn của Sở Diệu Linh, tiếng chót.
.
chép vang vọng khắp căn phòng!
Cả hai nhanh chóng cởi hết những thứ vướng víu trên người xuống, Hàn Hạo Dương hôn dọc từ cổ xuống, đến xương quai xanh, rồi đến hai quả đồi mà miệt mài cắn mút!
Sở Diệu Linh sau khi xinh xong thì vòng một cũng trở nên to hơn, đẩy đà hơn khiến cho Hàn Hạo Dương càng hôn càng mạnh bạo hơn.
.
Ưm.
.
a.
.
Tiếng rên rỉ kiều diễm từ miệng của Sở Diệu Linh bắt đầu phát ra, càng lúc càng to hơn, như thể tiếp thêm động lực để Hàn Hạo Dương không ngừng tiến tới!
Hàn Hạo Dương không ngừng để lại dấu hôn đỏ chót mỗi nơi anh chạm vào, phía dưới không ngừng chảy nước, làm cho Sở Diệu Linh vô cùng thoải mái, ưỡn cong người rên rỉ!
Cảm thấy đã đủ trơn ướt để đi vào, Hàn Hạo Dương không nói không rằng, đâm một nhát vào đáy động, làm cho Sở Diệu Linh bắt ngờ mà giật mạnh một cái!
Á.
.
a.
.
ưm!
Hự!.
Phía dưới trống rỗng lúc này được lắp đầy làm cho Sở Diệu Linh không ngừng sung sướng mà rên rỉ nhiều hơn, mỗi động tác ra vào của anh liên tục chạm đến điểm G của người phụ nữ!
Tiếng rên rỉ hòa cùng tiếng thở dốc của người đàn ông, liên tục phát ra, cả hai như muốn hòa quyện cùng nhau làm một!
Đang trong lúc cao trào, Sở Diệu Linh bắt ngờ nhìn thấy bóng của một cô y tá, đang đi ngang qua, làm cô vô cùng xấu hổ!
Nhanh chóng lấy tay che miệng mình lại, không thể để người khác nghe thấy tiếng rên *** **** này của cô, họ sẽ nghĩ cô là một cô gái phóng túng mất.
.
Hàn Hạo Dương nhìn thấy vẻ mặt cô tự dưng lại xấu hổ như vậy cũng hơi tò mò, nhìn theo ánh mắt của cô đến cửa thì mới biết!
Cô đây là đang sợ mọi người nghe thấy đây mà, khuôn miệng bắt giác khẽ cong lên, ngay sau đó nở nụ cười đắc ý, động tác bên dưới càng lúc càng nhanh hơn!