Trọng Sinh Trường Quân Đội Thiếu Tướng Phúc Hắc Thiếu Dạy Dỗ


Sức mạnh cường hãn làm ánh mắt Thiên Lạc hiện ra ánh sáng khác thường.

Không nghĩ tới ở trong hồ Hàn Diễm chờ đợi cả đêm, tố chất thân thể của lại được nâng cao hơn không chỉ là một bậc.

Đây là gặp họa được phúc đi.

Trong đầu Thiên Lạc không khỏi xẹt qua khuôn mặt đẹp trai mà yêu nghiệt của Cố Kinh Thế, trong lòng bỗng nhiên nảy ra một ý niệm.

Cố Kinh Thế hẳn là biết, thật ra Hàn Diễm ngàn năm có chỗ tốt cực lớn với thân thể.

Như vậy anh gọi cái này là xử phạt, nhưng thật ra là đang giúp cô sao?
Nghĩ đến đây, Thiên Lạc liền hơi nhíu mày.

Nếu thật là như vậy, vậy cô thật đúng là không nghĩ ra vì sao Cố Kinh Thế lại giúp cô.

Ổn định lại tinh thần, Thiên Lạc đi đến chiếc gương bên cạnh, nhìn mình trong gương.

Trước ngực cô cuốn từng tầng từng tầng vải đen che giấu bộ ngực xinh đẹp đã phát triển hoàn mỹ của cô, thân thể này cao chừng 1m78, giữa đám nam sinh thì có chút gầy yếu, nhưng đối với đám nữ sinh tuyệt đối là rất cao.

Thật ra vẻ ngoài của thân thể này cũng rất tốt.

Không phải là ngũ quan cực kỳ xuất sắc nhưng phối hợp với nhau, lại vừa đúng khiến người ta có cảm giác thoải mái kinh diễm.

Đặc biệt là đôi mắt của Thiên Lạc, sáng như sao trời, khiến khuôn mặt cô trở nên đặc biệt.

Vốn dĩ Thiên Lạc không phải một người đặc biệt để ý đến diện mạo, khuôn mặt này của cô đặt trong đám đàn ông, xác thật có chút giống con gái, chỉ là mặc kệ đầu óc Thiên Lạc trước kia có bao nhiêu ngu xuẩn, cô lại có thể sắm vai một nam sinh cực kì hoàn mỹ, chưa từng có người nào nghi cô là một cô gái.

Đặc biệt ở trong căn cứ huấn luyện, xem ra sau này cô sẽ không tránh được phải tiếp xúc với Cố Kinh Thế.

Ánh mắt người đàn ông kia quá độc ác, cô tuyệt đối không thể ở trước mặt hắn lộ ra sơ hở gì.

Cho nên, sau này lúc ở cùng với Cố Kinh Thế, cô tuyệt đối phải giữ được sự đề phòng.

Nghĩ như thế, Thiên Lạc nhanh chóng mặc quần áo ngụy trang đã được hong khô vào, vừa lúc này, căn cứ bỗng nhiên vang lên tiếng cảnh báo.

Sau tiếng cảnh báo chính là giọng của Quý Phong.

“Học sinh của học viện Huyễn Vũ hãy chú ý! Trong vòng năm phút đồng hồ phải tập trung trước ký túc xá, đến trễ một phút đồng hồ phạt chạy 1000 mét! Cứ thế mà suy ra!”
Nhanh chóng đi xong giày, Thiên Lạc trực tiếp kéo cửa phòng bước nhanh ra ngoài.

Sau năm phút đồng hồ, không ai đến trễ, ai cũng không muốn bị phạt vác vật nặng chạy đường trường.

Học sinh học viện Huyễn Vũ đứng chỉnh tề trước ký túc xá, như đang cúng bái thần linh, một đám dùng ánh mắt kinh sợ nhìn người đàn ông mặc quân phục đứng trên cao.

Ánh mắt uy nghiêm lạnh băng chậm rãi đảo qua tất cả học sinh phía dưới, giọng nói trầm thấp lạnh lẽo của Cố Kinh Thế chậm rãi vang lên.

“Hôm nay mọi người phải tiến hành hạng mục huấn luyện đầu tiên là vác vật nặng chạy đường trường.

Mỗi lớp thành một tổ, nếu trong lớp có người nào không đạt tiêu chuẩn, như vậy ngày hôm sau sẽ không có cơm ăn.

Hạng mục huấn luyện này duy trì trong ba ngày, ba ngày sau sẽ tiến hành kiểm tra một lần.

Không thông qua bài kiểm tra sẽ trực tiếp bị đào thải.


Thiên Lạc nghe xong lập tức hiểu rõ huấn luyện lần này không chỉ là kiểm tra thể lực của bọn học sinh, càng quan trọng là khảo nghiệm ý thức đoàn đội.

Nếu có lớp không được thông qua, như vậy dưới tình huống cả một ngày không được ăn, vô cùng có khả năng vẫn sẽ không đạt tiêu chuẩn.

Dù sao cũng tiêu hao rất nhiều thể lực, ăn cơm liền trở thành một việc rất trọng yếu, không ăn cơm sao có thể bổ sung năng lượng?
“Huấn luyện viên Quý, đưa học sinh đến sân thể dục đi.

” Cố Kinh Thế nói với Quý Phong.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui