Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

“Ha hả, quên đi, không có chuyện gì đâu, Triệu Nhan Nghiên đã tỉnh lại, không có gì đáng ngại, tôi thấy anh cũng thay đổi không ít, dám đi công trường làm việc”

Tôi cười nói.

“Chuyện này thì không có gì cả, cha của tôi đã lớn tuổi rồi, sao còn bắt cha ra ngoài làm việc được, mà tôi thì lại rảnh rỗi, cho nên…”

Trần Trạch Long nói tới đây, ngại ngùng cười :

“Sau khi tới Tân Giang, tôi đã nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện. Mặc dù tôi và cha tôi chỉ có hai bàn tay trắng, nhưng giờ chúng tôi rất là vui vẻ.”

“Anh có thể hiểu đạo lý này là tốt! Quý trọng hiện tại mới là trọng yếu nhất!”

Tôi nói.

Sáng sớm ngày thứ hai, tôi lái xe đi tới tổng bộ của Tam Thạnh Bang. Trông cái đại bản doanh của một bang phái xã hội đen, mà lại giống như một đại công ty.

Nhân viên bảo vệ rất lễ phép giúp tôi cất xe, sau đó hướng dẫn tôi đi vào trong đại sảnh.

“Tiên sinh, xin hỏi ngài đến đây vì việc gì?”

Cô gái tiếp tân hỏi.

“Tôi muốn tìm phó tổng Đinh Bảo Tam, hắn còn ở đây không?”

Tôi trực tiếp báo ra đại danh của Tam Hầu Tử, nếu không thì cô gái tiếp tân sẽ chẳng biết tôi tìm ai.

“A, ngài đến tìm Đinh phó tổng, xin hỏi ngài có hẹn trước không?”

Cô gái tiếp tân hỏi.

“Không có, tôi muốn tìm hắn có chút chuyện”

Tôi nói.

“Vậy thì tôi chỉ có thể thông báo cho ngài một chút, không biết Đinh phó tổng có rảnh không, xin hỏi tiên sinh xưng hô như thế nào?” Cô gái nói.

“Tôi lên Lưu Lỗi” Sau khi nói xong, cô gái dùng ánh mắt quái dị nhìn tôi, rồi mới cầm điện thoại.

“Có vấn đề gì sao?” Tôi kỳ quái hỏi.

“A, không có gì. Ha hả, chỉ là tiên sinh trùng tên với chủ tịch tập đoàn của chúng tôi…”

Nói xong nàng chỉ tay lên tấm danh sách có tên lãnh đạo của tập đoàn, lại nói tiếp:

“Thật ngại quá, tôi giúp ngài hỏi một chút vậy!”

Ôi trời ạ, tôi XXX Quách Khánh này đang làm cái gì vậy, sao hắn lại viết tên của tôi lên danh sách vậy!

Hắn sợ người khác không biết tôi là ông chủ sau màn của Tam Thạch Bang hay sao? Cũng may chỉ có tên, không có hình, nếu không thì người ta nhận ra tôi rồi!

Điện thoại mới gọi không lâu, Đinh Bảo Tam chạy tới, hắn thấy tôi lập tức cười tiến lên đón.

Thấy vậy, cô gái tiếp tân sửng sốt, mình ở đây hơn một năm rồi, mà chưa có ai khiến Đinh phó tổng phải tự mình xuống đón! Người này dường như tuổi tác không lớn, không biết có chuyện gì đây?

“Thủ lĩnh….A, không Lưu đổng, ngài đã tới!”

Tam Hầu Tử mới nói 2 chữ “thủ lĩnh” thì đã có cái gì đó không đúng, hiện giờ đang ở công ty, mà ở công ty toàn là người trí thức, khác hẳn với trong giới hắc đạo, nên hắn vội vàng sửa đổi lời nói.

“Tam Hầu Tử, tiểu tử này ăn mặc thế này, đầu lại nhuộm đen, đúng là có chút ra dáng!”

Tôi cười, đấm cho hắn một quyền nói.

“Lưu đổng, đây đang ở công ty, ngài cho tôi chút mặt mũi đi!”

Tam Hầu Tử cười khổ nhỏ giọng nói.

“Ha hả! Đi thôi, chúng ta tới phòng làm việc thương lượng!”

Tôi cười nói.

Sau khi chúng tôi đi, cô gái kia kinh ngạc nhìn nhân viên bảo vệ, nói:

“Wow! Hóa ra hắn chính là Lưu chủ tịch thần bí của công ty chúng ta! Rất đẹp trai! Lại trẻ tuổi, tôi nếu có thể gả cho hắn…Không, chỉ làm tình nhân của hắn thôi cũng thỏa mãn rồi!!”

“Cô thật háo sắc, Lưu đổng sao có thể coi trọng cô! Khi tôi giúp hắn đỗ xe, tôi đã thấy thân phận của hắn không bình thường, Cô có thấy hắn đi chiếc Mercedes – Benz không, đó là do Quách tổng mua đó!”

Nhân viên bảo vệ nói:

“Dám đi xe Quách tổng, thì chỉ có nhân vật lợi hại hơn mà thôi!”

“Từ miệng anh thì thấy, Quách tổng rất dọa người!”

Cô gái tiếp tân liếc hắn một cái nói:

“Quách tổng mỗi lần nhìn thấy tôi đều cười gật đầu, trông rất hiền hòa!”

“Đó là do cô không biết, trước đây Quách tổng làm gì mà thôi? Người chính là…ở tỉnh Tùng giang chúng ta!”

nói xong hắn giơ ngón tay cái lên.

“Có ý gì?”

Cô gái tiếp tân không hiểu nói.

“Lão đại hắc đạo”

Nhân viên bảo vệ nói

“Tôi cũng tốt nghiệp Tứ trung, cùng Quách tổng học chung một trường học, chỉ là nhỏ hơn người một chút mà thôi, nghe nói từ thời cấp 3, Quách tổng đã quét ngang cả hắc đạo toàn tỉnh!”

“A, Dũng mãnh vậy sao!”

Cô gái tiếp tân trên mặt tràn đầy hưng phấn nói.

“Được rồi, cô không nghĩ lại thân phận của mình đi, định bao giờ đáp ứng lời mời của tôi!”

Nhân viên bảo vệ cười nhạo nói.

“Anh? Hừ, chờ anh được làm trưởng phòng bảo vệ thì nói sau!”

Cô gái tiếp tân hừ nói.

…..

“Thủ lĩnh, ngài tìm thuộc hạ có chuyện gì không?”

Lên tới phòng họp, Tam Hầu Tử mời tôi ngồi vào ghế, hắn thì cung kính đứng ở một bên.

Bởi vì năm đó, tôi biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ hơn họ. Với lại võ công mà Quách Khánh mang về, đều do tôi viết ra, cho nên bọn họ tâm phục khẩu phục, cung kính đối với tôi.

“Nghiêm Nhất Đồng, có nghe qua tên người này chưa?”

Tôi đi thẳng vào vấn đề hỏi.

“Nghiêm Nhất Đồng? Người này tôi biết, gần đây hắn rất tự đắc ở Tân Giang, nhưng chẳng qua thì làm ông chủ một công ty bảo hiểm mà thôi”

Hắn một chút nói:

“Người này mấy ngày hôm trước còn đưa tới một chi phiếu một trăm vạn, muốn mượn hơi Tam Thạch bang chúng ta, để làm chỗ dựa cho hắn, tôi thấy vậy bèn bảo thuộc hạ đuổi hắn đi”

“Tôi không muốn nhìn thấy hắn nữa!”

Tôi thản nhiên nói.

“Hiểu”

Tam Hầu Tử cũng không hỏi tại sao, trả lời ngay.

“Sao chú mày không hỏi tại sao?”

Tôi kỳ quái nói.

“Thủ lĩnh đương nhiên có tính toán, chúng tôi chỉ dựa theo mệnh lệnh mà thi hành!”

Tam Hầu Tử nói:

“Hơn nữa tên Nghiêm Nhất Đồng này chúng tôi cũng thấy gai mắt, hiện giờ toàn bộ hắc đạo đều nghe lời hiệu triệu của lão đại, an dân thanh bình, các bang phái hắc đạo khác cũng yên ổn, vậy mà hắn lại làm những chuyện hại nước, hại dân!”

“như vậy đi, tôi nghe Khương Vĩnh Phú nói phong phanh, gần đây sẽ siết chặt quản lý, chú tìm người giáo huấn hắn một chút là được, đừng cho hắn chết, nhưng phải chỉnh cho hắn không thể tự lo liệu cuộc sống. Sau đó chuẩn bị một chút chứng cớ, cho hắn vào tù 8 năm, 10 năm, chuyển cho bên tòa án, cảnh sát!”

Tôi suy nghĩ một chút rồi nói:

“Thật sự tìm không được chứng cớ thì cứ chỉnh cho hắn, thủ đoạn gì thì các người tự biết rồi đấy.”

“ha hả, không thành vấn đề, Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!”

Tam Hầu Tử nói xong, bắt đầu gọi điện thoại phân phó thủ hạ làm việc.

“Đúng rồi, hiệu quả và lợi ích của Tam thạch thế nào rồi?”

Tôi thấy tập đoàn Tam Thạch đã có cao ốc làm việc, hơn nữa trang thiết bị cũng tiện nghi, nên nghĩ chắc chắn hẳn rất hiệu quả.

“Hiện tại tất cả tỉnh thành trên cả nước đều có chi nhanh của chúng ta, ngay cả hộp đêm, khách sạn….Quách tổng đều giao cho Trần phó tổng làm, Trần phó tổng hiện tại đang ở phương Nam, không có ở tổng bộ!”

Tam Hầu Tử nói.

“Trần phó tổng? Trần Dũng sao, không nghĩ tới tiểu tử này có bản lãnh lên làm phó tổng!”

Tôi cười nói, lúc đầu tôi chỉ muốn cho hắn theo Quách Khánh học tập, không ngờ hắn lại trở thành một viên đại tướng!~

“Đúng, lợi nhuận của tập đoàn năm ngoái đạt 1,2 tỷ, trong đó bất động sản chiếm 3/5 những thứ khác đại đa phần đều thuộc về giải trí.”

Tam Hầu Tử nói.

Tôi gật đầu nói:

“Không tệ, không nghĩ tới nghề giải trí có thể kiếm được nhiều tiền như thế!”

“Đó là do thủ lĩnh lãnh đạo tốt, chúng tôi chỉ dựa hơi mà làm thôi, nếu còn lăn lộn giang hồ, có khi đã toi mạng rồi!”

Tam Hầu Tử tự đáy lòng nói.

“Tốt, các người phát triển ngành nghề tới cực hạn, không có tài chính thì cứ bảo tôi!”

Tôi nói.

“Tôi biết rồi, đúng rồi, thủ lĩnh, gần đây tôi tìm cách suy nghĩ thành lập công ty điện ảnh và truyền hình, nhưng mà trong giới điện ảnh quá sâu, khó khống chế!”

Tam Hầu Tử nói.

“A? các người không làm được chuyện này hay sao?”

Tôi cười nói.

“vậy cũng không phải, công việc chuẩn bị thì có thể làm xong, nhưng chỉ sợ kịch bản và diễn viên không tốt, còn nữa, đạo diễn cũng phải rất chú trọng, mà những chuyện này tôi lại không hiểu?”

Tam Hầu Tử noi.

“ừ, như vậy đi, các người cứ chuẩn bị đi, tôi có quen một người tương đối nổi danh trong nghề, tôi sẽ bảo nàng hỗ trợ!”

Tôi nghĩ tới Tô Dĩnh Tư có thể làm ở công ty thì chúng tôi có thể dễ dàng gặp mặt, lại còn Vi Nhi nữa chứ, nếu như không ổn thì có thể bảo nàng diễn thử, cạc cạc! hơn nữa tập đoàn Trần Thị ở XG còn có một công ty con làm về điện ảnh.

Nghiêm Nhất Đồng cũng tuân thủ quy củ, ngày thứ hai phát tiền lương. Trần Trạch Long cầm lấy tiền lương thì rất là cao hứng, la hét muốn mời tôi cùng Vi Nhi ăn cơm.

Cho nên hắn, tôi với Vi Nhi đi tới nhà hàng của Trần mãu ăn cơm, đương nhiên bữa cơm là miễn phí.

Lúc gần đi, tôi nhìn Trần Trạch Long nói:

“Anh đã biết sai, thì đừng có làm công việc lao động cực nhọc nữa, như vậy đi, tập đoàn Tam Thạch ở Tân Giang cũng là sản nghiệp của tôi, nếu được anh tới đó làm việc đi”

“Tập đoàn Tam Thạch, đây chẳng phải là đệ nhất đại bang trong nội địa hay sao…Em rể, chẳng lẽ cậu là…”

Trần Trạch Long nghe nói tập đoàn Tam Thạch cũng là của tôi, kinh ngạc vô cùng.

“Đúng, ngày mai anh đi tìm Đinh phó tổng, Quách Khánh còn đang ở XG

Tôi cũng không dấu diếm hắn, bởi vì khi hắn làm việc sẽ biết tên của tôi được viết trong đại sảnh.

“Không trách được! Giờ thì tôi đã hiểu tại sao mình thua thảm hại như vậy!”

Trần Trạch Long cười khổ nói:

“Nhưng mà em rể, chú cũng biết, tôi quản lý công ty không có kinh nghiệm, lúc dó làm ăn thua lỗ thì làm sao?”

“Đúng lúc họ đang chuẩn bị thành lập một công ty điện ảnh và truyền hình, nghe nói ở XG anh cũng từng có kinh nghiệm về vấn đề này??”

Tôi hỏi.

“Em rể, chú chẳng nhẽ không biết, tôi đâu có động gì vào nó, chỉ lừa gạt mấy cô tiểu minh tinh lên giường mà thôi!”

Trần trạch Long ngượng ngùng nói.

“Anh khoan nói đã, làm điện ảnh và truyền hình sẽ kiếm được rất nhiều tiền đó!”

Tôi cười nói.

“vậy sao?”

Trần Trạch Long nghe nói thế thì cao hứng

“Yên tâm đi , em rể! tôi nhất định sẽ làm hết sức.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui