Trương Lập Quang thấy tôi nói chuyện, cũng không giả bộ nho nhã nữa, trên dưới đánh giá tôi một vòng nói:
"Mày là ai?"
"Tôi là bạn trai của nàng."
Tôi nói.
"Tao không hỏi mày với nàng có quan hệ gì, mà tao hỏi mày có thân phận gì?"
Trương Lập Quang bổ sung nói.
"Tôi là cố vấn của Tập đoàn Thế Kỷ Mới."
Tôi đáp. Tôi cũng muốn xem người này có mục đích gì.
"Cố vấn của Tập đoàn Thế Kỷ Mới! Hừ hừ, thật là lợi hại, nhưng mà tao chưa nghe nói tới!"
Trương Lập Quang cười lạnh nói:
"Chỉ là một tên Tiểu bạch kiểm mà dám tranh nữ nhân với tao, nữ nhân mà Trương thiếu gia tao muốn chưa bao giờ thất thủ cả!"
Tôi thấy người này thực là kiêu ngạo, Tập đoàn Ánh Rạng Đông sao lại có một tên khốn kiếp như vậy chứ? Tôi liền hỏi:
"Mày chỉ là quản lý của bộ phận thị trường nho nhỏ, có tư cách gì mà kêu gào ở đây!"
"Sao vậy, Trương thiếu gia!"
Lúc này lại có một thanh nhiên tiến tới.
"Nga? Là Diêm thiếu gia hay sao, thế nào, thấy con bé mà tôi chấm thế nào? Ánh mắt của anh em cũng không tệ đấy chứ!"
Trương thiếu gia đắc ý nói.
"Không tệ! Đúng là rất tốt, con bé này rất tươi ngon mọng nước!"
Diêm thiếu gia gật đầu nói.
Tôi thấy hai người này lại không để tôi vào trong mắt, dám tùy ý đùa giỡn trước mặt tôi và Triệu Nhan Nghiên.
Trong lòng tôi tức giận, nhưng mà dù sao đây cũng đang ở trong tình huống trước mặt công chúng, với lại tôi là đại diện cho một tập đoàn. Hành động của tôi có ảnh hưởng tới công chuyện, đồng thời họ cũng là người của Tập đoàn Ánh Rạng Đông, xử lý nội bộ là tốt nhất.
"Nhan Nghiên, chúng ta đi thôi, nói chuyện cùng với những người này chỉ lãng phí thời gian!"
Tôi kéo tay Triệu Nhan Nghiên.
"Đợi một chút!" Diêm thiếu gia lập tức chắn ở trước mặt của tôi nói:
"Vị tiểu muội muội này, tôi thấy cô cũng đừng làm bộ nữa. Chúng ta nói trắng ra nhé, cô ở với tiểu tử này chẳng phải vì tiền hay sao. Trương Lập Quang đây chỉ là quản lý của bộ phận thị trường, Nhưng cha của hắn là giám đốc của chi nhánh ở Bắc Kinh! Cô thấy hắn mạnh hơn tiểu tử này nhiều lần!"
Hóa ra là có chỗ dựa này, tôi vốn đang kỳ quái là loại cặn bã này sao bước chân vào được Tập đoàn Ánh Rạng Đông! Hóa ra là dựa vào quan hệ để tiến vào!
Triệu Nhan Nghiên nghe Diêm thiếu gia nói như thế, thiếu chút bật cười. Nhưng mà tính tình Triệu Nhan Nghiên rất tốt, cũng không tức giận, chỉ là có chút lạnh như băng nói:
"Tôi không có hứng thú."
Tôi tiện tay đẩy Diêm thiếu gia qua một bên, nói:
"Có nghe thấy không? Lão bà của tao không có hứng thú!"
"Tập đoàn Thế Kỷ Mới hay sao? Mày chờ đó, tao sẽ cho mày không có cách nào đặt chân ở Bắc Kinh! Hừ! Hành nghề máy tính mà dám đắc tội Trương thiếu gia tao ! Mày cứ chờ chết đi!"
Trương thiếu gia lớn lối nói.
Tôi trong lòng cảm thán, Tập đoàn Ánh Rạng Đông là tập đoàn thế giới, giám đốc một chi nhánh cũng có thể coi là chư hầu một phương, thảo nào mà công tử của bọn họ lại lớn lối tới như vậy.
Tập đoàn Ánh Rạng Đông cho dù có khổng lồ, nhưng cũng sẽ hủ bại nếu cứ tiếp tục như thế này, xem ra đã tới thời gian chỉnh đốn.
... ... ... ...
"Lão Đại, bộ phận tiêu thụ Computer có vấn đề!"
Sở Cao tìm được tôi, vội vàng nói.
"Vấn đề gì?"
Tôi hỏi.
"Là chi nhánh của Tập đoàn Ánh Rạng Đông ở Bắc Kinh dừng cung hàng."
"Dừng cung hàng? Tại sao!"
Tôi hỏi. Bạn đang đọc truyện được tại
"Không có nguyên nhân, nhân viên tiếp xúc với em chỉ nói một cách mơ hồ là do ý của cấp trên!"
Sở Cao lắc đầu nói.
"Ý của câp trên!"
Tôi một vỗ bàn quát:
"Chúng ta chẳng phải là có hợp đồng hay sao, tại sao bọn họ lại không cung hàng!"
"Lão Đại, anh đừng nóng giận, nếu không chúng ta mời lãnh đạo cấp cao của họ đi ăn cơm?"
Sở Cao hỏi.
Tôi tức giận không phải vì họ dừng cung hàng, mà giận vì tầng lớp lãnh đạo cấp cao của Tập đoàn Ánh Rạng Đông lại có thể công báo tư thù! Tôi đã có thể kết luận đây là do Trương Lập Quang kia làm. Hắn coi Tập đoàn Ánh Rạng Đông là cái gì? Là nhà của hắn hay sao?
"Mời cái rắm!"
Tôi cả giận nói:
"Chiều nay tôi sẽ đi chi nhánh của Tập đoàn Ánh Rạng Đông ở Bắc Kinh, tôi muốn nhìn xem, người nào dừng cung hàng! Có hợp đồng trong tay, chúng ta nếu không hỏi được thì khỏi tối!"
"Khởi tố? Lão đại, chúng ta mới chỉ là một công ty nhỏ..."
Sở Cao do dự nói.
"Ha hả, nếu chúng ta khởi tố Tập đoàn Ánh Rạng Đông, danh tiếng của chúng ta sẽ vươn xa, không chừng đó là một cơ hội!"
Tôi cười nói.
Cha của Trương Lập Quang, ha hả, coi như hắn là người bất hạnh phải chịu làm vật hi sinh đi, cho dù năng lực của hắn thế nào đi chăng nữa, dạy con không nghiêm, lại dùng việc công để báo tư thù, vậy thì đủ tội cho hạ đài rồi.
Buổi chiều tôi và Sở Cao đi tới tổng bộ của chi nhánh Tập đoàn Ánh Rạng Đông ở Bắc Kinh.
Sở Cao thấy bên trong chiếc Bingley của tôi xa hoa mà giật mình, hắn chưa từng nghĩ đến, cuộc sống của mình lại có thể bỗng nhiên thay đổi, từ một gã học sinh không có tiếng tăm gì, biến thành một tổng giám đốc của một tập đoàn, nay lại có thể ngồi cùng bàn đàm phán với Tập đoàn Ánh Rạng Đông!
"Tôi muốn gặp người phụ trách ở đây!"
Tôi trực tiếp nhìn cô gái tiếp khách nói.
"Tiên sinh có hẹn trước không?"
Cô gái tiếp khách hỏi.
"Không có, chúng tôi là người của Tập đoàn Thế Kỷ Mới, là bạn hợp tác của Tập đoàn Ánh Rạng Đông."
Tôi nói.
"Tôi chỉ có thể hỏi giúp ngài một chút, xem Trương tổng có thời gian hay không?!"
Cô gái tiếp khách nói.
Cô gái tiếp khách gọi một cú điện thoại, một lát sau nói với tôi:
"Thật xin lỗi, Trương tổng đang phê duyệt văn kiện..."
Đang phê duyệt văn kiện giấy tờ, Hắn tưởng tôi không biết Tập đoàn Ánh Rạng Đông có nhân viên phụ trách riêng hay sao?
Sở Cao dùng vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn tôi, xem ra hắn cũng hết cách rồi.
Tôi cười một tiếng, nhìn Sở Cao nói:
"Hắn không gặp, thì chúng ta tới tìm hắn!"
"Tiên sinh, các người không thể đi tới..."
Cô gái tiếp khách vội vàng ngăn cản.
Tôi lấy một cái thẻ từ trong ví đưa cho cô gái tiếp khách, nói:
"Tổng bộ tới kiểm tra!"
Cô gái tiếp khách sửng sốt, nhưng khi cầm vào cái thẻ thì run rẩy. Đây là thẻ quyền hạn cao nhất của tổng bộ, có quyền tuần tra bấ kỳ việc gì của Tập đoàn Ánh Rạng Đông, đây là ngày đầu tiên khi nàng đi làm, và cũng là nội dung huấn luyện đầu tiên, kể từ khi nàng đi làm được 3 năm, thì đây là lần đầu tiên nhìn thấy nó.
"Thật xin lỗi, tiên sinh, xin chờ một chút, tôi ghi tên đã!"
Cô gái tiếp khách kích động nói. Sau đó đánh số thẻ lên máy vi tính, rồi cung kính trả lại tôi.
"Đi thôi, chúng ta lên đi!"
Tôi nhìn Sở Cao nói.
Sở Cao kinh ngạc nhìn tôi...