"Diệp huynh đệ, không xong rồi! Lý gia lại phái người đến đây, nói là muốn bàn chuyện hôn ước giữa hai nhà."
Bùi Quốc Hào và Tưởng Tiểu Cầm, tìm tới hai người Diệp Trần đang định về nước, một mặt sợ hãi nói.
Bùi Tuấn Khuê cha của Bùi Quốc Hào cũng theo tới "Diệp tiên sinh, Lý gia là đệ nhất gia tộc của Cao Ly quốc chúng ta, chúng ta theo ý của ngài, hủy hôn ước với Lý gia, chuyện này đã làm phật ý Lý gia rồi"
"Ta nghe nói đại nhân Lý Như Chân đã trở lại Lý gia, Lý gia bọn họ rõ ràng đang muốn đến đây tính sổ với Bùi gia ta!"
"Ở vào lúc này, ngài không thể cứ như vậy buông tay mặc kệ chúng ta a!"
Bùi Tuấn Khuê tuy rằng ở trong lòng cực hận Diệp Trần, thế nhưng là chuyện đã đến nước này, Bùi gia trở mặt với Lý gia cũng là sự thật toàn Hàn Thành ai ai cũng biết, nếu như Diệp Trần bỏ chạy, vậy cái món nợ này, Lý gia tất nhiên sẽ tính trên đầu Bùi gia bọn họ!
Vừa nghĩ tới việc đắc tội Lý gia ở Cao Ly quốc, Bùi Tuấn Khuê liền cảm thấy sợ hãi từ trong nội tâm.
Dòng tộc Lý gia, tương đương với hoàng tộc Cao Ly quốc, mà Lý Như Chân kia giống như là chí tôn vô thượng ở Cao Ly quốc.
Bọn họ muốn kết thân với Lý gia còn không được nào có thể đắc tội đây?
Diệp Trần nghe lời này, không khỏi lộ ra vẻ mặt trêu đùa, nghĩ thầm:
"Ta vốn là còn đang định, đi căn dặn Lý Như Chân một tiếng, để hắn trông nom Tưởng Tiểu Cầm một chút, không nghĩ tới hắn ngược lại là trước tiên tìm tới cửa!"
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần tùy ý khoát tay áo, "Đã như vậy, vậy ta theo các ngươi đi đến Lý gia một lần, trước khi rời đi, giúp các ngươi giải quyết hoàn toàn việc này!"
Bùi Tuấn Khuê lập tức mừng rỡ, vội vàng cuống quít nói lời cảm tạ, bất quá trong lòng lại tại thầm nghĩ:
"Sở dĩ đưa ngươi đi qua đó, bất quá chỉ là tìm một con dê thế tội thôi, ngươi thật đúng cho là ngươi có thể chống đỡ nổi được lửa giận của Lý gia sao?"
Bùi Tuấn Khuê ở trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, đến lúc đó một khi Diệp Trần bị Lý Như Chân chém giết, hắn liền đem mọi chuyện đẩy hết trách nhiệm lên trên người Diệp Trần, nói không chừng việc này còn có thể cứu vãn được cục diện. Ngôn Tình Tổng Tài
Mà vợ chồng Bùi Quốc Hào và Tưởng Tiểu Cầm, thì cả hai đều có vẻ mặt lo lắng, miệng há to muốn nói gì đó, tuy nhiên cuối cùng lời muốn nói đến khóe miệng lại nuốt trở vào.
Không có cách nào khác cả, bây giờ hy vọng duy nhất của bọn họ chính là Diệp Trần, bọn họ chỉ có thể gửi gắm niềm hy vọng đó lên Diệp Trần, thực sự có thể giúp bọn họ giải quyết triệt để chuyện này.
...
Rất nhanh, Diệp Trần và Tô Mạn đi theo mọi người của Bùi gia tới Lý gia.
Lý gia ở Hàn Thành, không hổ là gia tộc lớn nhất của Cao Ly quốc, có cả một vùng đất rộng lớn diện tích hơn trăm mẫu trang viên tráng lệ, nằm ở vùng ngoại ô của Hàn Thành.
Đi tới trước cổng chính của Lý gia, chỉ thấy, từ cổng đi vào chính đường đại sảnh của Lý gia, hai hàng vệ sĩ mặc áo đen khí thế rất mạnh mẽ, khiến cho người khác nhìn vào mà phải nể sợ.
Mọi người của Bùi gia thấy cảnh tượng thế này, từng người bị dọa đến hai chân như muốn nhũn ra. Vẻ mặt của Bùi Quốc Hào và Tưởng Tiểu Cầm thì trắng bệch.
Diệp Trần ở phía sau người Bùi gia, bộ dạng khoan thai từng bước đi đến.
Chỉ chốc lát, mọi người đã đi tới chính đường đại sảnh của Lý gia.
Chỉ thấy, phía trên chỗ ngồi chủ trì trong chính đường của Lý gia, có một lão giả đang ngồi ở đó, giờ phút này còn đang nhắm mắt dưỡng thần, nhìn bồng bềnh trông có vẻ như tiên.
Không phải Lý Như Chân thì còn có thể là ai?
Tuy rằng Diệp Trần dùng Hám Thần thuật đem hắn nô dịch, thế nhưng là cũng không có đem hắn biến thành cái dạng khù khờ ngu ngơ chỉ biết chấp hành nhiệm vụ.
Chỉ khi nào Lý Như Chân nhìn thấy chủ nhân của mình, cái đạo khế ước ở trong thần thức kia mới bắt đầu có hiệu lực, làm hắn thay đổi thái độ.
Còn những lúc bình thường Lý Như Chân vẫn là Lý Như Chân trước kia, vẫn như cũ là Vua của Cao Ly quốc, cũng không có bất kỳ cái gì khác thường, hành động bình thường không khiến cho mọi người sinh nghi.
Nhìn thấy mọi người Bùi gia đi tới, Lý Kinh Hạo gia chủ của Lý gia đang đứng chính đường, lập tức hướng về phía Lý Như Chân cung kính nói:
"Cha, mọi người của Bùi gia đã đến!"
"Ừm, "
Lý Như Chân vẫn ở chỗ cũ nhắm mắt dưỡng thần, nhàn nhạt lên tiếng, mới chậm rãi nói:
"Tiểu tử giết chết Kim Huyền Vũ kia đã tới chưa?"
Từ trong đám người Lý gia, một nam thanh niên trước đó đã chứng kiến sự việc liếc mắt một cái lập tức chỉ vào Diệp Trần đang đứng ở phía sau Bùi gia, lớn tiếng nói:
"Là hắn! Chính là hắn giết Kim trưởng lão!"
"Ồ? Thế mà thật đúng là dám..."
Lý Như Chân nghe nói như thế, hiển nhiên cảm thấy bất ngờ, lập tức hai mắt bỗng nhiên mở ra, trên thân tức thì phát ra một cỗ khí thế cực kỳ cường hãn!
Oanh!
Cỗ khí thế cường đại này khiến cho toàn bộ người ở trong đại sảnh của Lý gia phải kinh ngạc.
Mọi người nhất thời kinh hãi không thôi, ở trong làng thi nhau âm thầm cảm thán "Không hổ là đệ nhất cường giả của Cao Ly quốc chúng ta a!"
"Quá mạnh mẽ!"
"Quả thực chính là một vị thần của Cao Ly quốc chúng ta!"
...
Mà mọi người của Bùi gia kia có không ít người đã sợ đến xụi lơ trên mặt đất, run lẩy bẩy.
Nhưng mà rất nhanh, mọi người phát hiện, cỗ khí thế cường đại trên người Lý Như Chân, đột nhiên lại biến mất không thấy bóng dáng. Mà Lý Như Chân kia, giống như là thấy được chuyện gì cực kỳ kinh khủng, lộ ra một vẻ mặt hoảng hốt lo sợ, ánh mắt cũng trong nháy mắt trở nên có chút đờ đẫn...
Lý Kinh Hạo đang quay lưng về phía Lý Như Chân, còn chưa thấy phản ứng của Lý Như Chân. Ngay lúc thấy có người chỉ về phía Diệp Trần, lập tức cười lạnh nói:
"Tiểu tử! Ngươi thật đúng là không sợ chết a! Thế mà dám đến Lý gia của chúng ta!"
Diệp Trần khóe miệng có chút giương lên, thân thể nhoáng một cái, người đã đi tới phía trước của mọi người Bùi gia, hai tay chắp lại phía sau, thản nhiên nói:
"Muốn giết ta? Ngươi hỏi phụ thân đại nhân của ngươi một chút, hắn có cái lá gan này sao?"
Lý Kinh Hạo lập tức trừng hai mắt một cái, giận dữ hét:
"Ngươi làm càn..."
"Người làm càn là ngươi!"
Lý Kinh Hạo lời nói vẫn chưa nói xong, liền nghe được tiếng nói của phụ thân đại nhân ở sau lưng, đã nhanh như tia chớp lao đến, sau đó đưa ra chính là một bàn tay!
Ầm!
Lý Kinh Hạo lập tức bị một chưởng của Lý Như Chân đập cho bay ra ngoài, trong nháy mắt liền biến thành giống như một con heo máu me đầy mặt.
Tất cả mọi người xung quanh, lập tức cảm thấy ngạc nhiên, nghĩ mãi mà không hiểu tại sao Lý Như Chân lại đột nhiên ra tay tàn độc như vậy đối với con của mình?
Nhưng mà, chuyện này còn chưa xong, sau đó lại xảy ra một màn, lập tức làm cho tất cả mọi người đều phải chấn kinh đến không tin tưởng vào cuộc sống này nữa. Chỉ thấy, vị đệ nhất cường giả Cao Ly này, là thần ở trong lòng mọi người Cao Ly, vị vua không ngai của Cao Lệ quốc, thế mà bước nhanh đi đến trước mặt thiếu niên Hoa Hạ kia, trực tiếp "Phù phù" một tiếng, liền quỳ trên đất "Đệ tử bái kiến sư tôn! Không biết sư tôn giá lâm hàn xá, không có từ xa tiếp đón, kính xin sư tôn thứ tội!"
Oanh!
Mọi người thấy cảnh tượng này, lập tức từng người không thể tin vào mắt mình nữa.
"Thiếu niên người Hoa Hạ này, lại là sư tôn của Lý Như Chân đại nhân?"
"Cái này cái này... Điều này sao có thể!"
"Chẳng lẽ thiếu niên này, thật là thần tiên trên trời đi xuống hay sao?"
...
Chẳng những mọi người của Bùi gia, mà tất cả mọi người đều cảm thấy chấn động đến tột đỉnh, liền ngay cả Tô Mạn cũng bày vẻ mặt không hiểu gì.
Tiểu tử thúi này rõ ràng cũng là lần đầu tiên tới Cao Ly, hơn nữa luôn luôn đi cùng với ta, lúc nào đã đi thu nhận một lão đầu ở Cao Ly làm đồ đệ?
Về phần mọi người của Lý gia, nhìn thấy lão tổ mà bọn họ tôn kính như thần linh, hiện tại đang quỳ gối trước mặt một thiếu niên Hoa Hạ, hơn nữa còn gọi hắn là sư tôn, lập tức từng người, tất cả đều muốn ngất.
P/S: Ta thích nào.....Lại tụt xuống top 4 rồi a:v