Trọng Sinh Về Lại Năm 1988


Lưu Tư Tư cuối cùng vẫn tung ta tung tăng đi theo, cô ta đến ở bên cạnh nhìn chằm chằm lấy.

Bà chủ quán đã từ quê trở về, công việc rửa chén Dương Quế Hoa cũng không thể tiếp tục làm, Giản Ninh khuyên bà không cần gấp gáp, hiện tại chính cô có thể kiếm tiền, để Dương Quế Hoa thảnh thơi hơn một chút, kỳ thật trong lòng cô có suy nghĩ khác, chính là tự mình bỏ tiền ra để Dương Quế Hoa mở một tiệm hoặc quán gì đấy, tự mình làm bà chủ, bất quá hiện tại tiền có trong tay vẫn chưa đủ, trước kiếm thêm chút tiền rồi tính tiếp.

Từ lúc tiểu thuyết được đăng trên báo, sau khi Dương Quế Hoa biết, hỏi tên tạp chí rồi mua 2 quyển về, đem tập báo lật trái lật phải, chính là không nhìn thấy tên Giản Ninh, "Ai, tiểu thuyết con viết đăng ở đâu vậy, mẹ còn chưa tìm thấy được.

"
"Không phải ở đây sao?" Giản Ninh cầm lấy tờ báo chỉ cho Dương Quế Hoa xem.

Dương Quế Hoa nói: "Cố Phỉ? Đây không phải tên con, ta nói tìm nửa ngày như thế nào cũng không thấy?"
Giản Ninh cười giải thích "Đây là bút danh, rất nhiều tác giả đều lấy bút danh, lúc gửi bài không cần dùng tên thật.

giống như Lỗ Tấn tiên sinh, tên của ông ấy cũng không phải Lỗ Tấn, mà kêu Chu Thụ Nhân, còn có Kim Dung cũng vậy.

"Thì ra thế" Dương Quế hoa liền sáng tỏ, bà đem truyện Giản Ninh viết xem tỉ mỉ một lần, nhưng xem xong gấp tờ báo lại chỉnh chỉnh tề tề, không có phương tiện đi mua báo, bà nhờ người trong thôn mua giúp, lúc này không khỏi hối hận, lúc trước nếu để Giản Ninh tiếp tục con đường học tập, thi đại học thật tốt bao nhiêu.

Dương Bình Hoa mượn hàng xóm chiếc xe đạp chở bà cụ Cao, bà ngồi sau xe đạp một tay vịn xe một tay ôm bình dầu, theo sau là Lưu Tư Tư tự đi xe đạp nhà mình, hai người một trước một sau tới Giản gia, đem xe đạp đẩy mạnh vào trong sân.

"Quế Hoa" bà cụ Cao đứng ở sân kêu lên
Hai mẹ con đang nói chuyện ở trong phòng lập tức sửng sốt, bà ngoại tới? Hai người đều đi ra ngoài.

"Mẹ, em trai, em dâu, sao hôm nay mọi người lại đây?" Dương Quế Hoa xốc lên mảnh màn che cửa nhà mình đi ra, Giản Ninh đi theo phía sau "Bà ngoại, cậu, mợ, mọi người mau vào phòng.


"
Bà cụ Cao đem dầu để trên bàn, "Đây là cho nhà các ngươi, ngươi nói ngươi, xảy ra chuyện cũng không nói với ta một tiếng, nếu không phải con giá nà Vương về nhà mẹ đẻ nhắc tới, ta còn không biết việc ngươi mất việc đâu.

"
Con gái bà Vương cùng Dương Quế Hoa cùng gửi vào một thôn, cũng đi làm ở xưởng đồ hộp, lúc trở về nhà thuận tiện nói với trong nhà vài câu, bà cụ Cao mới biết chuyện của Dương Quế Hoa.

"Ta nói, cô cả bọn nó, ngươi sẽ không thật sự bởi vì trộm đồ mà bị người ta đuổi đi? Lưu Tư Tư nói
"Ta nói cái miệng nhà ngươi, không nói thì chết sao, chị ta sao có thể làm ra chuyện như vậy, đây khẳng định có người vu oan giá họa" Dương Bình Hoa nói với Lưu Tư Tư.

Giản Ninh mở miệng nói "Mẹ con bị hãm hại, người Hoàng gia bên kia xem nhà chúng ta không vừa mắt mới cố ý tìm lý do đuổi mẹ ra khỏi xưởng.

"
Lưu Tư Tư mang vẻ mặt thấu hiểu mọi chuyện "Cho nên ta lúc trước đã nói rồi, cọc hôn sự tốt như vậy, ngươi cũng không biết nắm trong tay để Tưởng Lệ Lệ đoạt đi, đoạt rồi thì khỏi đi, quan hệ 2 bên nháo đến không tha như vậy, còn không phải để chính mình chịu tội sao?"
Lớn lên xinh đẹp thì dùng được cái rắm gì! Một nam nhân cũng không giữ được, điều kiện hắn còn tốt như vậy, đầu óc cũng thật ngu.

Dương Bình Hoa cắt ngang lời Lưu Tư Tư nói "Không được, đây không phải vũ hãm người vô tội sao, không thể cứ để yên như thế, nói gì thì nói, Hoàng gia bên kia không phải dạng người gì đoàng hoàng.

"
Bà cụ Cao nói "Vậy ngươi định làm như thế nào? Ai sẽ tin tưởng lời của ngươi, ngươi cũng đừng quên Hoàng Cương là phó lãnh đạo xưởng.

" bà cụ là người minh bạch, trong lòng sáng như gương, sao có thể không hiểu quan hệ lợi hại trong đó, chính là đưa chuyện này ra nói, cũng không có bất cứ kết quả gì.

"Chị, hiện tại ngươi tính như thế nào, tìm được công việc khác không?"
Bà cụ Cao cũng nhìn Dương Quế Hoa, hôm nay bà tới cũng là vì chuyện này, ăn cơm ném chén, bà có thể không lo lắng cho con gái bà sao.

Dương Quế Hoa rót nước cho 3 người "Đã tìm rồi, chính là nhà xưởng một bên cũng không dễ vào, trước đó vài ngày ta tìm việc lâm thời ở quán ăn, sau lại tính tiếp.

"
Nói như vậy, mấy người ở đây cũng hiểu là không tìm được việc gì, cũng đúng, thời buổi này muốn tìm được một công việc thì cũng phải nhờ quan hệ đi cửa sau.

Bà cụ cao lại lo lắng hỏi "Vậy tình huống hiện tại trong nhà! "
"Trong nhà hiện tại còn tốt.

"
Dương Bình hoa uống ngụm nước "Chị, chị cũng đừng lo lắng quá, chờ trở về em hỏi mấy anh em một chút, trước đó ta còn nghe nói trong xưởng dệt còn tuyển nữ công nhân, xem xem có được nhận vào hay không.

"
"Anh em gì, chính ngươi tự làm việc của mình là được, việc của chị, chị tự nghĩ cách, ngươi cũng đừng quá lo lắng.


" Dương Quế Hoa nhanh nhạy nói, miễn cho vợ chồng son bởi vì việc này mà cãi nhau.

Không biết như thế nào, chủ đề dần chuyển đến nói về Giản Ninh, bad cụ Cao hỏi "Giản Ninh hiện tại tính toán như thế nào?"
"Ngoại, người cũng đừng lo lắng cho con.

" Giản Ninh cười nói "Con hiện tại đã tìm được việc làm rồi.

"
"Phải không? Việc gì vậy? Nói ngoại nghe chút.

"
"Hiện tại con tự viết bản thảo gửi đến tòa soạn đâu, tòa soạn bên kia cũng gửi tiền nhuận bút nữa.

:
Dương Quế Hoa vui vẻ nói "Đúng vậy, Tiểu Ninh hiện tại tự viết tiểu thuyết gửi báo xa, viết thực không tồi.

"
"Thật hay giả? Con viết về cái gì? Hiện tại ai cũng có thể viết bản thảo cho báo xã sao?" Lưu Tư Tư mở miệng, ngữ khí mang theo sự khinh thường "Trở về mợ ngươi cũng viết bản thảo gửi lên đi.

"
Giản Ninh thật chán ghét Lưu Tư Tư cực kì, chủ yếu người này nói chuyện rất khó nghe, nếu không phải nghĩ đến bà cụ Cao cùng Dương Bình Hoa!
Trên mặt nở nụ cười hì hì trong lòng MMP, cô nhếch miệng nói với Lưu Tư Tư "Mợ, trình độ này của ngài, ta sợ là! " Còn lại cô cũng không nói nhiều.

"Ngươi? Thôi đi.

" Dương Bình Hoa nói "Tiểu Ninh viết báo về cái gì nha?"
"Đây, cho mọi người nhìn xem" Dương Quế Hoa gấp không chờ nổi mà đem tờ báo mình sửa soạn tốt cho mọi người "Tiểu thuyết Tiểu Ninh viết ở đây, mỗi ngày bên tòa soạn đều sẽ ra tiếp một bài, cái này nha, đều là ta nhờ người ta mang về giúp.


"
Kỳ thật mấy người cũng không hiểu lắm, chỉ biết được đăng lên báo đã tính rất ghe gớm lắm, bà cụ Cao khen nói "Không tồi nha, Tiểu Ninh viết thật tốt, về sau có tiền đồ.

"
"Viết bản thảo như vầy được bao nhiêu tiền?" Dương Bình Hoa hỏi
"Đủ chi tiêu thường ngày" Dương Quế Hoa nói lời này, cụ thể bao nhiêu bà cũng chưa nói, cũng không muốn để Lưu Tư Tư biết.

Dương Bình Hoa gật gật đầu "Vậy cũng không tồi.

"
Mấy người bà cụ Cao tới, Dương quế Hoa tự nhiên cũng chiêu đãi một phen, vào phòng bếp nấu cơm, bà cụ Cao lặng lẽ phía sau theo vào, lấy từ trong túi áo ra đưa cho Dương Quế Hoa 20 đồng tiền "Cầm lấy, đề phòng có chuyện gì khẩn cấp cần đến.

"
"Mẹ, tiền này người cứ cất vào đi, con không cần, con còn tiền đâu.

" Dương Quế Hoa cự tuyệt
"Được rồi, mẹ còn không biết tính ngươi sao, ngươi cứ cầm mà dùng.

"
Dương Quế Hoa đẩy tiền về "Mẹ, thật sự hiện tại trong nhà còn có thể ứng phó nổi" Bà đem chuyện Giản Ninh kiếm được bao nhiêu tiền nói cho bà cụ "Mẹ cứ yên tâm".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận