CHƯƠNG 75
Edit+Beta: Minh Miu
Sau khi xác định thời gian cầu hôn, Hứa Nghĩa trước chuyển về nhà ở.
Mạnh Minh nhìn con trai chuyển về liền chấn động, còn tưởng rằng gã cùng Chu Viễn Địa chia tay.
Nhưng quỷ dị chính là Hứa Nghĩa nhìn một chút cũng không giống chia tay, mặt mũi tràn đầy hạnh phúc, ngọt ngào, tựa như tiến vào trong vạc đồng mật, nào có một chút bộ dáng thất tình?
Mạnh Minh truy hỏi, Hứa Nghĩa muốn cho cha kinh hỉ lại không thể nói ra được, khiến cho Mạnh Minh đứng ngồi không yên.
Chịu không được lại suy nghĩ theo chiều hướng tốt, lại cảm thấy khả năng không lớn, nhưng nghĩ đến chỗ xấu, lại cảm thấy không thể nào.
“ Con trai, con và Chu tiên sinh đến tột cùng là làm sao vậy? Đang tốt đẹp như thế sao lại trở về nhà?” Mạnh Minh nhìn kĩ khuôn mặt sáng lạn của Hứa Nghĩa, trong nội tâm không khỏi dâng lên tia hi vọng, thật là giống như suy nghĩ trong lòng của hắn sao?
“Chúng con rất tốt, cha đừng lo lắng.
Con hiện tại chỉ là tạm thời về nhà.” Hứa Nghĩa khóe miệng hơi vểnh, gã không biết Chu Viễn Địa an bài như thế nào? Nhưng vô luận hắn an bài như thế nào, gã đều không có dị nghị, chỉ cần hai người cùng một chỗ là được rồi. dammy9694.wordpress.com
Mạnh Minh nhìn chằm chằm bộ dáng tươi cười bên miệng của Hứa Nghĩa: “Tạm thời? Các con đây là chơi cái trò gì?”
Hứa Nghĩa há hốc mồm, lại nhịn.
Loại vui sướng này hắn rất muốn tìm người chia sẻ.
Nhưng tiếc hiện tại không phải lúc.
“Cha, Viễn ca ngày mai sẽ đến, đến lúc đó người sẽ biết.”Hứa Nghĩa biết Mạnh Minh sẽ lo lắng, cầm lấy tay cha, Hứa Nghĩa con mắt lòe lòe tỏa sáng: “ Ngày mai, cha người ngày mai phải mặc đẹp một chút.”
Mạnh Minh trừng lớn hai mắt, sẽ không thật sự như hắn nghĩ chứ? Hắn trở tay nắm chặt bàn tay Hứa Nghĩa, trong ánh mắt lộ ra mong muốn được khẳng định.
“ Là giống như cha nghĩ phải không, Tiểu Nghĩa?” Mạnh Minh thanh âm mang theo run rẩy, kinh hỉ cực lớn làm cho hắn trở tay không kịp, cũng không dám tin nó là sự thật.
“Cha, xin lỗi.” Hứa Nghĩa đưa tay hướng khóe mắt Mạnh Minh sờ, nước mắt đang từ nơi đó chậm rãi chảy xuống.
Từ sau khi bị thương, Hứa Nghĩa bởi vị tuyệt vọng nên tự ti, trong lòng của gã tràn đầy hối hận.
Gã không có cách nào phát tiết ra, cũng không cách nào trả thù Hứa gia, gã chỉ có thể phát giận đối với cha người duy nhất không rời gã toàn tâm toàn ý suy nghĩ vì gã.
Đem những khuất nhục từ nhỏ đến lớn đều quy tội trên người Mạnh Minh, cho là kết quả mình rơi vào như thế đều là vì quyết định của hắn, hắn hại cả đời chính mình.
Trong nội tâm hận và hối hận, cũng làm cho Hứa Nghĩa đã từng vô tình làm Mạnh Minh thương tâm.
Hiện tại hồi tưởng lại, Hứa Nghĩa cảm giác mình dĩ nhiên ngây thơ ích kỉ như vậy.
Trên đời này người vô điều kiện yêu gã đối tốt với gã, thì chỉ có Mạnh Minh.
“Là cha có lỗi với con.” Mạnh Minh ôm Hứa Nghĩa khóc lên, hắn vỗ về tấm lưng thon gầy của con trai.
Trong lòng đau đớn không thôi: “ Cha muốn cho con cuộc sống tốt nhất, tiền đồ tốt nhất, cha vẫn cho là cha làm như vậy đối với con tốt nhất, nhưng không nghĩ tới cuối cùng sẽ hại con…”
“Cha, cha người đừng nói nữa, con hiểu, con cũng biết.” Hứa Nghĩa ôm chặt Mạnh Minh, một mực chịu đựng cuối cùng nước mắt cũng rớt xuống: “Con sẽ hạnh phúc, cha, chúng ta đều sống tốt.”
Hai cha con ôm đầu khóc rống, đem những ấm ức ủy khuất trong lòng những năm gần đây cùng thống khổ khóc lớn.
Khóc đến cuối cùng không thể chảy ra nước mắt, hai người mới nức nở ngừng lại.
Mạnh Minh dùng ngón cái lau đi nước mắt trên mặt Hứa Nghĩa, nhìn con mắt sưng đỏ của gã, thanh âm khàn khàn: “ Một lát nữa đắp nước đá, bằng không thì ngày mai đều không thể gặp người rồi.”
Hứa Nghĩa nín khóc mà cười, gã sờ sờ bụng nói: “ Ăn cơm trước đi, con đói bụng rồi.”
Dường như là vì chứng minh là lời nói gã đúng, bụng Hứa Nghĩa quả nhiên truyền đến thanh âm ọt ọt ọt ọt, làm cho Mạnh Minh vui vẻ nở nụ cười.
Chu Viễn Địa lúc lăn lộn hắc đạo là có tài có thế, tẩy trắng cũng có tài có thế, hai nhà hắc bạch người nịnh bợ hắn rất nhiều, mà bọn họ cũng là có tài có thế.
Hiện tại Chu lão đại muốn kết hôn, lấy Hứa Nghĩa đứa con bị Hứa gia bỏ rơi.
Tin tức được thả ra, một mảnh xôn xao.
Từ khi Chu Viễn Địa bắt đầu công khai dẫn dắt Hứa Nghĩa vào công ty nhà mình thực tập, mọi người trong nội tâm đều hiểu rõ Hứa Nghĩa trở thành một trong những tình nhân của Chu Viễn Địa.
Với bộ dáng kia của Hứa Nghĩa, không ít người ở trong lòng ác ý dự đoán Chu Viễn Địa không quá một tuần liền vứt bỏ gã.
Nhưng một tuần lại một tuần qua đi, Hứa Nghĩa chẳng những không có bị vứt bỏ, còn chuyển vào biệt thự Chu Viễn Địa cùng hắn ở chung.
Mọi người đều biết, Chu Viễn Địa tình nhân vô số người, nhưng cho tới bây giờ đều không cho bất luận kẻ nào bước vào biệt thự của hắn một bước.
Sự tình này trước nay chưa từng có, đánh nát những ý nghĩ cùng chế giễu của những người khác thành hàng ngàn mảnh vỡ.
Hứa Nghĩa này có tài có đức gì mà có khả năng khống chế được Chu Viễn Địa lão đại hắc đạo? Chẳng lẽ chính là cái thân thể gầy yếu một trận gió liền thổi bay? Hiện tại đều lưu hành nét đẹp thể nhược sao?
Mọi người còn chưa kịp sợ hãi thán phục xong, Chu lão đại liền tuyên bố tin tức muốn cùng Hứa Nghĩa kết hôn.
Làm cho mọi người thật vất vả mới nâng lên mắt kính lại lần nữa rơi đầy đất.
Quả nhiên thế giới này bắt đầu lưu hành nét đẹp nhu nhược rồi.
Những nam nhân bởi vì lớn lên quá gầy quá thấp quá yếu quá nhu nhược luôn luôn bị ghét bỏ bắt đầu cảm thấy ánh sáng yếu ớt của rạng đông, năm thay đổi cuộc đời của bọn họ cũng đã đến rồi.
Bất kể phỏng đoán như thế nào, Chu Viễn Địa sắp kết hôn, hai nhà hắc bạch người muốn nịnh bợ hắn vội vàng hướng công ty Chu Viễn Địa tặng tiền tặng quà.
Vì cái gì hướng công ty tặng quà? Ai cũng biết biệt thự Chu Viễn Địa không thể đi, không có tới của đã có khả năng bị sát thủ bắn một phát rồi, mạng nhỏ quan trọng hơn.
Vì vậy đại sảnh tập đoàn Chu thị, tất cả nhân viên bộ phận hành chính đều bận tới mày tối mặt.
Phàm là quà tặng gia tộc có danh tiếng, Chu Viễn Địa đều yêu cầu nhân viên nhớ kĩ, sau đó tuyên truyền rộng rãi cho thiên hạ, dùng để cảm tạ.
Trong đó làm người ta kinh ngạc nhất cùng bàn tán say sưa nhất chính là: Hứa Duệ và Việt Lăng Thiên vậy mà cũng tặng quà.
Tựa kiểu, vì có thể cùng Chu Viễn Địa dính một chút quan hệ, vì cũng cùng với Việt gia cùng nhau tuyên truyền rộng rãi, người tặng quà liền càng nhiều hơn.
Duy nhất xấu hổ chính là Hứa gia, tặng cũng không phải, không tặng cũng không phải.
Đại gia đình đều sắc mặt buồn rầu.
Hiện tại gia chủ Hứa gia là Hứa Ất, hắn kì thật năng lực rất giỏi, chỉ tiếc đến trong tay hắn đã là một cái cục diện rối rắm.
Trước bị Hứa gia vứt bỏ Hứa Duệ tiến vào Việt gia, sở hữu tất cả sinh ý thương nghiệp của Hứa gia liền tự động tự giác rút lui.
Sau đó bị Hứa gia vứt bỏ Hứa Nghĩa cũng gả cho Chu Viễn Địa, Chu Viễn Địa! Đó là lão đại hắc bạch đều ăn sạch! Ai còn dám lại cùng Hứa gia bàn việc buôn bán.
Cho dù Hứa Ất cố gắng nữa cũng không được, hắn đã tâm ý nguội lạnh.
Đem cổ phần bán cho hắn Lý Văn Triết liền từng khích lệ Hứa Ất để cho hắn ra ngoài tự mình gây dựng sự nghiệp, đừng nhìn chằm chằm vào vị trí gia chủ Hứa gia, dùng tài cán của hắn nhất định sẽ có một phen thành tựu, nhưng hắn lúc ấy không có nghe vào tai.
Đợi đến lúc hắn cuối cùng rốt cục danh chính ngôn thuận mà trở thành gia chủ Hứa gia, Hứa Ất còn từng đắc chí, cũng cố gắng muốn trọng chấn Hứa gia hùng mạnh, nhưng nói dễ như vậy sao?
Hứa Hòa Thắng và Lý Văn Triết ly hôn rồi, với tư cách là người tiêu thị lớn nhất Lý gia đã cùng Hứa gia đoạn tuyệt buôn bán.
Mà những người kia đều là kiểu người nịnh hót, vì nịnh nọt Việt gia cũng nhao nhao rời khỏi, đoạn thời gian kia tuy không phải Hứa Ất làm gia chủ, nhưng chủ trì kinh doanh sinh ý Hứa thị chính là hắn, thật sự rất gian nan.
Thật vất vả mới thuận lợi một ít, lúc ấy Hứa Nghĩa còn nằm ở trong bệnh viện đã bị Hứa lão gia tử buộc kí từ bỏ quyền thừa kế, lại sắp gả cho Chu Viễn Địa, đối với Hứa gia mà nói quả thực là sấm sét giữa trời quang.
Hứa Ất đã hối hận.
Hắn lúc ấy nên nghe lời chú Văn Triết.
Nhưng bây giờ cũng không còn kịp nữa.
Hứa lão gia tử thoáng cái như già thêm chục tuổi, ông đối với Hứa Ất nói: “ Ất nhi, chuẩn bị một phần lễ vật.
Muốn cùng Hứa Nghĩa hòa hảo là không thể nào, chuyện sau này chỉ có thể đi một bước tính toán từng bước, nhưng tặng lễ là phải làm.”
“Được, cháu sẽ đi chuẩn bị.”
“Ai, Ất nhi, khổ cháu rồi, đi thôi đi thôi, oan nghiệt.” Hứa lão gia tử phất phất tay, đứng lên tập tễnh trở về phòng.
Hứa Ất đứng lên ngây người một hồi lâu, hắn đột nhiên cảm giác chính mình thật sự rất ngu rất ngây thơ.
Ông nội có tư cách gì nói ‘oan nghiệt’? Lúc chú hai Hứa Hòa Thắng muốn dẫn hai cha con Mạnh Minh tiến vào cửa Hứa gia, nếu như ông nội ngăn trở thì cũng không có chuyện sau đó phát sinh, Hứa gia cũng sẽ không tới tình cảnh như thế này.
Ông có tư cách gì nói. dammy9694.wordpress.com
Tội vạ nhất chính là mình, rõ ràng chính mình hoàn toàn có năng lực trở thành người thừa kế vị trí gia chủ tiếp theo, nhưng ông nội luôn xem nhẹ hắn.
Đối với Hứa Duệ rất tốt, về sau lại đối với Hứa Nghĩa tốt…Hứa Ất cảm thấy đầu có chút chóng mặt, hắn không biết mình khổ cực như vậy đến cùng là vì cái gì? Không có người sẽ cảm kích, cũng không có ai cùng giải quyết sự tình.
Hắn đột nhiên nhớ tới lời Lý Văn Triết… Cũng có lẽ bây giờ dứt ra còn kịp.
Dựa theo truyền thống đi cầu hôn Trung Quốc, đón dâu, chú ý chính là phô trương.
Phô trương có lớn có nhỏ, đều xem tình cảm sâu hay nhạt của thông gia quyết định.
Chu Viễn Địa rất giàu có, chờ tẩy trắng tiền càng nhiều.
Muốn làm phô trương như thế nào hắn đều chống đỡ được, mà hắn cũng vui vẻ vì Hứa Nghĩa chống đỡ.
Hắn chính là muốn cho lão bà tương lai mặt mũi, cho cha vợ tương lai mặt mũi, cho đại gia tộc Hứa gia một đòn phủ đầu.
Ngày đó đón dâu, Chu Viễn Địa cùng lão quản gia Chu Minh đi xuống, dẫn theo hai thuộc hạ vào sinh ra tử, mang theo trợ thủ đắc lực khi mới lập sự nghiệp, lái 99 chiếc máy phi hành dán chữ hỉ chỉnh tề theo trật tự mà hướng biệt thự Mạnh Minh bay đi.
99, tượng trưng cho thật lâu dài, ý nghĩa tốt.
99 chiếc máy phi hành từ Chu phủ cất cánh, đáp xuống Mạnh gia, lúc sau từ Mạnh gia cất cánh, trở lại đáp xuống Chu phủ, một chiếc máy phi hành tính toán thời gian, lên lên xuống xuống ở giữa hợp lại với nhau vừa lúc tạo thành một vòng tròn.
Mặc dù không có phô trương hào hùng như năm đó Việt Lăng Thiên cưới Hứa Duệ, nhưng cũng là suy nghĩ khác người.
Mọi người nhìn thấy vui mắt tâm thoải mái, trở thành câu chuyện nơi quán trà của mọi người ca tụng.
Mạnh Minh chỉ có một đứa con trai là Hứa Nghĩa, tự nhiên vì vấn đề mang thai của con trai mà bắt đầu quyết định.
Hiện tại phải xuất giá, hắn đương nhiên là dốc hết sức vì con trai chuẩn bị một phần đồ cưới phong phú.
Nhớ ngày đó, lúc Mạnh Minh đem danh sách đồ cưới thật dài kia giao tặng cho lão quản gia Chu Minh, Chu lão liền ngây ngẩn cả người.
Chu Viễn Địa và Hứa Nghĩa nhìn cũng đều ngây ngẩn cả người, không nghĩ tới Mạnh Minh vậy mà có tiền như vậy, thật sự là thâm tàng bất lộ.
Hiện tại những bất động sản kia, bảo ngọc quý báu….
cũng đã chuyển đến danh nghĩa Hứa Nghĩa, với tư cách là đồ cưới.
“Tiểu Nghĩa, cha chờ ngày này hai mươi mấy năm.
Cha thật vui vẻ, thật sự thật sự vui vẻ.” Mạnh Minh đứng ở phía sau lưng búi tóc cho Hứa Nghĩa, khóe mắt rưng rưng nhưng nụ cười trên mặt rất là vui mừng.
“Cha.” Hứa Nghĩa tựa ở trên người Mạnh Minh, trong nội tâm bỏ không được.
Tuy gã đã từng chuyển đến cùng Chu Viễn Địa sống nửa năm, nhưng loại cảm giác đó cùng tâm tình sắp phải xuất giá là hoàn toàn không giống.
“Cha biết Chu Viễn Địa đối với con rất tốt, con cũng thật biết điều.
Nhưng cha vẫn là câu nói đó, Chu Viễn Địa tuổi không còn nhỏ, con phải gấp rút sinh cho cậu ta đứa bé.”
“Cái này không phải chuyện riêng của con.” Hứa Nghĩa rất không có ý tứ mà rủ xuống con mắt, không dám nhìn biểu hiện của Mạnh Minh ở trong gương: “ Viễn ca nói chờ con bình phục hẵng lo lắng.”
“Ai, đó là cậu ta thương con nói như vậy.
Nhưng con cũng phải suy nghĩ, Chu lão mặc dù chỉ là quản gia, nhưng Chu Viễn Địa ở trong lòng hắn có vị trí rất quan trọng, hoàn toàn giống trưởng bối trong nhà.
Chu lão đều hơn 70 tuổi rồi, con phải nắm chặc điều này.” Mạnh Minh xoa xoa mặt Hứa Nghĩa: “ Bác sĩ không phải nói có thể sao?”
“ Có thể là có thể, nhưng mang thai hai ba tháng phải nằm ở trên giường cho đến khi sinh.”
“Như vậy à.” Mạnh Minh nghĩ nghĩ, không có cách nào tiếp nhận con trai chịu loại thống khổ này: “ Vậy vẫn là chờ con bình phục rồi tính tiếp.”
Hứa Nghĩa ngẩng đầu nhìn Mạnh Minh trong gương cau mày nhịn không được cười: “ Cha, liền thuận theo tự nhiên đi.”
Tháng mười một cử hành nghi thức đính hôn, tháng mười hai tổ chức nghi thức kết hôn, Chu Viễn Địa đem đính hôn cùng kết hôn đều tổ chức cùng một chỗ.
Bởi vì khách tới tham gia tiệc cưới thật sự nhiều lắm, phải xếp đặt một tuần lễ mới tính xong. dammy9694.wordpress.com
Sau hôn lễ sinh hoạt kì thật cùng thời điểm ở chung không có gì khác nhau, duy nhất biến hóa chính là Hứa Nghĩa không còn được gọi là ‘Hứa thiếu gia’, mà được gọi là ‘Chu phu nhân’.
Hai năm sau, Hứa Nghĩa nằm ở trên giường hơn hai tháng vì Chu Viễn Địa sinh ra một đứa con trai, đặt tên là Chu Duyệt. Đăng bởi: admin